Chương 18: Kɧoáı ©ảʍ (cao H)

Nhận thấy được y đã thích ứng với việc làʍ t̠ìиɦ, Yến Văn lập tức thu hồi sự dịu dàng của anh, tiếp tục giữ chặt vòng eo của Lê Lý, cũng không hỏi y có thể hay không, trực tiếp bắt đầu đưa đẩy.

“A…” Lê Lý còn đang suy nghĩ trong đầu rằng có nên nói chút lời buông thả để trợ thêm hứng thú hay không, đã bị động tác đưa đẩy mạnh mẽ của người đàn ông khiến phát ra một tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, biển nước dâng lên trong đôi mắt Lê Lý, cái loại cảm giác vừa đau vừa sướиɠ này ăn sâu vào trong xương tủy, trở nên ngứa ngáy, khiến y không nhịn được khát vọng từng đợt va chạm tiếp theo.

Thân thể của bọn họ vậy mà lại rất phù hợp.

Lúc dươиɠ ѵậŧ của Yến Văn đâm vào trong tận cùng sẽ cọ một chút, tràng huyệt của Lê Lý cũng sẽ co rút lại một chút khi cây gậy gãi đúng chỗ ngứa trong trạm kiểm soát, hút mạnh đến mức hô hấp của người đàn ông trở nên nặng nề, động tác cũng vội vàng hơn.

Vừa nhanh vừa mạnh,

Rõ ràng lực đâm của anh đáng ra phải khiến người đau chết, nhưng Lê Lý lại cảm thấy sướиɠ, đặc biệt là lúc anh cọ qua điểm G, thoải mái đến mức linh hồn của y như muốn bay ra khỏi thân xác.

Y không cố tình phát ra những tiếng kêu buông thả như sự lưỡng lự lúc nãy, nhưng từng tiếng rêи ɾỉ bật ra khỏi cổ họng, y chẳng thể kiểm soát được, âm thanh còn mềm mại hơn bình thường một chút, có vẻ còn vô cùng dâʍ đãиɠ.

Y quá sướиɠ, sướиɠ đến mức xuất tinh,

Cây côn ŧᏂịŧ mà y có tự an ủi thế nào cũng không chịu bắn, dưới sự âu yếm của người đàn ông này lại dâng trào kɧoáı ©ảʍ, giữa lúc đang bị cắm cuối cùng cũng bắn ra,

Rất lâu rồi Lê Lý chưa từng tự an ủi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ y bắn ra vừa nhiều vừa đặc, khăn trải giường cũng bị thấm ướt một mảng lớn, còn có một ít bắn rất xa, thậm chí có vài giọt còn phun lên bộ ngực của y,

Lúc y bắn tinh, động tác của Yến Văn rất dồn dập, rất mạnh, không ngừng va chạm mông y, phát ra những tiếng “bạch bạch” vang vọng, kết hợp với cửa hậu môn cũng đang phát ra tiếng nước ướt nhẹp, sau đó ngừng lại khi Lê Lý bắn xong.

Cảm giác sung sướиɠ khi được cắm vào, kɧoáı ©ảʍ trào dâng rồi lêи đỉиɦ là cảm giác mà Lê Lý chưa từng được trải qua. Việc tự an ủi tuyệt đối không thể bằng được một phần nhỏ của cơn làʍ t̠ìиɦ này, y sướиɠ đến mức thè cả một đoạn đầu lưỡi ra, nửa người trên cũng không còn sức chống đỡ mà dán lên khăn trải giường, căn bản không có cách nào quan tâm đến việc tấm drap bên dưới đã bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình làm ướt đẫm.

Dừng một lúc lâu Lê Lý mới hoàn hồn, y cho rằng Yến Văn cũng bắn, chờ lúc đối phương nhẹ nhàng cọ xát mới ý thức được người ta còn chưa có bắn.

Lê Lý cảm thấy hơi mệt, y cho rằng tất cả những người đàn ông đều giống nhau, có thể giải quyết trong mười phút, lại không có nghĩ đến người đàn ông này không chỉ có thiên phú dị bẩm trên việc kích cỡ, ngay cả thời gian cũng không giống bình thường.

Y không nhịn được, bèn đưa ra lời yêu cầu: “Đổi tư thế khác được không? Anh, đầu gối em đau.”

