Chương 37: Thẳng thắn 6

“Có chuyện gì sao?” Morofushi Takaaki xuống xe, đúng lúc đứng ở bên cạnh xe Beetle.

"Đúng vậy nha! Chú cảnh sát, xe của tôi bị sao vậy?" Kurosawa Nyusa nhìn Yamato Kansuke cười hỏi.

Yamato Kansuke nắm lấy tay nắm cửa xe, đôi mắt sắc bén giống như muốn đâm thủng cửa sổ xe nhìn vào bên trong.

Kurosawa Nyusa dần dần cúi người xuống, với tay lấy cờ lê dưới ghế.

Hành động của Yamato Kansuke đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Morofushi Hiromitsu nhìn người ngoài cửa sổ xe, tim cũng đập nhanh lên. Ngay cả anh ấy cũng không biết chính mình là đang hy vọng cửa xe bị mở ra hay là đang hy vọng sự hiện diện của mình sẽ không bị phát hiện nữa.

"Không có gì." Yamato Kansuke buông tay nắm cửa, chống nạng xoay người rời đi.

"Nếu không có việc gì thì đừng lãng phí thời gian ở đây nữa, lập tức đi điều tra camera đi." Morofushi Takaaki nói.

Yamato Kansuke chống nạng đi đến trung tâm quản lý khu nghỉ ngơi: "Uehara, đi thôi."

Uehara Yui và Morofushi Takaaki theo sát phía sau.

"Phu nhân Kurosawa, tạm biệt." Conan Edogawa chào hỏi xong liền đuổi theo bọn họ.

Xác nhận mọi người đều đã rời đi, Kurosawa Nyusa lén thở phào nhẹ nhõm một hơi, đóng cửa sổ xe lại, ánh mắt lạnh lùng về phía Morofushi Hiromitsu: "Không phải đã bảo anh nằm xuống rồi sao? Không có việc gì anh nhìn ra ngoài làm cái gì?"

Mấy người trong Conan này, ai ai cũng như là được lắp radar vậy, cố tình Morofushi Hiromitsu còn cứ nhìn ra bên ngoài.

Morofushi Hiromitsu vô tội dang tay nói: "Cô vẫn luôn nhìn tôi không phải sao, tôi không làm gì cả, tôi nghĩ sở dĩ bọn họ đều chú ý đến ghế sau xe, có lẽ là do cô, tại sự chú ý của cô cứ bị phân tán vào tôi. Nên mới thành ra như vậy.”

Kurosawa Nyusa chỉ là nhìn thấy cảnh sát, xuất phát từ cận thận mới yêu cầu Morofushi Hiromitsu trốn ra đằng sau, chưa từng nghĩ tới sẽ thực sự gặp được người nào lợi hại cả, nên mới không thôi miên Morofushi Hiromitsu.

Nhưng hiện thực đã cho cô một cái tát, cô không chỉ gặp được người lợi hại, lại còn là người lợi hại như Edogawa Conan và Morofushi Takaaki như vậy.

“Tôi không có nhiều thời gian rảnh rỗi để để mắt đến anh. Anh chỉ cần nhớ kỹ một điều thôi, tất cả những gì tôi trả giá cho anh, tôi đều sẽ đòi lại gấp trăm ngàn lần từ chỗ Amuro Tooru. Tôi tin anh Furuya làm nằm vùng nhiều năm như vậy chắc là sẽ sẵn lòng dọn dẹp mớ hỗn độn cho bạn thân thôi." Kurosawa Nyusa cười khuẩy, giọng điệu khinh miệt.

Đầu tiên là Amuro Tooru, sau đó là anh Furuya, cuối cùng là nằm vùng, từng câu từng chữ rõ rằng cho thấy Kurosawa Nyusa biết mọi thứ, rõ ràng đây là một câu đe dọa.

Morofushi Hiromitsu đã hoàn toàn mất đi chút cảm giác may mắn cuối cùng, cho dù là vì Zero, hiện tại anh ấy cũng không thể chọc giận người phụ nữ trước mặt này được.

Kurosawa Nyusa khởi động xe, nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này trước khi Edogawa Conan trở lại.

….

Ở bên kia, khi rời khỏi bãi đậu xe, Uehara Yui hỏi Yamato Kansuke: "Yamato, vừa rồi là sao vậy? Đằng sau xe có gì sao?"

"Tôi không biết, nhưng người phụ nữ đó luôn chú ý đến ghế sau xe, chắc chắn là có gì đó." Yamato Kansuke nói.

Morofushi Takaaki sờ cằm trầm tư: “Tôi cũng cảm giác được, ánh mắt rất mạnh mẽ.”

