Chương 20

201.

Vừa xuống xe buýt đã gặp phải một trận mưa rào, mọi người cùng nhau vào trạm xe phía trước ngồi một lát.

Giáo thảo A đại giúp mấy bạn nữa xách túi, ánh mắt không ngừng liếc về phía giáo hoa S đại đang im lặng đi bên cạnh cậu.

Kỳ quái, người này bị kích sao?

Vấn đề là, hắn bị cái gì kí©h thí©ɧ vậy? Tại sao từ lúc cậu nói chuyện với bác gái trên xe buýt hắn bắt đầu làm cái vẻ mặt này?

Lẽ nào... Trong lúc nói chuyện cậu vô tình đắc tội hắn rồi?

Chắc là không đâu.

Giáo thảo A đại nghĩ mãi mà không ra.

202.

Đoán cũng không đoán được, dù sao bây giờ trong đầu giáo hoa S đại suy nghĩ gì, chính hắn rõ ràng nhất.

Đoạn kí ức quý giá vẫn chôn sâu trong lòng kia, giờ khắc này như được bao phủ một tầng mật ngọt, xuyên thẳng qua trái tim hắn.

Hắn hận không thể trực tiếp đem người xách về nhà, nhưng lí trí nói cho hắn biết, hắn không thể hành động thiếu suy nghĩ như vậy.

Từ từ rồi sẽ đến, hắn còn có thể làm sao.

Cưng chiều cậu, cũng không thể doạ cậu chạy mất, đến lúc đó hắn muốn khóc cũng không có chỗ mà khóc đâu.

Một lát sau, hai học tỷ đi kiểm tra nhân số, mọi người cùng nhau ngồi xe buýt về trường.

Giáo hoa S đại đón lấy cái túi trong tay giáo thảo A đại:" Tôi giúp cậu."

Giáo thảo A đại ngây người, cái túi đã bị giáo hoa S đại lấy đi, cậu cũng không cần sĩ diện hão, để cho hắn cầm.

203.

Hiện tại không phải giờ đi làm cao điểm, người trên xe buýt không nhiều, giáo thảo A đại quẹt thẻ xong, tùy tiện tìm một chỗ ngồi.

Cậu cứ tưởng giáo hoa S đại sẽ đến ngồi bên cạnh cậu, cố ý chọn một chỗ còn hai ghế ngồi, ai ngờ giáo hoa S đại trực tiếp lướt qua cậu, dừng cũng không thèm dừng, chạy đến hàng ghế cuối cùng.

Giáo thảo A đại:"..."

Tình huống gì đây?!

Giáo hoa S đại quả nhiên có vấn đề.

Giáo thảo A đại cẩn thận tỉ mỉ nhớ lại từng chi tiết nhỏ trên chuyến xe vừa nãy, đầu óc mơ hồ.

Hình như... không có vấn đề gì cả.

Lẽ nào hắn nghe thấy cuộc đối thoại của cậu và bác gái, cuối cùng cũng ý thức được cậu là thẳng nam, cho nên không định dây dưa với cậu nữa?

Giáo thảo A đại cắn cắn lưỡi, thấy hơi khó chịu.

204.

...

A!

Tại sao cậu phải khó chịu?

Một tên gay ý thức được hành động bỏ cong thẳng nam là vô cùng thiếu đạo đức, không phải cậu nên vui mừng sao?

Huống chi bản thân cậu vẫn là thẳng nam!

ĐM, loại ý nghĩ nguy hiểm này vốn không nên xuất hiện a a a a a a!!!!

Giáo thảo A đại đau khổ cào mặt.

205.

Trạm xe buýt khá gần S đại, sinh viên A đại còn phải đi một đoạn nữa.

Trong mười mấy phút ngồi trên xe giáo thảo A đại luôn điên cuồng thôi miên bản thân: Nhang muỗi không được, thẳng như gậy bóng chày mới là vương đạo.

Sau khi cậu xuống xe cùng mọi người trở về trường, mới phát hiện ra một vấn đề.

Cậu quay đầu nhìn giáo hoa S đại một tay xách túi một tay bung dù, hỏi:" Cậu không về S đại sao?"

"Tôi đến A đại có chút việc." Giáo hoa S đại nói.

Giáo thảo A đại bán tín bán nghi.

Hai người bị thành viên câu lạc bộ bỏ lại phía sau, chậm rãi bước đi trên con đường mưa nhỏ.

Mưa dày hạt, dệt thành một màn mưa, nhẹ nhàng rơi trên cây dù của hai người.

Những âm thanh bên ngoài bị tiếng mưa át đi, lúc ẩn lúc hiện, thật giống như thế giới này chỉ còn lại hai người.

206.

Giáo hoa S đại trả túi lại cho học tỷ, một đám người nháy mắt với nhau, liên tục kiếm cớ chuồn mất.

Giáo thảo A đại vừa định tạm biệt giáo hoa S đại, đối phương đột nhiên gập dù lại, chui vào trong dù của cậu.

"Cậu...!?"

Lời còn chưa nói hết, bàn tay của giáo hoa S đại đã áp đến sau lưng cậu, đem cậu kéo vào trong ngực.

Cằm giáo thảo A đại bị ép đặt trên vai đối phương.

Thấy mọi người nhìn bọn họ bằng ánh mắt khác thường, giáo thảo A đại vừa thẹn vừa giận, quả thật rất muốn đánh cho giáo hoa S đại một trận tơi bời.

