Chương 17

171.

Trả tiền xong, hai người bốn tay xách đủ mọi loại đồ vật, trên đường về không ai nói câu nào.

Ánh mắt giáo thảo A đại không tự chủ nhìn chằm chằm khuôn mặt giáo hoa S đại.

"Nhìn tôi làm gì?" Giáo hoa S đại bắt được ánh mắt của cậu, hỏi.

Giáo thảo A đại bị phát hiện, hơi chột dạ:"... Không có gì."

Giáo hoa S đại nghiêng đầu nhìn cậu:" Nhìn đường."

Giáo thảo A đại:"... Lão tử thích nhìn chỗ nào thì nhìn chỗ đó cmn cậu quản được à... ĐM! Cmn đây là cái gì?!"

172.

Đường đường là một giáo thảo vào thời khắc này lại giẫm vào phân chó chỉ vì mắt luôn dán lên người một nam sinh.

Làm bẩn cả một đôi giày thể thao hàng hiệu.

Mặt giáo thảo A đại lúc xanh lúc tím, cuối cùng đỏ bừng:"..."

Giáo hoa S đại nhịn cười đến chảy cả nước mắt.

173.

"Cười cái gì mà cười!"

Làn da cậu vốn trắng, vệt hồng trên làn da mỏng chưa đến vài giây đã lan xuống cổ, dứt khoát đổ lỗi sai lên đầu giáo hoa S đại:" Đều là tại cậu! Cmn! Cậu không thể nhắc tôi sớm chút nữa sao? Giày này đắt như vậy tôi không nỡ vứt..."

Giáo hoa S đại bất đắc dĩ nói:" Tôi nhắc cậu rồi mà."

Giáo thảo A đại hoàn toàn ném mặt mũi đi, khóc lóc om sòm:" Cậu cố ý! Giày của lão tử bẩn rồi cậu có giúp lão tử lau sạch được sao?"

Giáo hoa S đại suy nghĩ một lúc, nghiêm túc nói:" Không thành vấn đề."

"..." Giáo thảo A đại không kịp chuẩn bị đối mặt với biểu tình trịnh trọng của đối phương, phẫn nộ đem oán giận thu vào trong bụng:" Thôi, lần sau không được như vậy nữa."

Giáo hoa S đại từng bước ép sát:" Công phu đánh giày của tôi tốt lắm, không lấy tiền! Miễn phí!"

Giáo thảo A đại hứ một tiếng, không thèm đếm xỉa nói:" Dẹp đi, công phu trên tay cậu cứ giữ lại mà xóc lọ cho bạn trai cậu đi!"

"Nếu cậu muốn cái này, cũng không phải là không thể." Giáo hoa S đại cố tình trầm tư.

Giáo thảo A đại:"..."

174.

Trở lại khách sạn, hai người đem túi trong tay đặt xuống bàn, giáo thảo A đại đổi giày xong liền nhảy lên giường.

"Mệt vậy sao?" Giáo hoa S đại đun nước, cầm giày thể thao của cậu, vào nhà vệ sinh.

Vặn vòi nước, dòng nước trong suốt ào ào chảy ra ngoài.

Giáo thảo A đại úp mặt lên gối, cảm khái nói:" Tôi cuối cùng cũng hiểu vì sao giường số hai mỗi lần đi dạo phố cùng bạn gái về chỉ còn có nửa cái mạng."

Phòng vệ sinh không có cách âm, giáo hoa S đại nghe thấy câu nói nhìn thấu hồng trần của cậu, cười cười, lại hỏi:" Sắp đến giờ ăn cơm rồi, có muốn ra ngoài ăn trưa không?"

Giáo thảo A đại ôm gối trở mình:" Không đi."

"Vậy cậu ngủ một lát, tôi về sẽ mang cơm cho cậu."

175.

Giáo thảo A đại nằm co quắp trên giường ngủ được hơn một tiếng, giáo hoa S đại mang theo túi trở về phòng.

Mùi đồ ăn thơm phức lan toả từng ngõ ngách trong không gian.