Uehara Yui nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người liền cảnh giác lên: "Có phải là tội phạm bị truy nã mà chúng ta đang truy lùng không?"

“Nhìn hành vi của cô gái đó, xem ra cô ấy cảnh giác với người đó hơn là chúng ta.” Morofushi Takaaki nói.

"A, đằng sau có người sao?" Edogawa Conan khϊếp sợ, lần đầu tiên thua kém về khả năng quan sát.

"Cô gái kia dẫn dắt cuộc trò chuyện, mọi suy nghĩ của em đều bị cô ấy hấp dẫn đi rồi." Morofushi Takaaki buồn cười nhìn Edogawa Conan: "Conan vẫn cần phải học tập nhiều hơn ở phương diện này rồi."

Edogawa Conan rất là nhụt chí, rầu rĩ nói: "Em vẫn tin tưởng phu nhân Kurosawa, em cảm thấy chị ấy không phải là người xấu. Chị ấy là bác sĩ tâm lý, người bị giấu ở phía sau ý có thể là bệnh nhân của chị ấy."

"Uehara cũng bị dắt mũi, thậm chí còn kéo tôi ra. Nhóc con, sai lầm của nhóc không là gì cả." Yamato Kansuke không biết cách an ủi người khác nói.

“Yamato.” Uehara Yui tức đến giậm chân, nhưng trong lòng vẫn hơi lo lắng: “Chúng ta cứ như vậy rời đi, liệu có ổn không vậy?”

"Người ta đâu có cầu cứu đâu, chúng ta lo chuyện bao đồng làm gì?" Yamato Kansuke cười nhạo.

Uehara Yui: "..." Cũng đúng.

….

Trường trung học Ekoda.

Kurosawa Nyusa dựa vào thân xe Beetle, nhàn nhã chờ đợi thời gian tan học.

Chuông tan học vừa vang lên, một đám thiếu nam thiếu nữ thanh xuân xán lạn mặc đồng phục thống nhất, tốp năm tốp ba đi ra khỏi khuôn viên trường.

Cười đùa náo nhiệt, tinh thần phấn chấn.

Kurosawa Nyusa ngăn lại hai nữ sinh đi ngang qua, cười hỏi: "Hai bạn gì ơi, cho chị hỏi chút? Có một cậu trai tên là Kuroba Kaito. Cậu ấy học lớp nào vậy?"

Kurosawa Nyusa nhớ rất rõ, siêu trộm Kid là học sinh năm hai trường trung học Ekoda, nhưng cô không biết cậu ta học lớp nào.

"Chị đang hỏi về cậu bạn Kuroba giỏi ảo thuật đó sao?" Rõ ràng Kuroba Kaito đủ nổi tiếng ở trường trung học Ekoda, cả hai nữ sinh đều biết cậu ta.

Kurosawa Nyusa gật đầu: "Đúng vậy, chính là cậu ấy."

"Bạn Kuroba học lớp B năm hai." Một nữ sinh nói.

"Chị đang tìm bạn Kuroba à? Cậu ấy đang ở sân bóng rổ đó." Một nữ sinh khác nói.

"Thật sao? Vậy, có thể chỉ cho chị biết sân bóng rổ ở đâu không? Làm ơn." Kurosawa Nyusa không ngờ được lại có được tọa độ cụ thể của Kuroba Kaito nhanh như vậy.

Biết được vị trí của sân bóng rổ từ chỗ hai nữ sinh, Kurosawa Nyusa khóa cửa xe, đi tới sân bóng rổ.

Trên đường đi, cô còn không quên từ trong túi lấy ra chiếc vòng cổ đã chuẩn bị trước đó đeo lên cổ.

Chiếc váy đen tôn lên viên đá quý màu đỏ, trông rất đẹp.

Đến sân bóng rổ, Kurosawa Nyusa tìm đại một chỗ ngồi xuống, hỏi nữ sinh ngồi bên cạnh: "Bạn gì ơi, trong sân ai là Kuroba Kaito vậy?"

Nakamori Aoko đột nhiên bị hỏi một câu như vậy, ánh mắt theo bản năng dừng ở trên người Kurosawa Nyusa, nhìn từ trên xuống dưới một phen, mới miễn cưỡng chỉ vào một nam sinh nói: "Cái tên thích khoe khoang nhất kia."

Kurosawa Nyusa sửng sốt trước thái độ rõ ràng là ghen tuông của nữ sinh, cô thử hỏi xem: "Chẳng lẽ em chính là bạn gái của Kuroba Kaito, Nakamori Aoko à?"

"Mặc dù em tên là Nakamori Aoko, nhưng em không phải là bạn gái của Kaito." Nakamori Aoko đỏ mặt, xua tay liên tục.

