Chương 28: Em dám quyến rũ người đàn ông khác

Trong một tháng ở câu lạc bộ kịch nói, Nguyễn Nghị Hòa quen không ít bạn học mới, tính cách cũng vui vẻ hơn trước một chút. Quan trọng nhất là, mỗi cuộc họp định kỳ vào tối thứ sáu, Nhậm Minh Sinh đều đưa cô và Lê Miêu Miểu về ký túc xá.

Cô cảm thấy... Quan hệ của cô với đàn anh hình như có chút trên tình bạn, dưới tình yêu.

Chương trình văn nghệ trước ngày Quốc khánh sắp đến. Là một câu lạc bộ xuất sắc cấp trường, tiết mục của họ được xếp biểu diễn cuối cùng.

Lần này vở kịch là , Nhậm Minh Sinh vào vai Lục Du, Nguyễn Nghị Hòa vào vai Đường Uyển.

Nhân vật được chọn bằng cách bốc thăm, cô cũng không biết sao lại trùng hợp như vậy, theo kịch bản cô cùng đàn anh Nhậm Minh Sinh diễn một đôi "Uyên ương số khổ"...

Gần một tháng nay, hai người cùng nhau luyện tập, mỗi lần đối diễn đều khiến tim Nguyễn Nghị Hòa đập nhanh hơn.

—————————————

Đêm trước ngày Quốc khánh.

Trong hội trường lớn đông kín người, sinh viên, giảng viên cùng một số lãnh đạo thành phố B đều đến xem chương trình văn nghệ của đại học Q.

Ngôn Chinh và một giáo sư khác của khoa vật lý vừa đến đã có sinh viên đưa cho hai người danh sách chương trình, nhiệt tình đón họ vào chỗ ngồi.

"Sinh viên lần này không tệ, bố trí sân khấu rất đẹp." Giáo sư Trình nói.

"Ừm." Ngôn Chinh nhìn vào bảng chương trình, tiết mục cuối cùng là vở kịch , hai cái tên diễn viên chính được in rõ ràng - Nhậm Minh Sinh, Nguyễn Nghị Hòa.

Sắc mặt anh trầm xuống, giáo sư Trình không khỏi hỏi: "Giáo sư Ngôn, sao trông cậu có vẻ... Cậu vui hả?”

"Không có gì." Ngôn Chinh thản nhiên nói: "Chúng ta xem chương trình đi.”

Anh muốn nhìn xem, nha đầu vô lương tâm kia sau lưng anh quyến rũ đàn ông như thế nào.

Những tiết mục trước đó, Ngôn Chinh không có tâm trạng để xem, giáo sư Trình bên cạnh xem rất say sưa, khi thì thấp giọng bình luận, khi thì vỗ tay nhiệt tình, so với thái độ lãnh đạm của Ngôn Chinh tạo thành đối lập rõ ràng.

Cuối cùng, đến tiết mục của Nguyễn Nghị Hòa.

Ngôn Chinh như vô tình ngồi thẳng người, không còn bộ dáng lơ đãng vừa rồi.

Trên sân khấu--

Hôm nay cô rất xinh đẹp, thậm chí có thể nói là tuyệt vời.

Một thân mặc váy thời Tống màu vàng nhạt, tôn lên khí chất dịu dàng của cô, nào còn giống "nữ ma đầu" phản nghịch khi còn học cấp 3. Trang điểm tinh xảo làm cô thoạt nhìn điềm đạm động lòng người, càng thêm... hấp dẫn.

Giáo sư Ngôn dưới đài nhìn thấy "mỹ nhân cổ trang" này, có loại xúc động muốn đè lên cô.

Rất nhanh, đến khi cô và Nhậm Minh Sinh đối diễn ——

"Bảy năm sau, một ngày xuân, Lục Du tình cờ gặp lại Đường thị trong vườn Thẩm gần chùa Nam Vũ Tích ở thành Sơn Âm. Đường Uyển lấy tình anh em họ*, bày rượu và món ăn quê hương mời Lục Du. Lục Du vô cùng thương cảm, vung bút đề bài thơ lên bức tường trong vườn Thẩm...”

(*Ban đầu Lục Du lấy người em họ (con cậu) là Đường Uyển, hai người rất tâm đầu ý hợp, nhưng thân mẫu của Lục Du lại không ưa Đường Uyển, lại nghe thêm những lời gièm pha nên bà buộc hai người phải ly hôn. Nguồn: Chị Google :v)

Nhậm Minh Sinh biểu cảm chân thành hướng về phía Nguyễn Nghị Hòa, bày tỏ tình ý trong lòng, kết hợp với giai điệu nền nhạc buồn bã càng làm cảnh tượng vô cùng bi thương...

Trên sân khấu Nguyễn Nghị Hòa rơi nước mắt, vì tình yêu thê lương của Lục Du và Đường Uyển trong , cũng vì bản thân đã bị Ngôn Chinh làm bẩn, không bao giờ xứng đáng đứng bên đàn anh Nhậm nữa...

Dưới sân khấu, một số khán giả xem rất nghiêm túc, bị không khí của vở kịch ảnh hưởng, cũng cảm động rơi nước mắt.

Lúc giáo sư Trình vỗ tay khen ngợi không ngừng, Ngôn Chinh lại đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi.

Giáo sư Trình hỏi: "Giáo sư Ngôn, cậu không xem hết à?”

"Ừm."

Sắc mặt Ngôn Chinh rất lạnh lùng, thậm chí... Mang theo tức giận mơ hồ.

Anh đâu phải rời khỏi sân khấu, anh muốn đi tìm nha đầu thiếu dạy dỗ kia —

Dám quyến rũ người đàn ông khác ở trường đại học, phải trừng phạt cô một trận thật tốt.

P/s: Cho nên chương tiếp theo nam chính sẽ dạy dỗ nữ chính trong phòng thay đồ! Mọi người có mong đợi điều đó không? Ha ha ha