Chương 28

Tô Tạm có chút tuyệt vọng, cậu ta gõ phím không ngừng: "Quý tổng đền bù con khỉ!!! Khoan nói đến việc anh ta và Thiển Thiển không hề có quan hệ gì, coi như muốn đền bù, cũng là chị đền cho anh ta đó!"

Thẩm Thiên Trản không hiểu, chậm rãi đánh một dấu hỏi.

"Lừa tình chính là chị?"

"Đem người ta lật qua lật lại ngủ bảy, tám lần chính là chị?"

"Ngủ dậy phủi mông rời đi cũng chính là chị?"

"Chị nói chị có cặn bã không?"

"Quý tổng sao lại vì kiểu phụ nữ cặn bã như chị chứ! Vừa là đầu tư, vừa là cố vấn, chị là cái thứ gì chứ?!"

Thẩm Thiên Trản rất muốn trả lời "Có thể chị là đồ ngủ ngon", nhưng vậy quá trắng trợn, cô hơi mắc cỡ.

Cô đang suy nghĩ chuẩn bị trả lời để lấy lại chút sĩ khí thì dòng chữ “đối phương đang soạn tin” trong khung chat biến mất, Tô Tạm trả lời: "Có điều tình huống hiện tại của hai người rất giống tranh chấp sau bán hàng."

"Người bán đã xuất hàng, không muốn chịu trách nhiệm, người mua lại muốn kéo dài thời gian sử dụng."

"Quý tổng là người mua, chị, là người bán."

Thẩm Thiên Trản trở về trạng thái biểu cảm đẫm máu "Dao chị mày đâu?".

Tô Tạm nắm cằm, vô cùng sầu lo tổng kết một câu: "Xuất phát từ trực giác của đàn ông, em cảm thấy Quý tổng có ý đồ với chị. Chị Trản của em tình sử phong lưu, liệu có thể sẽ phải đặt dấu chấm hết dưới thân người đàn ông tuyệt vời này rồi."

Thẩm Thiên Trản nhìn tin nhắn của Tô Tạm lại hai lần.

Cô rất không hài lòng với hai từ “dưới thân” trong câu nói của Tô Tạm: "Tại sao chị lại dưới anh ta?"

Tô Tạm: "Không phải chứ, hai người mạnh bạo như vậy sao?"

Lúc đến Bắc Kinh thì trời đã khuya.

Thẩm Thiên Trản tiến tổ thức thâu đêm, ngày đêm đảo ngược cũng là chuyện thường. Đối với cô mà nói, thời gian chưa đến rạng sáng cũng không tính là muộn.

Cô uyển chuyển từ chối Tô Tạm cho xe đến đón, sau khi rời trạm liền cùng Kiều Hân gọi một chiếc taxi trở về nhà sửa soạn trước.

Sau khi về đến nhà, Thẩm Thiên Trản mới nhớ lại bản thân đã quên hỏi Quý Thanh Hòa hoạt động của hiệp hội vào ngày mai bắt đầu vào mấy giờ.

Cô trượt màn hình điện thoại, ngồi trên sàn nhà phòng ngủ trầm tư mấy giây.

Từ sau khi Quý Thanh Hòa gửi lời mời kết bạn, bên trong khung chat ngoại trừ câu "Không phải chó, nhưng từng cắn em" thì chỉ còn một câu "Bạn đã thêm Quý, hiện tại có thể bắt đầu trò chuyện" của hệ thống.

Lần liên lạc duy nhất của Quý Thanh Hòa và cô vẫn là cuộc điện thoại vào buổi trưa đó, không nói chuyện phiếm, cũng không liên lạc, không biết anh ta hỏi WeChat từ Tô Tạm là có ý gì.

Cô nhéo nhéo mi tâm, quăng điện thoại rồi tắm rửa đi ngủ.

——

Sáng sớm hôm sau.

Kiều Hân có nói chưa đến mười giờ thì Thẩm Thiên Trản sẽ không dậy nổi, sau khi cố gắng vực dậy ý chí kiên cường đọ sức cùng khối thịt thì nửa giờ sau rốt cuộc cũng có thể ngồi dậy rời giường rửa mặt.

Để hôm nay có thể chói lọi nhất, mới sáng sớm Thẩm Thiên Trản đã bắt đầu đắp mặt nạ, sau đó lại cẩn thận trang điểm. Lúc mở tủ quần áo chọn chiến bào, vô cùng nghiêm túc nghe theo tử vi, chọn tuyển màu sắc may mắn hôm nay là —— màu trắng.

