Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Gió Ban Mai

Chương 44

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hôm sau vẫn còn đang cay cú vụ bị đá văng ra khỏi team thì Trinh lên chỗ em, hẹn ra chơi tiết ba ra căng tin, ui giờ đi luôn không về cái lớp cũng được, lớp đó không còn thương em nữa rồi. Đến giờ ra chơi lóc cóc cùng nó xuống căng tin. Nó bảo thẳng khi chưa kịp ngồi xuống ghế:

- Lớp tao đánh giải Dota.

Há hốc mồm ra luôn, theo như em nhớ thì lớp nó ít con trai lắm, đủ một team đánh cơ mà chẳng nhẽ thằng nào cũng tay to, thắc mắc hỏi lại nó.

- Lớp mày làm quái gì có team, đi cúng tiền à.

Nó chép miệng:

- Ừ có hai thằng, tao với một đứa nữa.

Ôi hóa ra lớp nó ai cũng được đánh, trong khi mình biết đánh thì bị loại. Vẫn còn nhớ cái vụ nó cười mình BH lên soul ring, nếu mà được trong team đi đánh giải thì Trinh ạ, tao hứa với danh dự mày không được nhìn thấy mặt creep hình thù ra sao luôn, cho khóc trong sự ân hận và ăn năn cho những gì đã gây ra đi. Nhưng nghĩ kĩ thì quái lạ, chồm người lên hỏi nó:

- Ờ hai với một với một là bốn, lớp mày mạnh vậy tính đánh team bốn à?

Đáp lại cái lời không tin được của em thì nó làm động tác ôm đầu thở dài, thì thào bảo:

- Thì hết người rồi biết làm thế nào giờ, cơ mà tao có cách. Tao bảo chúng nó là tao lấy mày vào bù team rồi.

- Hở?

Ồ còn có cả trò đó nữa cơ à, đang cay vì cày ngày cày đêm để chơi game mà không có chỗ thể hiện, tự nhiên nghe cái thông tin đó vui gần chết nhưng giả bộ, nghe có vẻ giống lính đánh thuê, ngầu. Nhưng mà hình như nghe cái gì đó sai sai quan trọng hơn cái vụ mời mình, quay sang hỏi lại nó:

- Mày đánh giải luôn?

Và được chứng kiến cảnh nó nở mũi ưỡn ngực tự hào:

- Mày khinh tao à. Tao không ngu đến mức BH lên soul ring đâu. Mà không nói nhiều, chiều ra net test thử.

Cũng mang máng có vẻ Trinh biết chơi vì có vẻ biết tên tướng dota, nhưng em không tin là biết chơi vì con gái chơi trò này hiếm lắm. Với lại cái cách mà vừa nhờ xong nó vả thẳng vào mặt em luôn, lại nhắc về cái vụ ăn hành ngập mồm hôm nọ, thù dai nhớ lâu thế, đã thế cho biết. Vênh mặt lên nói vs nó:

- Test không có gì à, đã chơi là có thưởng chứ. Không quên nháy mắt nó phát.

Không khoan nhượng, Trinh đưa cắp mặt lên thách thức, tay vỗ bàn cái "rụp" gật đầu đồng ý luôn.

- Ok luôn. Giọng nó chắc nịch.

Vỗ đùi cái đét, nâng chai sting 100% với nó luôn, trong đầu toàn những suy nghĩ cuồng điên sinh hoang tưởng nên làm gì để hạ hỏa, dám bêu xấu mình. Bắt từ giờ gọi là anh? Hay từ giờ sẽ là người đưa đi học? Ngày nào cũng phải nắm tay năm phút? Ồ cái này với đứa crush không tệ đâu. Hé hé hé.

Cười hềnh hệch với những suy nghĩ vừa lóe ra thì ăn ngay 1 vả của Trinh:

- Cái mặt mày cười khϊếp thế. Mày cười kiểu đó nữa tao vả nốt bên còn lại cho cân này.

Tắt nụ cười luôn, lườm nó cháy mặt, được rồi cộng thêm cái tát vừa rồi, tất cả cộng lại chiều tao sẽ tính cả vốn lẫn lời.

Chiều hai đứa đến quán net trước, để solo trình độ ăn kèo hồi sáng, ba đứa kia đứa đến sau còn bao giờ đến thì chưa biết. Bật máy lên luôn cho nó galang, không quên gọi thêm hai chai sting tính vào tài khoản nó, cái khoản này thì em luôn ưu tiên lady first, hà hà.

Tạo phòng mở maps solo, lại kèo nevermore một mạng hoặc năm mươi con creep.

