Chương 31: Anh đã hiểu lòng em

Trà My gặp lại tôi qua cầu nối Quang Hói.

Sài Gòn lại mưa rả rích….đột ngột

Căn Phòng quạt vẫn xoay đều.

Em bâng quơ nhìn qua cửa sổ.Vân vê yếm váy nhàu nát.Tôi im lặng. Sau bao năm cách xa; không dễ gợi mở câu chuyện.

– Em…..

– Anh….

Em nói trước đi- Tôi mỉm cười cảm nhận được sự đồng điệu của con tim.

– Em khỏe không?

– Em vẫn ổn. Anh có ổn không?

………….

Dần dần câu chuyện cũng đi vào khuôn khổ . Bỏ bớt ngại ngùng và xã giao. Thêm sự tinh tế của thằng Hói làm tôi và Em xóa bớt mặc cảm . Quang rút lui mà không ấn định rằng ” Đêm nay Ai đưa Em về?”.

Chiều cũng xẩm xẩm tối. Hai đứa chở nhau trên xe đạp cọc cạnh đi ăn. Em khéo vịn đôi tay ngọc ngà lên lưng. Giống như lần chở Phương Anh . đôi tay mở cầu giao điện cho đôi chân thêm năng lượng. Đạp hăng say; khác xíu về chủng loại. Nguồn điện Phương Anh cấp thuộc về điện giới tính. Của Em là điện tình yêu, mỗi nhịp chân ráng tới nhấn pedan là tim đập phực….

Ngồi nhấp ly chè Lê Quang Định. Mồ hôi ướt vai áo. Em rút chiếc khăn tay ra lau và cười. Răng vẫn khểnh như ngày xưa, mắt vẫn đung đưa mỉm cười. Sau những năm tháng lãng quên rồi lại nhớ, đau khổ rồi lại thôi thì Em lại trở về bên.

Mắt biếc lại mỉm cười

Khẽ rung rinh điệu nói.

Môi buông lơi tiếng gọi

Vành tai nhịp lắng nghe.

Hiên Chè bay lá me.

Rớt lên nền gạch cũ.

Chàng trai bừng tỉnh ngộ.

Về với dấu yêu xưa.

Tôi về nhà cầm Ghitar chở Em ra cầu Bình Lợi. Dắt nàng xuống mé sông. cảm xúc vẫn lâng lâng…..

– Sao Em biết Quang và chỗ anh ở? – Tôi hỏi

– Quang là bạn học của bạn em thời cấp III Bảo Lộc.

Hai tay đệm đàn theo nhịp hơi vô nghĩa.

– Anh chắc nhiều cô theo lắm nhỉ? đàn hay thế cơ mà. Đệm em bài nghe đi.

” Về đây nghe em, về đây nghe Em. Về đây mặc áo the chân đi guốc mộc….”

Về đây nghe Em- Trần Quang Lộc

Tiếng gió lộng từ sông vào át cả tiếng đàn. coi như hát chay. Giọng phải cố ráng to lên. May mắn là âm vực không tệ nên vẫn đủ nghe.

Hát xong hai đứa lại im lặng.

– Anh có hay gặp Trâm Anh? – Trà My lên tiếng xua bớt tiếng côn trùng.

– Lên đây mới gặp lại. Nhưng thời gian rồi cũng ít thấy.- Tôi dấu biếng đi truyện của Dị Nhân.

-Dạ.

Rồi không gian lại lặng im như cũ.

– Sao Anh không tìm Em? – Giọng vừa giận dỗi vừa níu kéo. Dựa hẳn vào người tôi.

Như cơn sóng ùa vỡ bờ . Thằng Phong thao thao giải thích . Nói Em nghe về thời gian lớp 9 Em đột ngột rời xa. Về quãng thời gian cấp III đi tìm Trà My. quãng hè lên đại học. Thỉnh thoảng bên cạnh có người lúc thở dài. lúc cười khúc khích cổ vũ. Lại hăng tiết vịt lên tả nỗi nhớ nhung khi cách trở. Phóng đại lên sự thèm khát và bóng dáng Em hiện hữu thế nào trong giấc mơ. Bỗng đâu một bàn tay chụp miệng không cho phát ngôn nữa. Một bờ môi mềm mại đặt lên làn da khô ráp. chiếc lưỡi uốn éo tách miệng ra. Người tôi hâm hấp nóng. say mê theo điệu nhạc mũi tên của thần Cupid.

– Em không tìm kiếm nhưng chưa bao giờ ngưng nghĩ về anh Phong ạ. Em yêu anh từ cái ngày anh đánh lộn để bảo vệ Em. đau đớn khi nhìn anh với Trâm Anh. Khóc khi rời xa. Và bây giờ rất hạnh phúc…..

Tôi ngây người và bàn tay chụp để đối phương dừng khóc. Hành động ngược lại những gì nãy đã làm. đặt lên môi nụ hôn kèm theo gió sông. Chẳng buồn nhằn sợi tóc vương vấn, lấy răng chặt đứt….tóc.Tay bỏ đàn ôm lấy Em.

Mỗi chàng trai khi yêu đều ích kỷ và nhu cầu một lợi ích cá nhân. đều đòi hỏi người ta quan tâm và chăm sóc . Mà quên mất rằng, cần học cách cho đi ……..

…………………………

Dắt bộ xe, đi tung tăng từ cầu Bình Lợi về tận phòng trọ. lên gác.

Trời lại chuyển mưa.

– Tối nay Em tính ở đâu. Anh mặc áo mưa đưa Em về- Tôi hỏi

– Anh có áo mưa à? – Em hỏi ngược.

– Ờ thì….không có anh đi mua.

Cúi gằm mặt. Yếm váy lại nhăn nheo dưới đôi bàn tay. Môi Em run run:

– Anh không muốn Em ở bên anh sao?

Chờ đợi sự trách mắng tính cẩu thả nên khi nghe câu hỏi đó khiến bản thân càng lóng ngọng tợn. Chưa kịp định thần đã có bóng ” Tiểu Long Nữ” bước tới ôm chầm kéo thân hình xuống…………

Nồng cháy.

Lần thứ hai trong đời chàng trai và lần đầu tiên của cô gái trinh nguyên.

……………………….

Sáng mai thức giấc.

Trên tường bức tranh cô gái cầm nụ hồng hôm trước người anh phòng kế bên tặng . Nụ hoa trong tranh bung nở thành cánh hồng rực rỡ.

Đám rêu mọc đầy khung cửa sổ phòng trọ.

Cô gái hai má ửng hồng ôm chặt chàng trai ngủ ngoan. Hạnh phúc ngày đầu tiên của đời đàn bà.

Còn nữa.

Chương tiếp theo: Ngoại truyện