Chương 24

Ôn Hạ Vi khách khí. "Không sao, cũng không xa lắm, cháu đi bộ trở về là được "

“Lên đi, muộn như thế này một tiểu nha đầu đi đường không an toàn." Me Long rất nhiệt tình

Cô chỉ sợ người khác đàm tiếu, cho nên mới không cho Ôn Hạ Vi đến nhà cô học bù, nhưng cô cũng không có ác ý gì với cô bé Ôn Hạ Vi này, hơn nữa khi gặp bọn họ cô còn rất lễ phép.

“Được, cảm ơn Long phu nhân" Ôn Hạ Vi không khách sáo nữa, ngồi vào trên xe.

Xe nhanh chóng dừng lại ở cổng trường, Ôn Hạ Vi xuống xe, tạm biệt cả gia đình rồi quay người trở lại trường học.

Bên kia đường, Tần Niên vừa mới mua nước từ siêu thị bên ngoài trường học, tình cờ nhìn thấy Ôn Hạ Vi xuống xe.

Anh cũng nhìn thấy người lái xe, người đàn ông trung niên trong bức ảnh mà bạn cùng phòng cho anh xem.

Từ góc độ của anh, anh đã không nhìn thấy bà Long, người đã bị ông chủ Long che hoàn toàn.

Anh không khỏi hơi nhíu mày, chẳng lẽ Ôn Hạ Vi thật sự có quan hệ với một người đàn ông đã có vợ sao?

Lúc này đèn xanh bật sáng, Tần Niên mới tỉnh táo lại, tự nhắc nhở bản thân Ôn Hạ Vi không liên quan gì đến mình, tốt hơn hết là chú tâm đến chuyện của mình.

Anh băng qua đường và đi đến ký túc xá.

Đi được nửa đường, anh chợt nhìn thấy Ôn Hạ Vi đang ngồi xổm bên bồn hoa, đút hamburger cho một con mèo con bẩn thỉu.

[Thật đáng yêu, thật đáng yêu, thật đáng yêu ]

Cô ấy rõ ràng rất sạch sẽ, nhưng cô ấy không quan tâm đến bụi bẩn trên cơ thể mèo con chút nào, trong mắt cô ấy có sự yêu thương, ai nhìn thấy bức ảnh này cũng sẽ mềm lòng.

Tần Niên không thể không dừng bước chân lại, anh thực sự không ngỡ rằng hai mặt của Ôn Hạ Vi trước mặt con người lại giống như trước mặt động vật.

Ôn Hạ Vi cảm giác được sau lưng có người, ngẩng đầu liền thấy là Tần Niên, cô vội vàng đứng lên: "Tần Niên, thật trùng hợp."

Tân Niên đã nhiều lần cảnh cáo chính mình, nếu không muốn gây chuyện thì coi cô gái này như không khí, nhưng không biết vì sao, hiện tại hắn không thể cứ thể mà bỏ đi. Anh im lặng vài giây, nhưng vẫn bày tỏ nghi vấn trong lòng: "Em có biết người đàn ông đưa em về đã có gia đình không?"

Ôn Hạ Vi sửng sốt một chút, sau đó do dự gật đầu: "Ta biết, có chuyện gì sao?"

[ ta cũng biết hắn có hài tử, người đột nhiên quan tâm chuyện của ta làm gì? ]

Cái gì? Cô ấy thậm chỉ có biết rằng họ có con?

Sau đó cô ấy vẫn như vậy, không phải là phá hoại gia đình người khác sao?

Tần Niên trong lòng có tức giận: "Lần trước tám triệu không đủ cho cậu sao? Sao cậu còn.. Còn không biết xấu hổ"

Ôn Hạ Vi vô cớ bị mắng, sắc mặt dần dần tái nhợt, khi cô ý thức được, Tần Niên đã đi rồi.

Cô vội vàng đuổi theo anh hai bước. "Tần Niên, cậu nói vậy có ý gì? Tại sao cậu lại nói như vậy về tôi?"

Tần Niên không nói lời nào, ánh mắt sau lớp kính lộ ra một loại tàn nhẫn, hắn chỉ liếc mắt nhìn Ôn Hạ Vi một cái rồi rời đi. Ôn Hạ Vi rất muốn đi lên cùng hắn tranh luận, nhưng lúc này điện thoại vang lên tiếng thông báo, một ngàn tệ đã được gửi.

Chính ông chủ Long đã đưa cho cô ấy học phí.

Ôn Hạ Vi hít sâu một hơi, cô không cần lo lắng về loại người qua đường, cô nhất định phải đi căng tin nạp tiền vào phiếu ăn, muộn cửa sẽ đóng lại.

Khi Tần Niên trở lại ký túc xá, những người bạn cùng phòng khác vẫn chưa quay lại, và chỉ có giọng nói của Câu Tiến từ phòng tắm truyền ra

“Vâng vâng vâng, lát nữa tôi sẽ copy ảnh của Ôn Hạ Vi và gửi vào tài khoản của anh! Quả là tuyệt vời!"

Máy ảnh của anh ấy lúc này vẫn còn ở trên bàn, màn hình vẫn đang bật, chiếu ảnh của Ôn Hạ Vi và Boss Long.

Tần Niên không tự chủ được vươn tay nhặt lên nhìn, càng nhìn càng cảm thấy có gì đó không đúng.

Tuy rằng chứng cớ xác thực, bản thân Ôn Hạ Vi cũng không phủ nhận, nhưng Tần Niên cẩn thận nhìn những bức ảnh này, cảm thấy Ôn Hạ Vi cùng người đàn ông này giữ thái độ khách sáo xã cách, tựa hồ cũng không phải là quan hệ bất bình thường.

Nhưng nếu nó được công bố, bất kể mối quan hệ có thật hay không, nó sẽ trở thành sự thật.

Tân Niên cầm máy ảnh, nhìn hồi lâu, cũng suy nghĩ hồi lâu.