"ĐM!" Giáo thảo A đại cực kì đói bụng, không màng hình tượng trực tiếp chạy đến bên cạnh bàn ngồi xuống, lấy bát đũa ra bắt đầu ăn.

" Cậu mua súp cay thập cẩm ở đâu vậy? Thơm quá đi!"

ĐM, vẫn là súp cay tuyệt nhất, chọc trúng sở thích của giáo thảo A đại.

Được rồi, một bát súp cay tiêu tan oán hận, giáo thảo A đại quyết định, cho dù hắn có ý tứ với cậu, cũng không phải là không thể nào ở chung.

"Ở đường đối diện." Giáo hoa S đại uống một hớp canh, mỉm cười nói:" Một bát sáu đồng."

Giáo thảo A đại được ăn ngon mà vui vẻ, cậu cảm thấy lời vừa rồi của giáo hoa S đại còn có ý tưa sâu xa khác, nhưng mà không nghĩ được rốt cuộc là ý gì.

Giáo hoa S đại né tránh ánh mắt của cậu, lảng sang chuyện khác:" Mau ăn đi."

176.

Ăn uống xong xuôi, giáo hoa S đại gói rác vào trong túi, nói với cậu:" Ngày hôm nay đừng đi ra ngoài, tôi giúp cậu sửa lại đế giày, không thể làm nhanh được."

Giáo thảo A đại trừng lớn hai mắt.

Giáo hoa S đại cười khẽ:" Rất kinh ngạc?"

Giáo thảo A đại nghiêm túc gật đầu.

Nói thật, cậu lớn từng này rồi, ngoại trừ ba mẹ chưa có ai chăm sóc cậu như vậy.

ĐM, nếu đây không phải là muốn tán tỉnh cậu thì chính là gặp quỷ!

Biểu hiện cũng quá rõ ràng rồi! Có chừng mực một chút được không?!

Cậu không có cong a a a a a a!!!!!

177.

"... Tôi có hơi khiết phích." Sau khi trầm mặc một lúc, giáo hoa S đại nói.

Tâm trạng giáo thảo A đại đang lơ lửng bỗng goá thành tảng đá lớn, rơi xuống. Khi nhìn thấy vẻ thất vọng trên gương mặt giáo hoa S đại, cục đá lại được treo lên.

A, cái cớ này làm ý chí của cậu cũng không lên được.

Cũng may điện thoại kêu ting ting mấy tiếng, giáo thảo A đại nhìn giáo hoa S đại cười gượng vài tiếng, vội vàng cầm điện thoại lên xem.

188xxxx2020: Xin chào tiểu ca ca~ Làm phiền anh rồi~ Thật ngại quá, tôi không biết hai người đã... Xin lỗi vì đột nhiên muốn xin số điện thoại của anh, anh rất đẹp trai đó! Chúc anh và tiểu ca ca kia mãi hạnh phúc như vậy nha~

188xxxx2020: À đúng rồi, tránh cho tiểu ca ca kia lại ăn giấm chua, tôi chặn luôn số của hai người nha, tiểu ca ca sau này còn gặp lại~

Giáo thảo A đại:"..."

178.

"Cậu cho cô gái kia số điện thoại làm gì?"

Để người ta hiểu lần thành cái dạng này???

Giáo thảo A đại vô cùng khó hiểu.

Giáo hoa S đại nhún vai nói:" Cũng không có gì, cậu muốn biết sao?"

Giáo thảo A đại không tự chủ được nuốt nước miếng một cái.

Cậu có dự cảm, nếu cậu tiếp tục hỏi nữa, chắc chắn sẽ nhận được thông tin cực kì khủng khϊếp.

Sau đó cậu sẽ...

Cong không trở lại.

179.

Vì vậy, giáo thảo A đại ung dung nói:" Không muốn."

Giáo hoa S đại chậc một tiếng.

Thất sách.

180.

Cô gái nhỏ đôi mắt rưng rưng chặn hai dãy số điện thoại.

Trong đó, một dãy số có vài chữ chú thích phía sau.

"Người yêu cậu ấy"