Chương 11

Người phu xe vạn vạn không nghĩ tới chuyện sẽ phát triển như vậy.

Một giây trước hắn còn lo lắng thiếu gia sẽ trừng phạt hắn, một giây kế tiếp liền bị động tác này thiếu gia làm sợ ngây người.

Hắn nằm ở trên cỏ không dám động, căn lều nhỏ càng trở nên trương phông như muốn thoát khỏi lớp vải vóc.

Ngã Duy Tư càng đùa càng hăng, cậu dùng mũi giày nhẹ nhàng va chạm tính khí đang sưng phồng kia, lúc nặng lúc nhẹ, nhìn người phu xe dần dần không chịu đựng được, cậu càng vui vẻ.

"Ngô... Thiếu gia, cầu ngài..."

"Cầu ta cái gì?"

Người phu xe cắn chặc hàm răng.

Cầu cái gì?

Đương nhiên là cầu thiếu gia cho phép hắn ôm, cho phép hắn đυ.ng chạm, cho phép hắn hôn.

Nhưng là hắn không dám nói.

Yêu cầu vô lễ như vậy hắn không dám nói.

Vì vậy người phu xe chỉ có thể đè nén du͙© vọиɠ mãnh liệt, mở miệng: "Cầu thiếu gia thả tôi ra ."

Ngã Duy Tư hơi nhíu mày, tiếp tục di chuyển mũi chân: "Thả ngươi ? Càn rỡ! Chủ nhân của ngươi cũng chưa cởi, ngươi làm sao dám tùy ý cởi?!"

Người phu xe sững sờ, hắn có chút không kịp theo suy nghĩ của Ngã Duy Tư .

Ngã Duy Tư chợt xoay một vòng, ngón tay nhỏ nhắn từ từ cởi nút áo, quyến rũ hướng về phía người phu xe cười: "Ta đẹp không?"

Người phu xe nuốt nước miếng một cái, thành thật trả lời: "Đẹp, thiếu gia là người đẹp nhất tôi từng thấy."

Ngã Duy Tư hiển nhiên bị lời này lấy lòng, cậu cười càng tươi, phóng đãng vứt bỏ áo ngoài, lộ ra da thịt bóng loáng cùng đầṳ ѵú căng mọng.

Ngón tay cậu như có như không ve vãn lấy hai viên anh đào căng mọng ấy: "Nơi này của ta đẹp không?"

Toàn thân người phu xe như bị bao vây trong lửa nóng. Cho tới bây giờ hắn cũng không nghĩ người thiếu niên tinh xảo luôn cao ngạo kia sẽ phóng đãng trước mặt hắn như vậy.

Ước mơ của hắn đã thành sự thật!

Hắn cảm thấy thân thể đều như muốn phát nổ, ánh mắt nóng hừng hực nhìn chằm chằm cổ thân thể mê người kia, khàn giọng: "Đẹp, thật là đẹp..."

"Vậy ngươi muốn đối với thân thể ta làm gì?"

"Tôi... Tôi muốn hôn nó, liếʍ nó, từ đầu đến chân, không buông tha một chút nào, để cho nó dính đầy nước miếng của tôi!"

Ngã Duy Tư cười ha hả, cậu liền thả xuống đất kiện quần áo cuối cùng, giang hai cánh tay: "Tới đi, dùng miệng ngươi lấy lòng ta, làm ta vui vẻ..."