Y không cảm thấy bản thân mình đang làm nũng, nhưng sau khi lêи đỉиɦ, giọng nói của y hơi mệt mỏi, còn mang theo sự sung sướиɠ chưa nguôi, nghe giống như đang nũng nịu.

Quá mềm mại, chính y cũng cảm nhận được, khuôn mặt y đỏ bừng, không được tự nhiên.

Yến Văn nói: “Đổi tư thế gì?”

Anh chậm rãi rút dươиɠ ѵậŧ ra. Cúc huyệt vừa mới làm quen với kích cỡ của dươиɠ ѵậŧ, giờ đây lại cảm thấy khó chịu, lúc co rút lại còn trống rỗng.

Chân Lê Lý mềm nhũn, xoay người lại, cứ việc chiếc giường này rất mềm mại, nhưng đầu gối thật sự bị hằn đỏ lên, dưới sự phụ trợ của da thịt trắng như tuyết, có vẻ rất đáng thương.

Cũng rất sắc dục.

Lê Lý nằm xuống, trong ánh mắt của y có từng vụn ánh sáng nhỏ, khiến y không có cách nào nhìn rõ được đường nét trên khuôn mặt Yến Văn, chỉ mờ mờ nhìn được hình dáng hơi tựa như Yến Tễ, cảm thấy rất biệt nữu (nghiện còn ngại á).

Dươиɠ ѵậŧ vừa mới xuất tinh lại dựng thẳng lên một lần nữa, những giọt nước tìиɧ ɖu͙© chảy xuống đóa hoa thịt dị dạng kia, khiến nơi đó vừa ngứa vừa nóng, y muốn duỗi tay ra gãi nhưng chưa kịp chạm tới, Yến Văn đã nâng hai chân của y lên, xông thẳng vào.

“A….” Hoàn toàn không thể kiềm chế được, tiếng rên dâʍ đãиɠ bật ra, khiến không khí trở nên mập mờ một lần nữa.

Lê Lý cảm thấy nơi đó của y cũng giống y, thật ích kỷ, sau khi đã hưởng thụ qua vị thịt tươi đẹp lại vẫn vui mừng chờ mong được kẹp mυ"ŧ, cứ việc rằng khi bắt đầu có chút đau đớn, chờ lúc bị thao lại bắt đầu vui sướиɠ run rẩy.

“Thật thoải mái…” Lê Lý kêu một tiếng, ánh mắt liếc nhìn thấy hình ảnh bụng mình bị căng ra một cục dài, có loại cảm giác bị dọa, rất kinh ngạc.

Y cảm thấy bụng của mình rất kỳ lạ, một thứ đồ vật nhích tới nhích lui tạo thành khối hình quái dị, đâm vào thật sâu, dường như sắp chọc thủng dạ dày của y, nhưng y lại cảm thấy sướиɠ, rất sướиɠ.

Tác dụng của thuốc kí©ɧ ŧìиɧ đã phát huy tới cực hạn, đầu óc của Lê Lý chìm trong mộng ảo, dưới loại tình huống này, y không thể đè nén tiếng kêu dâʍ đãиɠ của mình, không khắc chế phản ứng của mình, mở yết hầu và miệng ra, thậm chí cũng không ngăn được nước miếng chui ra khỏi miệng.

Phản ứng của y mạnh như vậy, dường như cũng đã lây lên người Yến Văn, người đàn ông luôn lạnh nhạt với tình cảm, giờ đây rốt cuộc cũng lột hết quần áo trên cơ thể mình ra, để lộ ra cơ bắp săn chắc, tinh tế, tráng kiện, thậm chí còn có cơ bụng.

Bọn họ còn hôn môi.

Không phải Lê Lý chủ động, y căn bản không chủ động được, rốt cuộc thì cả cơ thể y đều nằm trong tầm kiểm soát của đối phương.

Sau khi trải qua tư thế truyền thống, Yến Văn lại ôm y lên, nâng mông y đâm thẳng vào.

Tư thế này càng thân mật hơn những tư thế lúc nãy, hai người gần như ôm lấy nhau, thỉnh thoảng ngực còn chạm ngực, hô hấp của họ quấn vào nhau, tiếng thở dốc hay rêи ɾỉ của đối phương đều lọt hết vào trong tai của họ.