Bên dota có kiểu chặn lính ra muộn hơn, bên nào chặn được hơn thì có lợi thế, tướng sẽ ở trên sông, ném không bị miss, còn tướng bên kia dưới sông đánh có tỷ lệ miss cao. Và với người tự tin ở khả năng của mình thì luôn luôn nâng skill ba để tích số sớm vả vào mặt đối thủ.

Đá sang máy đối thủ, cười nhếch mép nó phát, làm y như trong sách, chặn creep từ trụ nhà chính, nếu là trước kia thì em với nó thi nhau chặn creep rồi, nhưng mà hôm nọ trận solo với lớp, gặp thằng hay nhất lớp, chơi bài quá dị nên thua, áp dụng luôn, không chặn dông thẳng cùng creep. Y như rằng gặp nhau ở phía gần trụ bên kia, nâng skill một đáp luôn hai phát vẩy cấu máu creep. Lia nhanh nhất creep team kia đẩy thẳng vào trụ bên kia. Dame trụ to với dame nevermore lúc đầu bé tý, không last hit được nên không có creep, còn em giữ lại một cái vẩy tay nhỡ farm hụt tay.

Y như rẳng turn đầu tiên Trinh hụt gần sạch, được một con gọi là quà giữ nghĩa, ngó sang thấy mặt cô nàng đυ.t hẳn ra, như kiểu không tin vào mắt mình á, ờ lần đầu tao thấy cũng vậy á, vỗ vai thông cảm được mà. Hahaha!

Xong từ đó chỉ farm hòa thôi, vì trình cũng xêm xêm nhau, với lại cũng không có skill gϊếŧ nhau, chủ yếu skill cấu máu nhau để mất tay thôi, nhưng cũng phải công nhận Trinh cũng gọi là biết chơi, đuổi sát nút luôn 50-48.

Nhìn nó thua tức tối không nhịn nổi cười, má nó phồng lên, mỏ nó cứ chu chu ra, tay thì cứ khều khều đấm em, chắc không phục. Không hiểu nghĩ cái gì, có lẽ nhìn nó dễ thương quá hay thế nào gỡ tai nghe đang đeo kia xuống, hai tay ôm hai tai quay mặt nó đối diện mặt em, từ từ tiến lại khuôn mặt đáng yêu kia.

Và rồi.. nụ hôn đầu cứ tự nhiên bất ngờ xảy ra như vậy luôn.

Môi chạm môi mà thứ em để ý được nhất là đôi mặt nó trợn tròn lên. Và rồi cứ để nguyên như thế.

Môi mềm và thơm lắm, không biết diễn tả sao nữa, đầu óc trống rỗng luôn, tim chắc tắt nhịp rồi, thời gian kiểu ngừng trôi luôn ấy. Lần đầu biết được cái cảm giác tê dại như thế này, nửa hưng phấn, nửa ngại ngùng, nửa sợ sệt nhưng mà cũng nửa hạnh phúc.

Và rồi đ ược tầm ba bốn giây gì đấy thì có tiếng lao xao của một tốp đi vào quán, hai đứa như giật mình tỉnh giấc buông vội nhau ra.

Em thì cắm thẳng mặt vào màn hình, nhưng có quan tâm xem nó hiện gì trên đó đâu, tay thì run run, mặt không cần soi cũng biết đỏ bừng bừng vì nó nóng ran hết cả lên, đầu óc thì như trên mây, quay cuồng như thiếu máu lên não vậy, nhưng trong tiềm thức ít ỏi của máu còn sót lại để suy nghĩ, em cũng biết là mình vừa làm gì, chẳng phải đã tự hứa giữ thật chặt mối quan hệ bạn bè này hay sao? Hạnh phúc kèm với dằn vặt thi nhau đấu tranh trong tư tưởng này. Chết mất thấy nó đáng yêu quá mà quên mất lúc nó không đáng yêu thì không khác gì con ngao tây tạng, sẵn sàng tạp bất cứ ai động đến mình, mồ hôi lạnh bắt đầu chảy xuống trán, người căng cứng tự vệ bất cứ lúc nào nếu bên kia có động thủ, đợi mãi không có động tĩnh gì thì liệc mắt sang xem nó còn ở đó không. Và ngạc nhiên tột độ khi mặt nó cũng đỏ lên không kém, tay thì vẫn đạt lên bàn phím, tay cầm cuột thì chỉ rê như có lệ thôi, cực kì vô định, rồi nó cũng lén nhìn sang em, xong thấy em cũng đang nhìn nó nó lại chúi mặt vào màn hình máy tính. Ủa? Cái biểu cảm đáng yêu gì thế kia?
« Chương TrướcChương Tiếp »