Chương 6: Kích hoạt nhiệm vụ đặc biệt

Ngay khi Hứa Duyệt đang nhanh chóng suy nghĩ, chàng trai tóc trắng tùy tiện tìm một hòn đá, đặt đầu lâu lên trên, rõ ràng coi Hứa Duyệt như công cụ chiếu sáng.

Hứa Duyệt không lên tiếng, nhân cơ hội quan sát người chơi trước mặt từ đầu đến chân.

Người này mặc một chiếc áo sơ mi vải gai rộng thùng thình, dây buộc cổ áo không thắt gọn, trên vải dính không ít bụi đất và cỏ vụn. Đường kim mũi chỉ của thắt lưng thô ráp, có đeo một con dao săn cũ kỹ, bình nước, cộng thêm một túi vải to bằng nắm đấm. Quần màu sẫm giống trang phục săn bắn, hơi ôm người hơn áo sơ mi, ống quần nhét vào đôi ủng da dính đầy vết bùn.

Không nhìn ra được nghề nghiệp, nhưng có thể thấy cấp độ không cao. Có lẽ là kẻ xui xẻo mới ra khỏi thôn tân thủ đi lang thang.

Chàng trai trẻ tìm một chỗ tương đối khô ráo, lấy từ trong túi ra một miếng thịt khô, từ tốn ăn.

Ban đêm ở dưới lòng đất với cái đầu lâu làm bạn, lá gan của tên này không nhỏ. Nhưng người này rốt cuộc là kiểu người chơi gì, thậm chí giới tính của người chơi đằng sau hình tượng đẹp trai này, Hứa Duyệt tạm thời không nhìn ra được.

Nhưng cậu có ưu thế của cậu.

"Rất vui được gặp anh, anh bạn."

Đợi người chơi kia thưởng thức xong thịt khô, Hứa Duyệt lịch sự mở lời. Giọng của binh tạp xương khô khàn đặc khó nghe, trong không gian nhỏ càng nghe đặc biệt chói tai.

Người đó đột ngột quay đầu lại, hệt như dã thú chuẩn bị tấn công. Nhưng khi hắn ổn định thân thể, trong mắt chỉ còn lại sự tò mò lịch sự, như thể đầu lâu biết nói là chuyện thường ngày có thể thấy.

"Xin chào." Người chơi đáp lại ngắn gọn.

"Tôi từng là một pháp sư, như anh thấy đấy, giờ không may đã thành vong hồn." Hứa Duyệt không cần suy nghĩ đã bịa ra, "Làm ơn đưa tôi về quê hương, tôi mơ ước được trở về nơi xinh đẹp đó. Tất nhiên, tôi sẽ trả công hậu hĩnh cho anh."

Nhiệm vụ phụ chuẩn mực quá, không quá quan trọng, nhưng lại có thể gợi tò mò.

Dù đối phương không nhận được gợi ý nhiệm vụ, cũng chỉ coi nó là nhiệm vụ thú vị ẩn, ai lại nghi ngờ nhân vật trong thế giới game chứ?

Người nọ im lặng một lúc. "Cậu nói cậu là pháp sư," hắn hỏi như đang trò chuyện, "Cậu tên gì?"

"Nol." Hứa Duyệt nhanh chóng nói.

"Nol" là biến thể của "No.1", Hứa Duyệt từng dùng nó làm tên nhân vật để kiểm tra, nó đại diện cho việc cậu là người chơi đầu tiên của [Thế giới T’aph]. Thật ra, Hứa Duyệt đã dùng nó làm ID từ thời đại học rồi. Cậu thích ý nghĩa "thứ nhất", cậu thật sự cũng luôn là người đứng đầu.

Trong hoàn cảnh hiện tại, một cái tên quen thuộc dễ thích nghi hơn.

Người chơi nghiêm túc nhìn cậu, im lặng lâu hơn. Hứa Duyệt đợi một lúc lâu, mới đợi được câu hỏi thứ hai.

"Tôi chỉ cần mang cái đầu của cậu về thôi sao?"

"Không, tôi vô ý ngã xuống núi, thân thể ở bên ngoài." Hứa Duyệt nghiêm túc giải thích, "Anh không cần đặc biệt đi tìm, đầu và thân tách nhau quá ba mươi phút, thân thể tôi có thể tái sinh."

Chỉ là đợi thân thể tái sinh xong, để đổi lấy điều đó, sinh lực của cậu sẽ giảm mạnh xuống còn 1. Để an toàn, Hứa Duyệt thường không chọn phương pháp này.

Nhưng bây giờ sinh lực của cậu chỉ còn 2 điểm, phù hợp tiêu chuẩn chẳng còn gì để mất.

"Thật ra, mang theo tôi sẽ có nhiều bất tiện. Nhưng tôi có thể giúp anh đối phó một phần quái vật, tôi hiểu rõ điểm yếu của chúng." Hứa Duyệt bổ sung hai câu.

"Nghe có vẻ, dường như cậu hiểu rất rõ "quái vật"." Người nọ có vẻ trầm ngâm nói.

"Khi tôi còn sống, rất thích nghiên cứu các loại quái vật." Thật ra đây là sự thật.

"Vậy chắc cậu rất hiểu biết về các nơi trên thế giới. Pháp sư, liệu tôi có thể chỉ định "phần thưởng hậu hĩnh" của cậu không?"

"Chỉ định?" Tên này khá biết cách chơi, đối diện với nhiệm vụ đã định sẵn, rất ít người chơi dám đưa ra yêu cầu ngược lại.

"Yên tâm, tôi không cần tiền bạc hay báu vật." Người nọ nở nụ cười, "Tôi muốn có được kiến thức của cậu hơn, kiến thức về quái vật và thế giới."

Thế thì anh tìm đúng người rồi, Hứa Duyệt thầm cảm thán.

Cậu không hiểu tại sao người này lại muốn những thứ đó, phải chăng là một người chơi kỳ cựu đang gấp rút công lược? Nhưng cậu phải công nhận, đây là một đề nghị không tồi. Chỉ cần cung cấp kiến thức trong phạm vi có thể kiểm soát, quả thật dễ dàng hơn với việc phải đi kiếm vàng hay đạo cụ hiếm.

"Đồng ý." Hứa Duyệt đáp một cách khiêm tốn.

"Vậy chúng ta là đồng đội rồi."

Chàng trai tóc trắng cười nói, hắn vỗ nhẹ lêи đỉиɦ đầu lâu.

"Chào buổi tối, Nol, cậu có thể gọi tôi là Teste."

Vừa dứt lời, từ đằng xa vọng lại tiếng đá vỡ vụn ầm ầm, xen lẫn tiếng nước chảy xiết đập vào vách đá.

Phải rồi, bên ngoài đang mưa bão, còn đây là con sông ngầm đã khô cạn.

Nước đang tới.

Hứa Duyệt - bây giờ nên gọi là "Nol" vừa định mở miệng cảnh báo. Teste đã nhanh chóng chộp lấy đầu lâu, chạy về hướng ngược với tiếng nước, nơi có bóng tối dày đặc hơn.

Và ở tận cùng của bóng tối xa xăm, một đôi mắt đυ.c ngầu từ từ mở ra.

Cùng với cảm giác áp bức không hợp lý, thông báo hệ thống rõ ràng đồng thời vang lên trong đầu cả hai người.

[Bạn đã vào khu vực ẩn]

[Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ đặc biệt: Người bảo vệ sa ngã]

[Vu yêu Waldlock sắp thức tỉnh, chúc bạn may mắn]