Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ꮆiết Boss Đầu Tiên Sever

Chương 5: Thôn tân thủ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mây đen phủ kín bầu trời đêm, tựa như nắp quan tài đè nặng trên khu rừng. Sấm rền vang, mưa như trút nước, đất mềm dần biến thành bùn nhão. Nước mưa đυ.c ngầu không ngừng xối vào vách đá, bao phủ đá trong một lớp màng nước chuyển động.

Dù mưa tầm tã, quái vật cấp cao vẫn ra khỏi hang để đi lang thang. Dù bộ xương không có thịt để ăn, Hứa Duyệt vẫn rất thận trọng, không biết chừng có quái vật họ mèo nào đó sẽ lấy đầu cậu làm bóng chơi.

Mưa bão che lấp mọi âm thanh, đêm tối chắc chắn sẽ nguy hiểm hơn. Nhưng khi bạn là kẻ "sẽ tự động biến mất dưới ánh nắng mặt trời", bạn thât sự không có nhiều lựa chọn.

Giữa tiếng sấm rền vang, sinh lực của Hứa Duyệt đang giảm nhanh chóng.

[Sinh lực: 60/81]

[Sinh lực: 51/81]

[Sinh lực: 39/81]

...

Lúc này, đầu cậu quấn trong cành cây bụi dùng để đệm, theo nghĩa đen là lăn xuống vách núi. Hứa Duyệt nghiến chặt cành cây thô trong miệng, cố gắng giảm sát thương rơi.

Hơi nguy hiểm, nhưng cậu không còn lựa chọn nào khác...

Sau khi từ biệt những người hàng xóm, Hứa Duyệt quyết định đến thôn tân thủ gần nhất để xem thử.

Thôn tân thủ có tên là "Tam Xa Lộ". Ba nước lớn xung quanh lấy dãy núi Cự Long làm biên giới, thôn Tam Xa Lộ nằm tại điểm giao nhau của biên giới trong dãy núi sâu.

Khi người chơi vừa vào thôn tân thủ, bọn họ có thể nhìn thấy cảnh tượng hùng vĩ của rồng bay qua bầu trời. Tuy nhiên hang rồng ở trên đỉnh núi chót vót, còn thôn Tam Xa Lộ nằm trong thung lũng giữa những ngọn núi. Để ngăn những người chơi liều lĩnh đi lạc vào, xung quanh hang rồng toàn là vách đá dựng đứng, thú dữ dữ tợn, và thời tiết xấu với tần suất cao.

Có lẽ đây là một sự tự làm tự chịu.

Hứa Duyệt chỉ có thể tháo rời xương của mình ra để phân chia. Cậu dùng dây leo buộc bộ xương lại, quấn trong cành cây bụi, lăn xuống theo chỗ thoai thoải của vách đá. Đợi khi thân thể từng phần đến được đáy vực, cậu sẽ cố gắng lắp lại mình.

Đã thế còn là một binh tạp xương khô, đây là cách duy nhất để cậu xuống núi. Đêm nay cậu đã làm vậy ba lần, may mắn là bộ xương không có cảm giác đau.

[Sinh lực: 30/81]

[Sinh lực: 16/81]

[Sinh lực: 11/81]

Máu ngừng giảm, cành cây bụi tản ra, đầu lâu lăn trong đống đá càng lúc càng chậm. Mưa tầm tã, ma hỏa trong hốc mắt Hứa Duyệt cũng yếu đi không ít.

Sinh lực 11, vẫn ổn. Ước tính tệ nhất của cậu là 9, mọi thứ đều trong dự kiến...

Kẹt.

Dưới tác động của mưa, đá từ vách núi đột ngột rơi xuống, mặt đất phát ra âm thanh không hay ho gì.

Tầm nhìn của Hứa Duyệt điên cuồng chao đảo. Đầu lâu của cậu rơi vào khe nứt mới tạo thành, va chạm qua lại như bi-a, cùng dòng nước rơi xuống đáy.

[Sinh lực: 8/81]

Hứa Duyệt: ?

