Chương 2: Sơ hở trăm phương ngàn kế của em...

Giáo Thảo Alpha Thành Liễu Lung Trung Điểu

(Giáo thảo Alpha thành chim trong l*иg)


.2 | Sơ hở trăm phương ngàn kế của em, cũng chỉ là lời tỏ tình nóng bỏng thâm trầm nhất thôi

Tạ Trạch không phải người tốt.

Cậu giả làm A nhiều năm rồi.

Ỷ vào thế lực ông ngoại và mẹ để lại cho cậu, cậu điên cuồng hư cấu người cha rác rưởi ngu xuẩn, không ngừng chèn ép người anh Beta cùng cha khác mẹ.

Có thể nói là mẫu mực của giới con cháu thọ tang.

Ngoại trừ thỉnh thoảng vấp phải trắc trở trên người đối thủ một mất một còn Sở Yến, những năm gần đây Tạ Trạch vẫn luôn xuôi gió xuôi nước.

... Mãi đến khi Hội chứng rối loạn tin tức tố của cậu bùng ra.

Thuốc ức chế Omega đặc trị quanh năm ỷ lại thành kẻ đầu têu.

Rối loạn tin tức tố khiến Tạ Trạch không thể tránh được trở thành một tiểu phế vật chật vật ngọt ngào.

Thân thể cậu hưởng thụ trạng thái này.

Nhưng lý trí của cậu lại không cho phép.

Vì ổn định bệnh tình, Tạ Trạch bí quá hoá liều, không tiếc tốn hao đại lượng nhân lực vật lực bắt cóc một Alpha độ xứng đôi vượt trên 95% với mình.

Cũng chính là Sở Yến.

Đánh xỉu Sở Yến xong, Tạ Trạch nhốt anh vào một biệt thự năm dặm xung quanh hoang tàn vắng vẻ.

Nhân lúc Sở Yến hôn mê, cậu phái người tháo dỡ tất cả các thiết bị điện tử trong biệt thự, chỉ để lại một rừng camera chi chít.

Còn sắp xếp gần trăm bảo tiêu luân phiên 24h trực ca.

Ở trước khi đàm phán với Sở Yến, tin tức tố không ngừng trào dâng trong người đã hành hạ Tạ Trạch đến mức trì độn, nhưng cậu vẫn cẩn thận nuốt một viên thuốc biến thanh vào, điều chỉnh giọng nói của mình; tận lực tiết ra một chút tin tức tố Omega, để Sở Yến giảm sự hoài nghi đối với mình đến mức thấp nhất.

Trừ điểm này ra, lúc thỏa thuận giao dịch, cậu còn cố ý đặt lợi thế lên người mình, tìm một cái cớ hoàn mỹ cho mấy năm biến mất để ra nước ngoài chữa bệnh của bản thân.

... Ngoại trừ lúc Hội chứng rối loạn phát tác hai người có chút không khống chế được ra, Tạ Trạch cảm thấy kế hoạch này quả thật kín không kẽ hở——

"Kín không kẽ hở cái đ*t!" Bạn nối khố xa ở nước ngoài giận mắng, "Kế hoạch thiểu năng này cũng dám dùng trên người Sở Yến! Cậu rốt cuộc có bao nhiêu ngộ giải đối với sinh vật tên Alpha đỉnh cấp hả?!"

Tạ Trạch: "..."

"Thường ngày một đề án thu mua cậu tùy tay định ra cũng chặt chẽ hơn cái này gấp trăm lần, lần này là thế nào vậy? Tin tức tố khiến người mất trí à?"

Tạ Trạch: "..."

"Tôi dám cam đoan, bước chân của cậu vừa vang lên tiếng đầu tiên, hắn đã đoán được thân phận của cậu, cậu có tin không?!"

Tạ Trạch: "..."

"Cho rằng sợi dây thừng đồ chơi con nít hút bụi mười mấy năm ở nhà cậu trói được ai hả? Sở Yến giật nhẹ một cái là có thể giật đứt cả trăm cái đó?!"

Tạ Trạch: "..."

"Nhưng tôi hỏi này, một quý tộc đại A đang yên đang lành bị cậu nhốt lại làm chim trong l*иg lặp đi lặp lại giày vò, Sở Yến không bị cậu bức điên à?"

Tạ Trạch chậm rãi trả lời: "Không có, anh ta rất khỏe mạnh."

Sau đó tiện tay gửi mấy video lưu trong điện thoại cho đối phương.

Alpha lễ phép nhu thuận chào buổi sáng.mp4

Alpha tự tay làm giường em bé.mp4

Alpha hiền lành cắm hoa. mp4

Bạn nối khố trước mắt vẫn là độc thân cẩu: "... Quấy rầy."

