Không chỉ có vụ cô đẩy em đi làm cờ đỏ mà còn vụ cô chuyển chỗ nữa, cô bắt xuống ngồi cuối lớp một mình. Thì ngồi một thôi, cô đã sai lầm khi quên mất biệt danh em là vua lì đòn ak, mấy năm cấp 1 cộng thêm vài năm cấp 2 dăm ba cái ngồi một mình, quen rồi nên thấy bình thường, chúng ta còn người bàn trên nữa cơ mà, không những vậy còn tổ bên cạnh, kiểu gì chả khều được vài người anh em.
Nhưng mà cô tính diệt trừ tận gốc hay sao á, bắt chuyển bàn của em về dãy đối diện bàn giáo viên để tiện quan sát, vậy là tự dưng dãy giữa mất một bàn nên dãy bên cạnh loại.
Cứ tưởng thế là dừng rồi, cô đẩy tiếp hai thằng hầu cận thân thích của cô là hai thằng mọt sách, theo như vừa mới nhận lớp cô đã tự hào giới thiệu đây là học trò guộc của cô, trong đầu chỉ toàn chữ thôi nên yêu cầu các bạn nữ trong lớp không tán tỉnh để hai bạn tập trung học hành, đây (cô giơ hai tay chỉ toàn bộ vào hai người con mà cô tự hào) và nói rằng đây sẽ là hai thành viên đứng đầu về thi đua trong học tập. Nhìn sơ qua thì đúng là bản chất của hai thằng mọt sách không lẫn vào đâu được, cảm giác như chỉ cần hai đứa nó rời sách 5p thì sẽ chết luôn vậy.
Cô có nhất thiết phải làm thế không? Không còn chút tình người nào sao. Nhìn khuôn mặt bất lực buông bỏ hết vũ khí, cô chỉ đẩy gọng kính lên và nói câu đầy lạnh lùng:
- Cả lớp vào bài mới.
Câu nói bình thường nhẹ nhàng như việc xử con sâu hại này là một chuyện rất đỗi bình thường, như mặt trời mọc đằng đông vậy.
Nói đến hai thanh niên thật sự đến nản, mang tiếng vào lớp được vài tuần mà như hai đứa tự kỉ, cả ngày không nói chuyện với ai, thấm chí còn chưa ai thấy thấy hai đứa này nói chuyện. Nếu không có vụ trả bài chắc em cũng tưởng bọn này câm, chỉ cắm đầu vào sách, như hai thằng hikineetmori ấy.
Cơ mà chắc chơi với nhau quen nên bọn này giao tiếp với nhau bằng một phương thức khác, hai thằng không cần nói chuyện với nhau vẫn hiểu nhau nghĩ gì, tựa tựa anh em song sinh suy nghĩ tương thông, đồ dùng toàn dùng chung. Lấy ví dụ đặc biệt là môn toán hình, em ngồi dưới làm xong bài rồi rảnh xem bọn này làm gì thì tý bật ngửa nhìn bọn này há hốc mồm luôn. Tay cắm cúi làm viết đáp án vô tập mà không nhìn nhau vẫn biết thằng kia cần compa hay thước kẻ để đưa. Bệnh ak? Và đặc biệt học thêm nhà cô giáo chủ nhiệm từ nhỏ, nên cô yên tâm giao 2 thằng tâm phúc canh em lắm.
Nhìn cái cảnh đến lớp đến phát nản, dãy bên tay trái trống, tay phải cạnh cửa sổ ngắm thiên nhiên vυ"t tầm mắt, bàn dưới không có ai còn bàn trên hai đứa khác người. Phải mau chóng kiếm bạn thôi không khéo ba năm cấp 3 học xong chắc tâm thần mất.
Nhưng mà vỏ quýt dày có móng tay nhọn, ít nói chuyện chẳng qua chưa phải vào mạch của nó thôi, vừa chuyển xuống dưới được hai tiết đầu em đã hỏi ra là hai thằng nhát gái từ nhỏ, hình như là do tâm lý ám ảnh gì đó, một thằng thì bị con gái bà bán thịt lợn theo đuổi, 1 thằng thì bị từ chối khi còn nhỏ đâm ra cảm giác sợ hãi với hạ thấp bản thân.
Ờ nhìn tướng hai thằng nó em cũng đoán được phần nào, cảm giác cứ hell hell kiểu gì ak, ngồi vỗ vai thông cảm, em ngồi blad blad cho chúng nó. Trước tiên là phải tiêm nhiễm vào đầu chúng nó trước đã, nào là con gái nó cũng như mình thôi, cũng tò mò các thứ lắm, cũng muốn có ai đó đóng vai chàng hoàng tử đến cứu công chúa. Hai cu cậu nghe xong sướиɠ tít mắt đòi chiều vào nhà em thực hành luôn. Ok thôi đằng nào nhà em hôm nay cũng đông, có hai thằng đệ vào phụ cũng đỡ
Úi giời hai cu cậu vào phụ bán hàng mà vào từ 12 rưỡi trong khi em bảo là 2 giờ chiều chúng nó vào học thì 1 rưỡi qua là đẹp, đang ăn bát cơm chợp mắt mà xíu còn lấy sức chiến đấu. Cuối cùng lại ra tiếp chuyện hai đứa, đằng nào cũng dạy chúng nó các PR bán hàng luôn.
