Trong suốt cuộc đời 23 năm của Đinh Miên, chưa bao giờ cô trải qua chuyện như hôm nay, cung phản xạ dài đến mức cô không thể phát ra âm thanh nào.
Tuy cô suốt ngày tuyên bố cô muốn hẹn hò với Hứa Duyên Chu trên livestream, nhưng ảo tưởng khác người nhất của cô bất quá cũng chỉ là ở buổi họp fan của Hứa Duyên Chu, cô trở thành người hâm mộ nhỏ bé may mắn được chọn lên sân khấu, được đến một cái ôm của Hứa Duyên Chu.
Nam thần mà mình thích một năm, đột nhiên nháy mắt một cái đã xuất hiện trước mắt mình, làm cô trở tay không kịp.
Cô đúng là đồ nhát gan.
Hứa Duyên Chu rũ mắt, gật gật đầu: “Là tôi.”
Đinh Miên lấy lại bình tĩnh, tim đập lại như nổi trống, cứ nhảy thình thịch.
Nam thần quả nhiên đẹp như lúc lên TV, không, đúng là so với lúc lên TV càng thêm đẹp.
Đinh Miên do dự vài giây, mở miệng hỏi: “À thì… Có thể cho tôi xin chữ ký không?”
Cô lập tức phát hiện trong tầm tay mình không có bút, cũng không có giấy, đến cả hộp giấy ăn cũng trống không.
Hứa Duyên Chu thấy cô tỏ ra thất vọng, hỏi: “Không mang bút sao?”
Đinh Miên không cam lòng gật đầu.
Hứa Duyên Chu trầm ngâm vài giây, như nghĩ tới cái gì.
Giây tiếp theo, anh nhướng mày, từ trong túi móc ra một tờ giấy nhỏ nhăn dúm dó, từ từ mở ra, đưa cho Đinh Miên: “Đây là hóa đơn dự phòng tôi ký ở quán bar hôm nay, trên đó có tên của tôi, tặng cho cô.”
Đúng thật, trên tờ hóa đơn kia có ba chữ to ghi “Hứa Duyên Chu”, chữ viết rõ ràng, nét chữ cứng cáp.
Không chỉ có chữ viết đẹp, sao tay anh có thể thon dài như vậy, khớp xương rõ ràng như vậy, móng tay cái cũng được sửa lại chỉnh tề đẹp đẽ, bóng loáng mượt mà.
Đinh Miên nhảy nhót tiếp nhận tờ giấy anh đưa, như có được báu vật.
Hứa Duyên Chu đang muốn xuống xe, anh duỗi tay xuống túi sờ một cái, sau đó “A” một tiếng.
Anh lắc đầu, trên mặt xuất hiện một tia bất đắc dĩ: “Trên người tôi không có chìa khóa.”
Nói xong, anh móc di động trong túi ra, gọi một số nào đó, sau khi bên kia nhận cuộc gọi, anh cầm di động hỏi: “Trương Húc, chìa khóa chung cư tôi có ở chỗ anh không?”
Từ điện thoại có một giọng nam như đang giải thích gì đó, anh trầm mặc nghe hết, sau đó nói một câu: “Tôi biết rồi, lát nữa anh đến nội thành lại gọi.”
Anh nhìn về phía Đinh Miên, thở dài một hơi: “Chìa khóa của tôi ở chỗ người đại diện, giờ anh ấy ở chỗ khác, đang trở về gấp, đại khái mất một giờ. Hôm nay cảm ơn cô.”
Đinh Miên nhìn nam nhân trước mắt, vừa mới dầm mưa, tóc mái trên trán ướt nhẹp dính vào một chỗ.
Hiện tại anh đang không có nhà để về.
Nếu dầm mưa mà không làm khô tóc ngay sẽ dễ bị cảm, mà cô không muốn nhìn thấy bộ dạng Hứa Duyên Chi bị ho khan hay chảy nước mũi.
Thình lình xảy ra “Trìu mến”, làm cô nắm chặt tay, lấy hết can đảm hỏi: “Thật ra, nhà tôi cũng ở tòa nhà này, hay là anh trước đến nhà tôi sấy tóc một chút?”
Vừa mới dứt lời, cô sợ Hứa Duyên Chu cảm thấy không ổn, nhanh chóng giơ tay phải lên, bảo đảm với anh: “Anh yên tâm! Tôi không phải fan tư sinh! Tuyệt đối sẽ không nói với người khác chỗ ở của anh!”
*fan tư sinh: là fan cuồng luôn theo đuổi và thích quan tâm quá mức đến chuyện riêng tư, góc khuất, không gian riêng tư của thần tượng -
Đinh Miên nằm mơ cũng không có nghĩ tới, ngôi sao đang nổi trong giới nghệ sĩ Hứa Duyên Chu, sẽ đi theo cô vào đến cửa nhà.
May mắn cô cũng được tính là thích sạch sẽ, hôm trước vừa mới tổng vệ sinh nhà cửa, lúc này trong nhà cũng coi như sáng ngời sạch sẽ.
Cô vừa vào cửa, liền vô cùng lo lắng thu hồi gói mực sợi đang ăn dở trên sô pha, lại lục tung tủ để đồ lặt vặt, tìm ra một đôi dép lê đi trong nhà đã cũ, đưa cho Hứa Duyên Chu.