“Không phải ngại.” Kurosawa Nyusa vỗ vỗ vai Nakamori Aoko, khẽ cười nói: “Mọi người đều biết hai người là một đôi mà.”

Lúc này, toàn thân Nakamori Aoko đều sắp chín đỏ.

Nửa trận đầu đã kết thúc, Kuroba Kaito ra sân thay người, bị một đám nữ sinh vây quanh, cậu ấy nhìn xung quanh một vòng, nhưng không thấy Nakamori Aoko đâu, nên đành phải đẩy các cô gái nhiệt tình cũng quanh ra, nhìn quanh bốn phía, cuối cùng cũng tìm thấy người đang ngồi trên khán đài.

Giây tiếp theo, ánh mắt của Kuroba Kaito liền từ trên người Nakamori Aoko chuyển sang viên đá quý trên ngực Kurosawa Nyusa.

Một màu đỏ rất tinh khiết và trong suốt.

Kuroba Kaito nhẹ nhàng vượt qua tay vịn, nhảy lên khán đài, vài bước đã đến trước mặt Kurosawa Nyusa.

"Quý cô xinh đẹp, tôi có thể có vinh dự được biết tên cô không?" Kuroba Kaito nửa cúi người, giống như một quý tộc cổ xưa lịch thiệp, nắm lấy một tay của Kurosawa Nyusa, hôn lên mu bàn tay cô.

Ngẩng đầu lên, Kuroba Kaito đối diện với con mắt màu đỏ còn trong suốt xinh đẹp hơn cả viên đá quý trước ngực của người phụ nữ, trong nháy mắt mọi sự chú ý của cậu ta đều đổ dồn vào con mắt đó.

Kurosawa Nyusa chớp chớp mắt, cười công mắt nhìn Kuroba Kaito: "Cậu đã hôn tay tôi rồi thì phải trả tiền cho tôi đấy."

Kuroba Kaito hoàn hồn, sau khi nghe những lời này của Kurosawa Nyusa, cả người đều choáng váng.

Đây là lần đầu tiên trong đời cậu ta gặp phải loại tình huống này, nam sinh nhất thời không phản ứng kịp.

Không cho Kuroba Kaito có cơ hội phản ứng, Kurosawa Nyusa khoác cổ Kuroba Kaito, cười nói với Nakamori Aoko: “Cho chị mượn bạn trai chút nhé, chị hứa sẽ trả lại nguyên vẹn cho em.”

Nakamori Aoko đỏ mặt, ngơ ngác nói: "Chị cứ từ từ dùng, không cần khách sáo."

Có lẽ ngay cả bản thân cô ấy cũng không biết mình đang nói cái gì nữa.

"Chị cảm ơn nha." Kurosawa Nyusa mỉm cười đáp lại, kẹp đầu Kuroba Kaito đi ra ngoài.

Kuroba Kaito cao hơn Kurosawa Nyusa, bị người kẹp đầu rất khó chịu, thế là cậu ta ra sức vùng vẫy.

Kurosawa Nyusa nhỏ giọng đe dọa: "Nếu cậu còn dám cử động nữa, tôi sẽ hét to lên, nói rằng siêu trộm Kid đang ở đây đấy."

Kuroba Kaito lập tức ngừng vùng vẫy: "Chị gì ơi, chị đang nghi ngờ tôi là siêu trộm Kid à? Mặc dù tôi cũng rất muốn được các cô gái yêu thích như siêu trộm Kid, nhưng hiện tại tôi chỉ là một học sinh trung học thôi, ngay cả ảo thuật cũng không giỏi bàng siêu trộm Kid.”

Kurosawa Nyusa nhướng mày: "Con trai của siêu trộm Kid đời đầu Kuroba Touichi và là siêu trộm Kid bây giờ, không ngờ lại hạ thấp bản thân mình như vậy chỉ vì muốn che giấu danh tính. Tôi có nên ghi âm lại không nhỉ? Nếu sau này cậu bị bại lộ, tôi cầm nó đi bán, chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền đây.”

"Chị gái thích đùa thật đấy." Kuroba Kaito giả cười.

"Cậu có chắc không? Tôi có bằng chứng đấy." Kurosawa Nyusa lặng lẽ hỏi: "Cậu nói xem, nếu tôi treo một biểu ngữ trước cửa phòng đội hai cơ quan điều tra tội phạm, rồi nói với cảnh sát Nakomori rằng bạn trai của cô con gái quý giá của ông ấy thực ra là tên trộm mà ông ấy đang muốn bắt giữ thì sẽ thế nào nhỉ?"

Kuroba Kaito đột nhiên đỏ mặt, cãi lại: "Tôi và tên kia mới không phải bạn trai bạn gái đâu. Không, không đúng, tôi cũng không phải siêu trộm Kid."