Trạng thái chiến đấu tốt nhất của phụ nữ có lẽ là khi nhìn vào gương sẽ cảm thấy bản thân đẹp đến mức quên ngày tháng, lúc nào cũng tỏa ra sự tự tin.

Sau khi Thẩm Thiên Trản đứng trước gương tự kỷ vài giây liền cầm túi xách lên, ý chí chiến đấu tràn đầy sục sôi chuẩn bị xuất phát.

——

Thẩm Thiên Trản đến trước Sảnh Thời Gian tìm vận may.

Cô nghĩ thế này, cơ sở của Hiệp hội sưu tập đồng hồ ở trong Sảnh Thời Gian, nếu là hoạt động của hiệp hội thì chắc chắn sẽ là hoạt động tập thể. Nếu không thì nhóm bạn ba hay năm năm mới hẹn nhau lại trực tiếp gặp ở cổng Cố cung?

Không chỉ vậy, Mạnh Vong Chu vô cùng đắc chí đối với việc hiệp hội đạt chứng nhận cấp hai, đối với việc bản thân là phó chủ nhiệm càng xem như châu báu. Hiếm khi được tổ chức một hoạt động như vậy, chắc chắn chắc muốn sử dụng chức quyền tự sướиɠ một phen.

Cho nên từ lúc bắt đầu Thẩm Thiên Trản liền tập trung vào hai nơi.

Một là Sảnh Thời Gian, hai là tiệm đồng hồ.

Sự thật chứng minh, trí thông minh của Thẩm Thiên Trản ngoại trừ thất thường khi đối đầu với Quý Thanh Hòa thì những lúc khác cơ bản vẫn còn online.

Lúc Thẩm Thiên Trản đến, cô xuất hiện vô cùng bình thường. Dưới sự chú ý của nhiều người, cô hạ cửa sổ xe xuống, vẫy tay hướng về phía Mạnh Vong Chu, vừa xinh đẹp vừa duyên dáng.

Ban đầu Mạnh Vong Chu vẫn chưa thấy rõ, đợi đến khi tháo mũ lưỡi trai trên đầu ra mới nhìn rõ người ngồi trong xe đẹp đến mức rối tinh rối mù chính là Thẩm Thiên Trản, cũng chính là người đã kéo anh ta vào danh sách đen không lâu trước đó.

Anh ta kinh ngạc đến nổi hai mắt đột nhiên sáng lên, nhanh chóng bước đến trước chào hỏi: "Chế tác Thẩm cô đến rồi à, Thanh Hòa nói cô đang đi công tác, tôi còn tưởng lần này cô lại không đến được nữa."

Thẩm Thiên Trản đậu xe ở nơi gần đó xong, thái độ thân thiện hòa nhã giống như chưa từng có chuyện giận chó đánh mèo với Quý Thanh Hòa mà kéo Mạnh Vong Chu vào danh sách đen, "Lúc đầu tôi đặt vé bay về Bắc Kinh vào xế chiều hôm nay, nghe nói tối nay có hoạt động nên hôm qua đã đi đường sắt cao tốc suốt đêm để trở về."

Cô cười tủm tỉm, dò xét xung quanh, cố gắng dùng giọng điệu tự nhiên nhất dò hỏi: "Quý tổng nói hôm nay anh ấy sẽ đảm nhiệm việc giảng giải, anh ấy đâu rồi?"

Mạnh Vong Chu là người trưởng thành, và là một người trưởng thành đã xem qua vô số bộ phim Hàn và XXX.

Sao anh ta lại không biết Thẩm Thiên Trản căn bản không phải là vì hoạt động của hiệp hội mà chạy đến chứ, cô chạy đến là vì muốn công lược Quý Thanh Hòa mà thôi. Nhưng thế giới của người thành niên sau mười tám tuổi không có gì là kiêng kị, người trưởng thành không chỉ thích chơi trò ú tim mà còn giỏi việc ngụy trang gặp dịp thì chơi.

"Sát vách." Mạnh Vong Chu chỉ chỉ nơi sát vách Sảnh Thời Gian, sát vách là một gian nhà khác trong tứ hợp viện: "Chắc đến khi xuất phát mới đi ra."

Sau khi xác nhận Quý Thanh Hòa đang ở nơi này, Thẩm Thiên Trản cảm thấy yên tâm hơn.

Cô nâng cổ tay nhìn đồng hồ, ừm, thời gian vẫn còn sớm.