Cô ân cần nói với Hứa Duyên Chu: “Anh có muốn uống cái gì không? Tôi có nước có ga và nước trái cây.”
Hứa Duyên Chu vẫy vẫy tay: “Không cần đâu.”
Đinh Miên nghĩ nghĩ, nước có ga và nước trái cây đều có đường, minh tinh vì bảo trì dáng người khẳng định sẽ không chạm vào mấy thứ này.
“Vậy anh muốn uống nước khoáng không? Hay là bình nước? Anh muốn uống nóng hay uống lạnh?”
Đinh Miên nói xong, cảm thấy cô quá mức nhiệt tình như thế có hơi không ổn, như tự biến mình thành một kẻ mê trai chưa hiểu việc đời, cực kỳ mất mặt.
Hứa Duyên Chu nhìn cô gái nhỏ trước mặt hai má ửng đỏ bộ dạng, không khỏi mỉm cười: “Tùy cô.”
Lúc này, chỗ ban công truyền đến âm thanh “Gâu… Gâu…”.
Đinh Miên phản ứng lại, là tiếng kêu của Sữa Bò. Cô nói với Hứa Duyên Chu: “Máy sấy ở bên cạnh bồn rửa tay trong phòng vệ sinh, tôi đi cho chó ăn trước đã.”
Sữa Bò là một con Satsuma đực, năm nay một tuổi rưỡi, cực kỳ dính người, vừa nghe thấy động tĩnh cô trở về, gấp không chờ nổi mà cào cửa kính.
Đinh Miên lấy một bát thức ăn cho chó, đặt cạnh chân Sữa Bò, cô ngồi xổm xuống, vuốt ve lông Sữa Bò: “Lát nữa em yên tĩnh một chút, đừng có làm chị mất mặt nhé.”
Sữa Bò đói cực kỳ, chỉ lo ăn ngấu nghiến, căn bản không để ý tới cô.
Đinh Miên cho Sữa Bò ăn xong, chạy chậm về phòng khách, Sữa Bò đi theo phía sau cô, chạy đến mức thở hồng hộc. Hứa Duyên Chu lúc này đã sấy tóc xong, ngồi ở trên sô pha lướt di động.
Cô đưa một chai nước khoáng cho anh, anh nói một tiếng “Cảm ơn”.
Lúc này, Sữa Bò ở phía sau cô, đột nhiên hưng phấn nhào hướng Hứa Duyên Chu đang ngồi trên sô pha.
Nó đang liếʍ mặt Hứa Duyên Chu.
Đinh Miên vừa tức vừa bực, nắm lấy Sữa Bò kéo ra sau người, miệng hô: “Sữa Bò, em như vậy không ngoan chút nào cả.”
Sữa Bò lại gâu một tiếng, không chịu buông ra.
Hứa Duyên Chu hiển nhiên có chút kinh ngạc với sự nhiệt tình của Sữa Bò, nhưng anh chỉ vươn tay, vuốt lông Sữa Bò: “Nó là chó đực à?”
Đinh Miên gật gật đầu: “Chỉ là cái tên này có hơi mê cả trai lẫn gái……”
Hứa Duyên Chu nhướng mày.
Đinh Miên trịnh trọng nói: “Nhưng mà anh yên tâm, nó tuyệt dục rồi. Cho nên ngoại trừ nhào vào người anh, nó sẽ không có hành động gì khác.”
Sữa Bò lại cọ vài cái, đột nhiên làm như chán ghét cực kỳ quay mặt đi, nhảy xuống sô pha, chạy về bên người Đinh Miên muốn ôm một cái.
Hứa Duyên Chu bị nó chọc cười: “Nó vẫn tương đối thích cô.”
Đinh Miên để Sữa Bò ở một bên không để ý đến, một bên răn dạy Sữa Bò nhào vào người khác hành vi: “Sữa Bò tên này rất dễ làm người phát điên.”
Hứa Duyên Chu khích lệ Sữa Bò: “Tính cách của nó rất cởi mở. Trước kia tôi rất thích Corgi, rất muốn nuôi một con, chỉ là thật sự bận quá, nên không nuôi nữa.”
Đinh Miên vừa sờ Sữa Bò, vừa suy nghĩ gì đó. Thì ra nam thần cũng thích chó? Lại còn là Corgi có tính cách quật cường sao? Corgi vốn nổi tiếng với cái mông tròn lớn, chẳng lẽ nam thần thật ra thích vòng ba gợi cảm?
Cô trộm sờ mông mình một cái, không vểnh chút nào.
Lúc Đinh Miên đang ảo não cô không có vòng ba gợi cảm, di động của Hứa Duyên Chu vang lên tiếng chuông.
Nghe nói người đại diện của Hứa Duyên Chu là một trong những người đại diện hàng đầu trong vòng giải trí, không chỉ có tài nguyên tốt, còn rất tri kỷ. hôm nay vì nhanh chóng đưa chìa khóa cho anh, chỉnh tốc độ xe lên đến tận 130km/giờ để về, lúc này đã về đến cửa chung cư nhà anh.
Lúc Hứa Duyên Chu đi, đã nói với cô một câu: “Cảm ơn cô, tiểu fans.”