Nhà họ Yến thật sự rất lớn, lớn đến mức như một cái trang viên, không chỉ phần đất xung quanh lớn mà phòng ở cũng lớn.
Chỉ tính phòng khách to to nhỏ nhỏ đã có bốn cái, trong nhà như một căn mê cung, lần đầu đi vào rất khó phân biệt phương hướng.
Cha Yến còn có một hầm rượu, lần này một đám choai choai xem như được mở rộng tầm mắt: “Không biết còn tưởng nhà cậu bán rượu không đó, nơi này cất cũng quá nhiều rượu rồi?”
Mấy người bạn cùng phòng sợ ngây người, một trong số đó không nhịn được cảm thán.
Yến Tễ cười nói: “Trước đây mẹ của tớ thật sự đã từng muốn mở một trang trại rượu nho, sau lại không thành, nhưng thu được rất nhiều rượu, còn có một ít là được người khác tặng. Các cậu nhìn xem muốn uống loại nào? Hôm nay đều có thể nếm thử. Nếu như gặp phải loại mà các cậu thích thì cũng có thể lấy một lọ mang về cho người lớn trong nhà.”
“Oa oa, Yến tổng thật cool!” Một đám người bắt đầu tru lên, một bên bắt đầu đi khắp nơi mở rộng tầm mắt, có điều động tác của họ đều rất cẩn thận, sợ lỡ tay quơ vào cái giá nào đó, gạt vỡ chai rượu nào đó.
Lê Lý không nhúc nhích, Yến Tễ hỏi y: “Cậu không muốn mang một lọ về à?”
Lê Lý lắc đầu: “Nhà tớ không có ai uống.”
Y và mẹ đều không thích uống rượu, cha y là người tê liệt càng không thể đυ.ng vào rượu.
Yến Tễ cũng biết qua về tình huống nhà y, tự biết mình đã lỡ lời, vội vàng nói bù vào: “Đưa cho bạn bè họ hàng cũng được.”
Lê Lý cười một chút: “Không có họ hàng, bạn bè ở đây hết rồi.”
Nói ra lời như vậy nhưng trên mặt y cũng không có nửa phần buồn bã nào, ngược lại còn thật tự nhiên phóng khoáng.
Nướng BBQ phối với rượu vang đỏ cũng có một mùi vị khác hẳn, sau khi ăn xong là tới phần chơi đùa.
Thi mấy trận bóng rổ, lại đến phòng chơi game chơi trò chơi điện tử.
Nếu như không phải kiếm tiền mà nói thì Lê Lý không thích chơi trò chơi, cho nên cũng chỉ ngồi bên cạnh chơi điện thoại. Yến Tễ kéo y lên, đưa y tới một căn phòng khác, cười hì hì nói: “Vừa lúc mẹ tớ đang chơi bài, có ba người thiếu một, Thảo Nhi, cậu bù nốt một góc này đi, coi như tớ có lợi, thắng thì tớ với cậu chia hoa hồng, thua không cần ngươi bỏ vốn.”
Ba người phụ nữ trong phòng đều cùng độ tuổi với mẹ Yến, một người là cô nhỏ của Yến Tễ, còn có một người là mợ của y, Lê Lý không quá quen với việc phải tiếp xúc với người lớn, có chút ngốc nghếch: “Không thích hợp đâu…”
Mẹ Yến vội vàng vẫy tay: “Thích hợp, thích hợp mà, Tiểu Thảo mau tới chơi với dì, nhóm đàn ông bên kia đều đủ hết rồi, bọn dì còn thiếu một góc.”
Lê Lý chỉ có thể ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn Yến Tễ, nhỏ giọng hỏi: “Có thể dùng hết sức để đánh không?”
Yến Tễ nhìn đôi mắt chớp chớp của y: “Đương nhiên có thể, cứ buông tay mà làm.”
Y không cố tình hạ thấp âm thanh, những người khác đều nghe được, mẹ Yến cười nói: “Xem ra Tiểu Thảo vẫn là một cao thủ hả?”
Yến Tễ trả lời: “Chính là như vậy, về kỹ năng đánh bài thì trong ký túc xá của con không ai thắng được Thảo Nhi đâu.”
Mẹ Yến cười nói: “Nhưng đây là mạt chược ah, bọn dì thường xuyên chơi mạt chược, chiến tích cũng không tệ đâu, A Tễ, hôm nay con đừng phát hết bao lì xì ra đó nha.”
Yến Tễ cong khóe miệng: “Mẹ cứ việc thử xem, con khá là có lòng tin với Thảo Nhi của chúng ta!”
Sau khi bắt đầu, Yến Tễ không lập tức rời đi, cách chơi mạt chược này có chút khác với cách trước kia Lê Lý chơi, bỏ thêm hồng trung, cũng chính là bài vạn năng*, những quy tắc khác thật ra thì vẫn giống nhau.
Ván đầu tiên Lê Lý không hồ, phải giao ra một jeton tính điểm (để tính tiền á), nhưng rất nhanh y đã tìm được cách chơi, từ ván thứ hai bắt đầu đã hồ ba ván, thua một ván, lại hồ hai ván.
*Là một con bài có thể thay thế bất kỳ con nào khác trong mạt chược.
Cô nhỏ của Yến Tễ cũng kinh ngạc, cười nói: “A Tễ, hôm nay con tìm được người tới viện binh rồi? Vận may của bạn học này cũng quá tốt rồi đi?”
Yến Tễ cười hì hì nói: “Con đã nói cậu ấy rất lợi hại, cậu ấy biết tính bài đó. Trước đây cháu luôn thua dưới tay mọi người, hôm nay muốn thu hết tiền vốn về.”