Lần này thì hay rồi, mặt mũi toàn bộ mất hết rồi, cậu cũng tưởng tượng ra mấy bài viết trên diễn đàn luôn rồi.

[Khϊếp sợ, đối tượng bí mật của giáo thảo được đưa ra ánh sáng, dĩ nhiên là chàng trai ấy...]

Khổ không chỗ nói. ĐM!

207.

"Này, người anh em, ở đây nhiều người như vậy, cậu thả..."

"Đừng nhúc nhích." Giáo hoa S đại vốn là cố ý chạy đến A đại tuyên bố chủ quyền, đương nhiên không dễ dàng thả cậu ra, hắn không nặng không nhẹ cắn vành tai giáo thảo A đại:" Chỉ ôm một chút thôi, tôi đã nhịn quá lâu rồi."

Một dòng điện từ vành tai nhanh chóng chạy dọc toàn thân giáo thảo A đại, đầu óc trống rỗng.

Một lúc sau, giáo thảo A đại giật giật gầu kết, nói:" Thật sự không nhịn được..."

Cái ôm của giáo hoa S đại lại siết chặt thêm mấy phần

Giống như muốn đem cậu nhào nặn tiến vào trong thân thể mình.

"... Thì vào WC giải quyết đi." Giáo thảo A đại thành khẩn đề nghị:" Đừng nhịn quá lâu, sẽ bị viêm tuyến tiền liệt. Chỉ là đi tiểu thôi, đừng làm khổ chính mình."

208.

Giáo hoa S đại:"..."

Giáo thảo A đại:"..."

Ngay lúc này, tiếng mưa rơi cũng trở nên lúng túng.

209.

Giường số một quan sát giáo thảo A đại một lúc, nghi hoặc:" Cậu thật sự đã nói như vậy?"

"Không thì sao?" Giáo thảo A đại suýt chảy ra nước mắt:" May mà lão tử nhanh trí đổi chủ đề, bằng không tên đó nhất định sẽ thượng tôi, lão tử là loại người vì sắc đẹp mà cam chịu cởϊ qυầи sao?"

Giường số hai hưng phấn hỏi:" Vậy lúc đó hắn phản ứng thế nào?"

Giáo thảo A đại:" Còn phản ứng thế nào, may mà hắn nhanh chóng buông tay, nếu không lão tử sẽ động thủ đó."

"Con trai, tôi hỏi cậu chuyện này." Giường số ba vừa đắp mặt nạ vừa đưa ra câu nghi vấn:" Nếu đó là học đệ lần trước thêm QQ cậu xin cậu thượng người ta thì cậu giải quyết thế nào?"

Giáo thảo A đại nghiến răng:"Còn phải hỏi? Cmn lão tử sẽ xoá QQ của hắn, dùng tiểu hào* mắng hắn một tháng. Mẹ nó dám mơ tưởng lão tử? Hắn xứng sao?"

*Tiểu hào: kiểu như acc clone, tài khoản phụ.

Giường số ba:" Nếu là chủ tịch câu lạc bộ hiphop lần trước tặng hoa cho cậu tuyên bố muốn theo đuổi cậu thì sao?"

Giáo thảo A đại cười lạnh:"Lão tử nói lão tử đã có người thích, nếu hắn vẫn ngu xuẩn không chịu nghe vẫn còn quấn lấy lão tử, lão tử sẽ lừa hắn vào rừng cây, đánh cho một trận. ĐM nghĩ lại lần đó vẫn thấy thật nguy hiểm, may mà lão tử trốn nhanh, nếu không thì danh hiệu ôn nhu giáo thảo của lão tử chắc là không giữ được."

Giường số hai khó hiểu:" Vậy giáo hoa S đại thì sao? Sao cậu không thẳng thắn với người ta như thế? Thật sự không thể thử một lần sao, anh bạn giáo thảo tiểu bá vương?"

Giáo thảo A đại:"...

210.

Giáo thảo A đại ấp a ấp úng:" Này, cmn cái này không giống. Giáo hoa S đại dù sao cũng từng là nữ thần của tôi, đương nhiên không thể giải quyết bằng bạo lực được..."

Giường số hai ý vị thâm trường ồ lên một tiếng.

Giường số ba:" Chậc chậc chậc, không thể dùng bạo lực nha~"

Giáo thảo A đại thẹn quá hoá giận:" Không đúng, các cậu có độc à? Có thể trách tôi sao?! Nếu không phải tập luyện cho vở kịch, tôi cũng không dây dưa với hắn đến tận bây giờ."

Giường số một lấy giúp người làm niềm vui quyết đoán nói:" Tôi có kịch bản của vở kịch này, cũng quen biết chủ tịch câu lạc bộ, để tôi nói cho cô ấy một tiếng, tôi đi thay cậu."

"Không được!"

Cmn nhưng mà có những ba cảnh hôn!

Ba cảnh đó!!

Hơn nữa còn có một cảnh hôn lưỡi!!!

Giường số ba vỗ tay một cái:" Xong, vấn đề được giải quyết!"

Giường số một và giường số hai đồng thời tặng cho giường số ba một ngón cái.

Giáo thảo A đại bị cái vỗ tay kia làm cho tỉnh lại, nhận ra phản ứng vừa rồi của bản thân, trợn mắt há mồm.