Chương 25

Sau khi Kiều Hân tốt nghiệp liền vào Thiên Đăng làm, từ đó đến nay vẫn làm trợ lý kế hoạch cho Thẩm Thiên Trản.

Lúc Thiên Đăng có hạng mục đầu tư, Thẩm Thiên Trản làm chế tác sẽ ở trong tổ trong một thời gian dài, Kiều Hân làm trợ lý nên gần như là như hình với bóng với cô.

Bởi vì tính chất công việc trong đoàn làm phim, ban ngày Thẩm Thiên Trản phải tính toán chi phí và dự trù, buổi tối chờ đạo diễn kết thúc công việc còn phải kéo tổ họp.

Ngày nào đó là sinh nhật của nam diễn viên chính trong đoàn, đạo diễn cho phép nghỉ nửa ngày, hiếm khi được thanh nhàn như vậy.

Sau khi diễn viên và nhân viên công tác trong đoàn kết thúc công việc trở về thì đúng lúc gặp phải cảnh vị nam chính này bị Thẩm Thiên Trản từ trong phòng dùng một cước đá ra, hiến thân không thành.

Lúc đầu chuyện này cũng rất lúng túng.

Vì Thẩm Thiên Trản không muốn làm chậm trễ tiến độ đoàn phim nên cũng không truy cứu, cưỡng ép đem việc này đè xuống. Sau này phim cũng đúng hạn đóng máy, nhưng sau đó không lâu, không biết ai đã đem chuyện vị nam chính này hiến thân không thành tuôn ra ngoài.

Giới giải trí nha, vốn là chiêu trò thật thật giả giả.

Bề ngoài Thẩm Thiên Trản tốt, mọi người đều biết. Những năm này, dựa vào quy tắc ngầm hiến thân thượng vị dù là nam hay nữ, mọi người đều có. Mặc dù Thẩm Thiên Trản một mực cự tuyệt, chưa hề tiếp nhận nhưng vẫn không ngăn được việc nhan sắc vẫn luôn được để ý, thường hay bị lấy ra trêu chọc.

Có lẽ vị nam chính kia bị ai đạp đuôi, công khai chế giễu Thẩm Thiên Trản không biết kiểm điểm. Nói ngày đó bản thân là vì phân chia bánh sinh nhật, kết quả lúc Chế tác Thẩm mở cửa thì cả người áo ngủ mỏng manh không chỉnh tề, cũng không biết là đang câu dẫn ai.

Lại cố ý chế giễu, ám chỉ phòng cô mỗi đêm đến khuya không biết có bao nhiêu đàn ông ra vào, không biết ai trong sạch hơn ai.

Thẩm Thiên Trản xem trọng thanh danh hơn mạng, căn bản không thể để cho người khác khıêυ khí©h.

Đem video bằng chứng đã lưu giữ từ lâu đưa lên nền tảng, trực tiếp thu hút lượng lớn người vẫn luôn quan tâm về quy tắc ngầm trong giới.

Kiều Hân nhớ lại lời mà vị nam chính tự tìm đường chết kia thốt ra.

Hắn ta nói: "Phụ nữ như Chế tác Thẩm, dáng người giống như là lấy tay nặn ra từng chút một. Từng chi tiết, từng kích thước đều đúng chuẩn, nắm vừa vặn trong tay, là cực phẩm nhân gian. Có người đàn ông nào chịu được?"

Cô là phụ nữ mà cũng không chịu được.

Nhưng trước mắt cô còn có chuyện quan trọng hơn.

Kiều Hân lấy lại tinh thần, khó khăn dời ánh mắt, ý đồ để cho bản thân nhìn không giống như chân chó thèm nhỏ dãi: "Chị Trản."

Vừa mới mở đầu, Thẩm Thiên Trản nghiêng người, ra hiệu cho cô đi vào rồi nói.

Kiều Hân vội vàng khoát tay: "Không có chuyện gì quan trọng, em nói mấy là xong, không quấy rầy chị nghỉ ngơi." Cô lắc lắc điện thoại, "Hình như Tô Tạm có chuyện gì đó gấp cần tìm chị nhưng lại không liên lạc được. Em vừa gọi điện thoại cho chị nhưng máy tắt nên đến xem sao."

Tắt máy?

Nội tâm Thẩm Thiên Trản siết chặt lại nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như cũ, thậm chí còn gật đầu: "Vừa tắm rửa xong nên không để ý, chị biết rồi."

Kiều Hân gật gật đầu, lo lắng nhìn cô một chút: "Vậy chị làm việc trước, em trở về."