[Sinh lực: 5/81]

Hứa Duyệt: !!!

[Sinh lực: 3/81]

...Đệt, cách chết này quá là buồn cười!

Mọi thứ xảy ra quá đột ngột, Hứa Duyệt còn chưa kịp suy nghĩ kỹ, đã rơi xuống một vật thể mềm nào đó.

[Sinh lực: 2/81]

Sinh lực của Hứa Duyệt cuối cùng cũng ngừng nhấp nháy, dừng ở con số "2" màu đỏ chót. Thời gian gần đây, số phận đối với cậu đúng là không đủ thân thiện.

Khoan đã, nói đi cũng phải nói lại, tại sao mình lại hạ cánh mềm mại?

Câu hỏi này vừa mới nảy ra, một đôi tay đã ôm lấy hai bên đầu lâu của Hứa Duyệt, xoay mặt cậu sang một hướng khác.

Quái vật hệ Tử Linh có thị giác trong bóng tối. Khi Hứa Duyệt nhìn thấy gương mặt đối phương, thứ đầu tiên cậu thấy là mái tóc - màu bạc trắng, xõa dài.

Đó không phải tóc bạc của người già, chúng mượt mà sạch sẽ, lấp lánh vẻ tươi trẻ đặc trưng của người trẻ tuổi. Theo từng động tác, mái tóc dài nhẹ nhàng lướt qua ngực người đó, phản chiếu ánh sáng dịu dàng chậm rãi lay động, như thể có sự sống.

Lên trên nữa là gương mặt, một gương mặt rất đẹp trai.

Không phải kiểu lông mày đôi mắt lạnh lùng xa cách, cũng không có vẻ tự cho mình là nhất. Gương mặt này cho người ta cảm giác như "người bạn đẹp trai của bạn mình", khiến người ta theo bản năng cảm thấy thân thiện gần gũi.

Đối phương trông chưa đến ba mươi tuổi, trên mặt còn sót lại vẻ ngạc nhiên, đôi mắt màu vàng nhạt nhìn chằm chằm vào... đầu lâu của Hứa Duyệt.

Người chơi.

Hứa Duyệt lập tức đưa ra phán đoán.

Người này đeo khuyên tai vàng ở tai trái, bên dưới khuyên có một huy hiệu hình vuông nhỏ - đó chính là logo game của [Thế giới T’aph]. Ma hỏa trong mắt bộ xương là nguồn sáng duy nhất ở đây, Hứa Duyệt chăm chú nhìn vào huy hiệu đó, logo quen thuộc lấp lánh trong ánh sáng xanh nhạt.

May mắn trong cái rủi là người chơi này không tấn công Hứa Duyệt ngay lập tức. Hắn chỉ cầm đầu lâu xem xét kỹ lưỡng, động tác khá nhẹ nhàng.

Hứa Duyệt gần như muốn mở miệng cầu cứu ngay lập tức, nhưng ngay trước khi mở miệng, lý trí đã ngăn cậu lại.

Trong thiết kế của [Thế giới T’aph], người chơi phải đeo khuyên tai vàng, chứ không phải huy hiệu đeo tai.

Người chơi chạm vào khuyên tai hai cái có thể gọi ra giao diện chính của game. Xét đến sự khác biệt về thẩm mỹ của người chơi, mỹ thuật đã thiết kế khuyên tai đơn giản nhỏ gọn, không có gì nổi bật. Nếu người chơi sẵn sàng trả thêm phí, nó thậm chí có thể vô hình.

Tuy nhiên thiết kế huy hiệu trước mặt rất phô trương, thiếu thẩm mỹ, Hứa Duyệt không khỏi nghĩ đến thẻ đánh dấu tai động vật.

Bây giờ vẫn chưa được. Trước khi cầu cứu, cậu cần thêm thông tin. Hơn nữa cậu vẫn chưa hiểu rõ người chơi này, chẳng may nhân phẩm đối phương không tốt, chỉ mang lại thêm rắc rối.
« Chương TrướcChương Tiếp »