Bạn nối khố: "... Thật là, hai vợ chồng cậu rốt cuộc đang chơi tình / thú quái lạ gì vậy?"

.o0o.

Ngày đâu vào đấy tiếp tục.

Tạ Trạch cho rằng mình sẽ bình tĩnh vượt qua thời gian giao dịch này.

Mãi đến khi cậu xuất ngoại chữa bệnh, mấy tháng hoặc mấy năm, ngày về không chừng.

Ai biết bạn nối khố bỗng nhiên về nước.

Ngày thứ hai sau khi về nước liền ôm một bó hoa hồng đỏ cong đít lên chạy tới tỏ tình với Tạ Trạch.

Tạ Trạch: "?"

Tạ Trạch: "Cậu..."

Cậu cuối cùng đã ném não của mình vào bãi rác không thể tái chế rồi à?

Câu này vừa nói được chữ đầu tiên, bạn nối khố đã sốt sắng ghé sát vào: "Anh em à cứu mạng chó của tôi với! Có một kẻ điên theo đuổi tôi từ nước ngoài đến trong nước, một hai ép tôi phải quen với hắn, tôi chỉ có thể gạt hắn nói tôi có Alpha trong lòng rồi, còn là một A chất lượng tốt hiếm có, lần này tôi về nước là để tỏ tình với A đó."

Tạ Trạch: "..."

"Dù sao trên người cậu có tin tức tố chồng cậu để lại, giả làm một Alpha chất lượng tốt dễ như trở bàn tay... Kẻ điên đó hiện tại đang ở sau lung tôi, mạng chó của tôi nằm trong tay anh em đấy, cậu nghìn vạn đừng cự tuyệt!"

Tạ Trạch ngước mắt lên nhìn về hướng cách đó không xa sau lưng bạn nối khố, quả nhiên thấy một Alpha cao to mặc áo gió màu đen đang lom lom nhìn bọn họ.

Tạ Trạch đành phải nhận lấy bó hoa hồng đỏ.

Vốn cho rằng nó chỉ là nhạc đệm nhỏ thôi, ai biết tin đồn một truyền mười, mười truyền trăm, chờ truyền tới chỗ Sở Yến, đã biến thành đủ kiểu bát quái xàm xí như "Thiếu gia tay ôm hoa hồng cùng trúc mã kí©ɧ ŧìиɧ bày tỏ", "Thiếu gia thẹn thùng đồng ý lời cầu hôn thâm tình của Triệu gia thiếu gia".

Mấu chốt nhất là, Sở Yến không chỉ tin, còn thành công hắc hóa.

"Mang theo tin tức tố của tôi còn dám nhận lời bày tỏ của người khác? Cậu cho là tôi chết rồi hả?"

"... Nâng eo lên đi."

"Vốn còn muốn chơi thêm tí nữa với cậu, nhưng cậu thật là không ngoan mà."

"... Nghe nói cậu tính xuất ngoại chữa bệnh? Không cần phải vậy, tôi đã tra tư liệu, lấy mức độ xứng đôi của chúng ta, thả lỏng ra nào, cậu sinh mấy đứa nhóc, bệnh này sẽ khỏi thôi."

...

Tạ Trạch bị làm đến mê man, suy nghĩ cuối cùng là... miệng của bạn nối khố, tiên sư nó đã được quỷ khai quang.

.o0o.

Một ngày nào đó về sau.

Sở Yến: "Nếu lúc đầu anh không nhận ra em, em có phải sẽ đi nước ngoài, sống chết cũng không còn gặp lại nhau nữa không?"

Tạ Trạch: "..."

Sở Yến: "Oa oa oa... Vợ ơi sao em không nói lời nào vậy oa oa oa?"

Tạ Trạch: "..."

Sở Yến: "Không thèm để ý anh tí nào kìa... Anh quả nhiên không thoát được số phận người chồng Tào Khang mà oa oa oa..."

Tạ Trạch: "..."

Tạ Trạch nằm trên giường, bị Alpha trong kỳ dịch cảm biến thành hấp hối, còn phải lên tinh thần an ủi Alpha đã khóc đến nấc cụt: "Không có nếu như, anh không thể nào không nhận ra em được. Lúc đó những sơ hở ấy đều là em cố ý để lại."

Kế hoạch trăm ngàn chỗ hở của em, chỉ là một cái cớ vụng về muốn tới gần anh thôi.

Sơ hở trăm phương ngàn kế của em, cũng chỉ là lời tỏ tình nóng bỏng thâm trầm nhất thôi.

Em thích anh.

Cho nên anh vĩnh viễn không cần lo lắng sẽ bỏ lỡ em.

...