Sau khi đưa mắt nhìn Kiều Hân trở về phòng, Thẩm Thiên Trản lập tức đóng cửa, nhanh chóng nhảy tung nhào về phía đầu giường cầm lấy điện thoại của cô.

Selfie quá tốn pin, cả đường đi cô lo mắng Quý Thanh Hòa, căn bản không có để ý điện thoại đã báo hết pin.

Thẩm Thiên Trản vừa cho điện thoại sạc điện, vừa ở bên giường chờ khởi động máy.

Vài phút sau, khởi động máy thành công, điện thoại lập tức nhảy ra mấy cái thông báo Wechat.

Không chờ cô nhìn kỹ, điện thoại Tô Tạm nháy mắt liền gọi đến.

Cô thản nhiên bắt máy, giọng nói lạnh lẽo giống như sương mù, không hề có chút cảm xúc "Alo".

Tô Tạm ở đầu dây bên kia giống như cá mắc cạn được trở lại mặt nước, khoa trương thở dốc một hơi: "Chị Trản, rốt cuộc chị cũng để ý đến em huhuhu."

Thẩm Thiên Trản cố gắng giọng nói đạt đến cảnh giới cao quý lãnh diễm, nhẹ giọng hỏi: "Chuyện gì?"

"Em nói chuyện quan trọng trước." Tô Tạm sắp xếp sẵn mọi chuyện trong đầu rồi cân nhắc nói: "Chuyện thứ nhất chắc chị biết rồi đấy, Hướng Thiển Thiển lại dựa vào chuyện xấu mà lên hot search. Chuyện thứ hai là sau khi xảy ra chuyện, luật sư bên Quý tổng đưa ra cảnh cáo với Thiên Đăng. Chuyện thứ ba chính là Quý tổng chủ động bảo em đưa Wechat của chị."

Vốn dĩ Thẩm Thiên Trản còn hững hờ, cho đến khi Tô Tạm nhả ra một chữ cuối cùng, cô hắng giọng nói: "Cậu đang nói chuyện quan trọng?"

Tô Tạm trì độn: "Không phải?"

"Đương nhiên là Quý Thanh Hòa chủ động muốn Wechat của chị là quan trọng nhất." Thẩm Thiên Trản khẽ xì một tiếng, không hề che giấu chút khinh bỉ nào: "Điều này chỉ ra giai đoạn này có tiến bộ, có thể so sánh với thắng lợi quan trọng."

Tô Tạm: ". . ." Chị xác định?

Nhưng giờ phút này cậu ta vạn lần không dám nhổ lông trên lưng cọp cái, chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí thuận theo hỏi: "Trước khi Quý tổng nói muốn Wechat của chị có nói sẽ gửi văn kiện luật sư cho chúng ta, chị xác định đây là giai đoạn tiến bộ, là sự kiện quan trọng đánh giá thắng lợi?"

Thẩm Thiên Trản nháy mắt tỉnh táo lại.

Chờ chút, hình như cô không để ý đến một ít chuyện.

"Chuyện này của Hướng Thiển Thiển cậu có tra lại không?" Cô hỏi.

Cô ta chắc chắn sẽ không làm ra chuyện này, nhưng nghe qua lời Tô Tạm nói thì Quý Thanh Hòa cũng bị thiết kế. Là người bị tình nghi số một, Quý Thanh Hòa nghi ngờ cô cho Hướng Thiển Thiển tiếp cận anh, sau đó chụp lại số ảnh này, dùng nó để ràng buộc anh hợp tác với Bất Chung Tuế, suy luận như vậy rất hợp lý. Người đàn ông chó chết hoàn toàn dám nghĩ như vậy.

"Tra rồi." Tô Tạm nói ngắn gọn: "Em gọi điện cho Thiển Thiển, cô ấy bảo quả thật có tiếp xúc với Quý tổng, nhưng nói rình mò Quý tổng thì cô ấy thật sự không dám."

Tiếng hít thở ở đầu dây bên kia trầm xuống, Tô Tạm lập tức nhớ đến Thẩm Thiên Trản và Quý Thanh Hòa từng có quan hệ xá© ŧᏂịŧ, vội vàng bổ sung một câu: "Đương nhiên, cô ấy tuyệt đối không vô tội. Trước mắt có thể xác định là cô ấy tự mình tiếp xúc với Quý tổng, nhưng ảnh chụp không phải cô ấy tìm người chụp, chuyện này cũng không phải cô ấy làm."