Cơ mà nhìn lại hai cu cậu vuốt keo ạ, tóc chải ngược áo sơ mi trắng, hai thằng "thông minh" học này vào bán hàng hay "tán gái" nữa, 1 đứa người thì đen nhẻm, mập ú ra mặc áo trắng đóng thùng, nhìn không khác gì bánh trưng buộc lạt phì độn hết ra ngoài, đứa thì gầy leo heo mặc áo sơ mi mà rộng mất nửa. Mà có người là may rồi, cho hai thằng ra tiếp khách để em làm đồ.
Nhìn lại mình thì trước giờ toàn quần đùi áo cộc đôi khi còn rách nách nữa, dép lúc nào cũng tông lào vẹt quá nửa mõm, cũng muốn theo các bạn đi dép xịn lắm mà được mấy hôm lại hở mõm hết, có mỗi tông lào là có vẻ trụ lại được lâu thôi ak. Nom từ trên xuống dưới so với 2 thằng cu kia trông cũng bếch thật, chẳng lẽ chỉ vì bán hàng mà không mặc áo sơ mi trắng nên không có bạn gái hay sao? Nếu thế thì cảm thấy sai v* ra ấy, bận sấp mặt thở còn phải xin phải thì mặc vào cho ai ngắm, bưng đồ 1 lúc đồ ăn rớt ra thì thành cháo lòng hết. Nhưng mà thôi hôm nay có hai đứa nó làm gương lần sau rút kinh nghiệm xem sao, nhỡ đâu lại có người yêu. Hehe
Thôi gọi hai đứa nó ra chỉ giá của từng mặt hàng, khum khum lại là giá đồ để riêng từng món, cái nào quên nhớ hỏi. Mất cả buổi trưa sùi cả bọt mép ra nhìn mặt hai đứa nó có vẻ là "ổn", tại giá tiền theo khu, chỗ này để giá 2k thì để nguyên các món 2k, các món 5k thì nguyên các món 5k. Học lực top 1 top 2 lớp thì ghi nhớ cái đống này chắc là cân được.
Và đó là cái sai lầm, quên mất hai đứa này có nỗi ám ảnh với con gái. Lúc mới có mấy khách vãng lai thì bảo chúng nó cách chào hỏi bán đồ, tầm 1 rưỡi bắt đầu đông em vào làm đồ còn giao phía bên ngoài cho hai đứa, quên mất gặp ngay hai thằng nhát gái tiếp khách, gặp mấy con lacos đến hỏi đồ mua cũng đỏ mặt e thẹn được, mồm cứ lắp bắp lắp bắp như kiểu con đó đến trả giá mua chính 2 thằng này vậy. Ngán ngẩm tính đuổi nó vào thì có giọng nói
- Anh ơi!
Nghe ngọi như mía, quay ra nhìn thì thôi xong, hot girl của trường cấp 2. Quay sang nhìn hai cu cậu, mồm cứ mở ngoạc ra xong đóng lại, nhìn như kiểu muốn ăn luôn người ta vậy, mồm còn chảy nước dãi nữa, em nhìn cái lũ này trông kinh lên được. Cái lũ vô dụng, cơ mà cũng không trách được, trước em mới gặp cũng như chúng nó, xong dần cũng quen, chỉ để ngắm thôi chứ kinh dị lắm. Em gọi nó, tên Phương Anh
- May thế vào phụ anh cái.
- Dạ!
Nó vào xong ái ngại quay lại 2 thằng đυ.t kia vẫn đứng nhìn con bé
- Bạn anh hả?
Đang tính từ chối vì mình làm gì có đứa bạn nào vô dụng như vậy được nhưng cũng phài thở dài đầu hàng bất lực
- Ừ! Gọi vào phụ mà như bò đội nón, cứ ngơ ra.
- Hí hí!
Em nghe giọng cười biết quả này hai thằng này xong rồi, cực kì khoái trêu người, trước em cũng ối lần khốn đốn với nó, đến nỗi mà nếu nó vào buổi chiều mua hàng mà có mình em bán, em khóa cửa ngoài nhốt luôn trong nhà, kệ muốn ăn gì ăn, phần em thì em ngồi ngoài đọc truyện cho nó tĩnh tâm, bao giờ ăn xong gõ cửa thì em thả ra tính tiền rồi đuổi về. Em cứng vậy nó còn xoay như xoay dế vậy gặp hai thằng đυ.t này chắc khỏi lấy vk luôn quá. Túm cổ áo nó lại
- Thôi anh xin vào phụ đi nếu thích khi nào anh giới thiệu cho
- Em mới phải xin anh đấy, giới thiệu em làm gì, chọc vui thôi. Cơ mà làm luôn thôi không mẹ la giờ
Đã máu chọc trai rồi em mà không can thì chắc hai thằng kia ôm mặt khóc chạy về rồi. Đẩy hai thằng kia vào phụ để em làm lơ, thỉnh thoảng ngó vào thấy hai thằng cứ nhìn liếc nhìn con bé thôi, chắc cảm nắng rồi. May mà con bé gọi điện báo công an tội quấy rối tìиɧ ɖu͙© của hai thằng. Thế này phải huấn luyện dài dài.
Sáng hôm sau, vừa đến hai cậu nhìn em mặt sáng rỡ luôn, đon đả mời nước đấm bóp vai các thứ, ra là hỏi info hot girl, ừ thì cho thôi, rồi vỗ vai nhìn tụi nó tội nghiệp, chúng mày không biết cuộc đời trước kia chúng mày hạnh phúc đến thế nào đâu, có lẽ sau khi quen con bé chúng mày mới biết thế nào là địa ngục trần gian, khổ tận cam lai. Kệ hai chúng nó rối rít cảm ơn tự sướиɠ cầm sổ đi làm nhiệm vụ.