Kurosawa Nyusa: "Đừng sợ chứ! Nếu không có bằng chứng, thì sao tôi có thể tìm đến cậu được chứ?"

Kuroba Kaito: "..." Đây mới là điều khiến người ta sợ hãi đấy!

Với lại, người phụ nữ này là ai? Rốt cuộc thì cô ta đã biết những gì rồi?

"Tôi biết ông Touichi vẫn còn sống đấy." Kurosawa Nyusa mỉm cười rạng rỡ, giọng nói dịu dàng, nhưng những lời nói ra lại giống như búa tạ nặng nề đâm vào trong lòng siêu trộm Kid.

Vẻ mặt của Kuroba Kaito đột nhiên nghiêm túc lên: “Chị vừa nói cái gì cơ?"

"Như những gì cậu đã nghe." Kurosawa Nyusa nói: "Làm việc cho tôi, tôi sẽ nói cho cậu tất cả những gì tôi biết."

“Buông đầu tôi ra trước cái đã.” Như vậy không thể nghĩ được gì hết.

Bị kẹp như vậy, Kuroba Kaito chỉ có thể cong người, chổng mông lên, tư thế này quả thực là không quá lịch sự, nhưng mà...

"Không được, cậu quá lươn lẹo, lỡ may chạy mất thì phải sao?"

Kuroba Kaito cạn lời: "Chị gái, chị đều đã biết thân phận thực sự của tôi, tôi có thể chạy đi đâu được?"

Kurosawa Nyusa nghĩ nghĩ cảm thấy cũng đúng, lúc này mới buông cậu ta ra.

Kuroba Kaito chỉnh lại tóc tai quần áo, hỏi: "Chị muốn tôi làm gì?"

"Một chút chuyện nhỏ thôi." Kurosawa Nyusa nói.

"Là chuyện gì? Chị phải nói rõ ràng là chuyện gì đã, nếu không tôi sẽ không đi theo chị đâu." Kuroba Kaito không tin chuyện nhỏ gì mà phải dùng danh tính của ba con cậu ta ra để uy hϊếp chứ.

Kurosawa Nyusa banh mặt, nghiêm túc nói: "Cậu xem, tên của cậu là Kuroba Kaito, còn tên tôi là Kurosawa Nyusa. Chúng ta đều cùng họ Kuro, chúng ta là người một nhà, tôi sao có thể lừa người nhà được chứ?"

Kuroba Kaito: "..."

Họ của cậu ta từ khi nào trở thành Kuro vậy, chị gái này thật sự không có vấn đề gì đấy chứ?

"Được rồi, đi nhanh lên." Kurosawa Nyusa kéo người đi ra ngoài.

Với khả năng của Kuroba Kaito, cho dù thực sự có vấn đề thì cậu ta cũng có thể chạy trốn được, cho nên cũng không vùng vẫy gì nữa, đi theo Kurosawa Nyusa rời đi.

Đưa người đến bên cạnh xe Beetle, Kurosawa Nyusa mở cửa mời cậu ta lên xe.

Kuroba Kaito để ý đến có một người ngồi sau xe.

So với người phụ nữ mặc đồ đen rõ ràng không có một chút năng lực chiến đấu nào cả, thì người đàn ông ngồi ở ghế sau rõ ràng là một người biết võ, tứ chi thon dài cân đối, cơ bắp tràn đầy sức lực, rõ ràng không phải là người mà cậu ta có thể dễ dàng giải quyết được.

Kuroba Kaito là một người rất thận trọng, lập tức liền không muốn lên xe nữa.

"Chị gái, hay là chúng ta nói chuyện ở đây luôn đi. Rốt cuộc thì chị muốn tôi làm gì?" Kuroba Kaito tưởng chừng như đang dựa vào xe một cách thản nhiên, nhưng thực ra cơ thể đang căng chặt, hai tay cắm trong túi quần đã chuẩn bị sẵn sàng.

"Đương nhiên là..." Kurosawa Nyusa cười rạng rỡ, mắt đỏ sâu thẳm: "Lên xe."

Kuroba Kaito hoảng hốt trong giây lát, ý thức vùng vẫy một chút liền bị khống chế hoàn toàn, ngoan ngoãn lên xe.

Kurosawa Nyusa loanh quanh lòng vòng như vậy, chỉ vì muốn thừa dịp lần đầu đối mặt Kuroba Kaito không phòng bị, gieo trồng hạt giống thôi miên cho cậu ta.

Các diễn viên đều đã đến đủ rồi, tiếp theo... Nên chuẩn bị sân khấu ở đâu được nhỉ?