Chương 18

Lam Giao ngửi mùi hương tử đàn mùi hương suốt quãng đường đi, tinh thần căng thẳng dần dần thả lỏng, nhưng mà, một khi thả lỏng, mệt mỏi liền ập đến.

Cậu ngủ say 5000 năm, mới vừa thức tỉnh thân thể còn ở trạng thái nửa suy yếu, vì tìm kiếm đồng loại, ba ngày này bận tối mày tối mặt, đặc biệt hôm nay, lực chú ý tập trung cao độ, nhiều lần sử dụng sóng âm, lại đánh nhau với hải tặc, tinh lực đã sớm đạt tới cực hạn.

Cơ thể lén lút dựa vào trong lòng ngực nam nhân, khẽ ngáp một cái, đôi mắt nửa khép, đầu gật gà gật gù, mơ hồ giống như muốn đi gặp Chu Công.

Không phải Lam Giao tin tưởng “Người xa lạ”, mà trước kia cậu sinh sống ở quốc gia, mooix khi có thiên tai xảy ra, quân nhân vĩnh viễn xung phong ở tuyến đầu, bảo vệ tính mạng nhân dân cùng tài sản an toàn. Quan hệ của nhân dân cùng quân nhân giống như cá với nước thân mật.

Nam nhân cho Lam Giao cảm giác rất bình thản ôn nhu, không cảm giác được một tia ác ý, cậu liền không tự chủ mà buông cảnh giác, tin tưởng rúc vào người, bắt đầu ngủ gật.

Mes · Gale cảm thấy đầu nhỏ dán vào ngực mình, bước chân vững vàng hơi dừng lại, cúi đầu chăm chú nhìn mái tóc xoăn đáng yêu trên đầu tiểu nhân ngư, trong đôi mắt màu tím hiện lên một tia cười. Hắn bình tĩnh điều chỉnh cánh tay, làm tiểu nhân ngư dựa đến càng thoải mái.

Lam Giao hoàn toàn không để ý, duy nhất không hài lòng chính là trang phục quân đội của nam nhân có chút trùm kín gương mặt.

Sau khi đi bộ vài phút, bọn họ đi vào boong tàu.

Thuyền hải tặc đã bị tàu chiến không trung bám trụ, không hề chìm xuống, các quân nhân bận rộn quét dọn chiến trường, từ khoang thuyền lớn nâng ra từng khối thi thể hải tặc, nhóm quân y khẩn cấp chữa trị cho nhân ngư mất nước, bệnh tình nghiêm trọng mà dùng chuyên cơ đưa về căn cứ bệnh viện, tiến hành thêm một bước điều trị liệu

Mes · Gale ôm nhân ngư xuất hiện, quân y Hàn Hoa kinh ngạc đến thiếu chút nữa không cầm được máy kiểm tra đo tự động trong tay.

Thật sự có nhân ngư an tĩnh mà nép vào trong lòng ngực bệ hạ, mơ màng ngủ say? Bộ dáng tin tưởng kia, giống như coi bệ hạ như người thân cận tron gia đình.

Nhìn, khuôn mặt nhỏ còn dán chặt vào ngực bệ hạ ngực nữa!

Hoàng đế bệ hạ thống trị Atlans đế quốc 1200 năm, cuối cùng mùa xuân của ngài cũng tới sao?

Tất nhiên, cái ý tưởng này chỉ là chợt lóe rồi biến mất.

Hàn Hoa nhanh chóng thu hồi suy nghĩ khác lạ của mình, đặt máy kiểm tra đo tự động đi về phía Mes · Gale, cung kính hành lễ rồi vươn đôi tay, làm hết bổn phận của bác sĩ nói: “Bệ hạ đem tiểu nhân ngư giao cho thần.

Từ trong miệng nhân ngư khác biết được, hải tặc đem một nhân ngư tên Thư Lan đơn độc kéo ra ngoài, muốn làm chuyện bậy bạ, thời gian dài như vậy, nhân ngư không biết gặp phải chuyện đáng sợ nào, bệ hạ dùng áo choàng bao bọc lấy thân thể hắn, có thể là vì che đậy dấu vết xấu xa.

Nghĩ đến tiểu nhân ngư chịu khổ, lòng Hàn Hoa liền vô cớ đau nhói.

Nhân ngư tốt đẹp như vậy, làm sao có người nhẫn tâm thương tổn bọn họ?