Chương 5: Cự vật nóng hổi sâu trong tử ©υиɠ (H)

Nghiêm Mộc Mộc không quan tâm đến chiếc váy cô còn chưa mặc xong, cô dựa vào cửa với chân chân bủn rủn, vừa mở cửa đã đυ.ng phải vòng tay của Cố Ngữ Hãn.

"A..." Cố Ngữ Hãn thô lỗ hôn lên đôi môi sưng tấy của cô gái rồi cắn một cái thật đau, lột bỏ hoàn toàn quần áo của cô gái, ôm chặt mông cô bằng đôi tay cường tráng của anh, nhìn vào trong nhà, "Phòng ở đâu?" ánh mắt rơi vào căn nhà được sắp xếp gọn gàng, sau đó nhìn ba gian phòng cách đó không xa, nhịn không được hỏi.

"Bên trái...phòng đầu tiên…." Cô gái bị nam nhân hôn đến choáng váng dựa vào cánh tay anh thở nhẹ, đột nhiên nghe thấy giọng nói của người đàn ông, bất giác mặt đỏ bừng, ngón tay nhỏ đáng yêu chỉ vào căn phòng bên trái, cô được đưa vào căn phòng tràn đầy hơi thở của cô.

Chỉ là vừa mới đóng cửa lại, nam nhân liền không thể chờ đợi nóng lòng khai phóng du͙© vọиɠ, liền chống đỡ vào lỗ nhỏ ướŧ áŧ của cô gái, không cho cô có cơ hội phản ứng, anh liền ngay ngắn cắm sâu vào vào…

Qυყ đầυ nóng bỏng ngay lập tức áp vào tử ©υиɠ mỏng manh của cô gái, không ngừng cọ xát vào.

"A... Đừng ...A ... Đừng đi vào...A ... Sắp hỏng rồi ... A ...A..." Nghiêm Mộc Mộc bị người đàn ông đè trên cửa phòng không ngừng rút ra đút vào, côn ŧᏂịŧ thô dày không ngừng đẩy âʍ ɦộ no đủ của cô gái ra, dươиɠ ѵậŧ to lớn liên tục đâm vào tử ©υиɠ nhỏ nhắn mềm mại của cô gái, đôi chân thon dài thậm chí còn chủ động quấn lấy eo nghênh đón người đàn ông.

Mặc cho cô gái van xin thế nào, người đàn ông cũng chưa từng dừng lại vẫn duy trì trạng thái điên cuồng mãnh liệt.

Nếu không phải vì lo lắng rằng cô gái không thể chịu không nổi, Cố Ngữ Hãn đã đâm vào tử ©υиɠ mềm mại và khít khao của cô, bắn vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt để cô mang thai đứa con của anh. .

Nghĩ đến đây, Cố Ngữ Hãn trở nên phấn khích như một mãnh thú, thở hổn hển ôm cô gái vào lòng điên cuồng ra vào.

“Đều cho em… A… câu dẫn lão sư…đều cho em… tiểu dâʍ đãиɠ!” Cố Ngữ Hãn không nặng không nhe nhấm nháp bộ ngực mềm mại của cô gái, một bên năm chặt cổ thiếu cô gái đẩy nhanh động tác ra vào trong cô. Khi tần suất của người đàn ông ngày càng nhanh, Nghiêm Mộc Mộc theo bản năng kẹp chặt chân cô, bên tai truyền đến tiếng gầm gừ thở dốc của người đàn ông…

"A ..." Cuối cùng sau khi co giật dữ dội hàng trăm lần, người đàn ông phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp như mãnh thú, nắm lấy cặp mông đang hếch của cô gái điên cuồng mãnh liệt mà làm, trong tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt phun ra một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, đem lấp đầy tử ©υиɠ nhỏ bé…

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi tràn đầy mọi ngóc ngách bên trong tử ©υиɠ như xối xả, cô gái cao trào thỏa mãn với những tiếng rêи ɾỉ, thở hổn hển không ngừng.

"Em…Tiểu yêu tinh này ... Tϊиɧ ɖϊ©h͙ sắp bị em hút cạn rồi ..." Cố Ngữ Hãn ôm cô gái nằm trên giường lớn thở phì phò, nơi riêng tư của cả hai vẫn đang liên kết với nhau.

“Anh… làm sao biết địa chỉ nhà em…” Nghiêm Mộc Mộc tựa vào cánh tay của người đàn ông, dùng đôi tay mảnh khảnh của cô chơi từng cúc áo sơ mi của anh, vô cùng quyến luyến hít hà hương thơm độc nhất vô nhị trên cơ thể anh.