*********************************
"Đại Nhi, cái người này, cô chạy trốn đi đâu rồi?" Bên kia điện thoại, Bao Thành Công đang gào thét.
"Tôi đã không còn làm nữa!" Đại Nhi đem điện thoại cách xa lỗ tai xa một chút, tí nữa cô đã bị điếc bởi thanh âm của anh.
"Cái gì! Không làm?! Không làm cô cũng không từ chức, cô không cần nói một tiếng với tôi sao?" Bao Thành Công hét to.
"Nói nhỏ thôi có được hay không, anh gọi điện thoại tới hét to làm cái gì á!"
"Cô bây giờ lập tức chạy tới nhà để xe của Khóa Quốc." Bao Thành Công nói cho cô biết.
"Tại sao? Chuyện gì xảy ra sao?" Đại Nhi vừa nghe được tin tức này, trong đầu liền hiện lên một dự cảm xấu.
Mạc Vô Tâm đã xảy ra chuyện?! Tại sao ngày ngày ở bên cạnh anh, cô lại đối với tình huống của anh hoàn toàn không biết?!
"Lần trước tôi đã đề cập với cô, vụ án kia của Thường Bước Bùi, hiện tại chúng ta cần phối hợp với bên điều tra. Bây giờ, cảnh sát đã có mặt ở đó cả rồi, năm phút nữa tôi sẽ đến nơi, cô lập tức tới đây đi." Bao Thành Công nói rõ.
"Được! Tôi lập tức đi." Đại Nhi vội vàng cúp điện thoại, lấy balo, chộp một chiếc áo khoác, phóng thẳng ra ngoài.
Cô không phải đang nóng lòng trợ giúp, mà là lo lắng cho tình cảnh của Mạc Vô Tâm.
******************
Trong nhà để xe của Khóa Quốc, không khí ngột ngạt đáng sợ, gương mặt ai nấy trông có vẻ rất nghiêm trọng.
Sắc mặt Mạc Vô Tâm càng thêm lạnh lùng, nghiêm nghị.
"Tôi hoài nghi phó tổng giám đốc Mạc lấy hai chiếc xe tương tự lừa gạt công ty của tôi, tôi cho là, cần phải kiểm tra kĩ càng."
Rõ ràng Thường Bước Bùi chính là muốn vu cáo ngược lại Mạc Vô Tâm. . . . . .Anh ta không còn lựa chọn nào khác, đây là cách cuối cùng, cũng là duy nhất.
"Xin cứ tự nhiên!" Mạc Vô Tâm khoát tay, cảnh sát liền bắt tay vào kiểm tra tất cả các chiếc xe của anh.
Cửa xe, cốp sau, ghế ngồi, bảng điều khiển, dẫn kình. . . . . . cảnh sát cẩn thận kiểm tra hai bên để xác nhận danh tính của chiếc xe.
Cuối cùng, là dừng lại trước chiếc xe được để riêng trong nhà để xe cá nhân.
"Thường tiên sinh, như lời ông nói, chiếc xe này, mã số dẫn kình, biển số xe cũng chính xác, nhưng mã số sườn xe không đúng!"
Nhân viên điều tra công bố kết quả.
Lúc này, trên mặt Thường Bước Bùi xẹt qua một tia khẩn trương, anh lập tức liếc nhìn Bao Thành Công.
Bao Thành Công sắc mặt có chút lo sợ, tiết lộ sự bất an.
Hắn quên mã số sườn xe!
Lần trước mang theo Đại Nhi lẻn vào nơi này, chính là muốn kiểm tra mã số chiếc xe này, hoàn hảo có thể ngụy tạo một cái khác để điền vào tài liệu. Không nghĩ tới cẩn thận mấy cũng có sơ sót, anh lại bỏ quên mã số sườn xe!
Thường Bước Bùi trừng mắt phẫn nộ, như muốn nhắn nhủ "ngươi là đầu heo."
"Mã số sườn xe rất dễ dàng làm giả, nhưng mà bảng số xe, mã số dẫn kình, loại xe, những chi tiết này đều khớp với tư liệu, cho nên phó tổng giám đốc Mạc vẫn có tám mươi phần trăm bị nghi ngờ." Thường Bước Bùi sắc mặt tỉnh táo, khẩu khí vững vàng nói.
Cảnh sát trưởng đối mặt Mạc Vô Tâm.
"Nói như vậy, Mạc tiên sinh rõ ràng bị tình nghi lừa gạt? Chiếc xe hơi này được mua bảo hiểm ở công ty của Thường Bước Bùi, trên thực tế không bị mất trộm?"
Mạc Vô Tâm bật cười, cùng cảnh sát trưởng trao đổi ánh mắt ăn ý.
"Anh còn có tâm tình để cười? Biết chết đến nơi rồi hả ? Có chuyện gì, nói với luật sư đi!" Thường Bước Bùi nóng lòng cắt lời nhân viên điều tra.
"Cái gì?!" Tại sao có thể như vậy?
Đại Nhi đầu óc bấn loạn, chân tay bủn rủn! Lúc này cô mới chạy tới, đã bỏ lỡ những tình tiết trước đó, chỉ nghe được hai câu cuối cùng. Không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Đây là hành vi trộm cắp tài sản, chiếc xe đã mua bảo hiểm kia, vậy. . . . . . chiếc xe mà cô đã nhìn thấy trên núi là như thế nào?
Nhìn thấy Mạc Vô Tâm sớm muộn cũng sẽ bị bắt, cô không suy nghĩ nhiều, nói.
"Không! Anh ta không có lừa gạt, là tôi, là tôi trộm xe của anh ta, sau đó lại lái trở về!"
Đại Nhi ngoài dự đoán của mọi người lên tiếng, khiến không khí trong nháy mắt ngưng trệ!
Toàn bộ nhân viên cảnh sát trao đổi ánh mắt quái dị, sau đó nhìn về phía Mạc Vô Tâm.
Mạc Vô Tâm từ từ thở ra một hơi, sắc mặt bình tĩnh. . . . . .
Trong nội tâm cười khổ, bảo bối này! Anh không ngờ tới, trong tình thế cấp bách cô sẽ gánh tội thay.
"Nếu trộm xe, tại sao còn phải lái về? Điều này không phù hợp lẽ thường." Cảnh sát trưởng đưa ra một nhận xét khách quan, sau đó, mang ánh mắt dò hỏi hướng về phía Mạc Vô Tâm.
"Dù sao chính là tôi trộm!"
"Được rồi! Vậy mời cô nói rõ, trộm xe như thế nào, làm sao lái xe trở về." Cảnh sát viên không thể làm gì, nhún nhún vai hướng Mạc Vô Tâm.
"Được! Tôi có thể chứng minh, tất cả mọi người theo tôi ra ngoài." Đại Nhi dẫn mọi người đi ra ngoài nhà để xe.
Cô đoán được từ trước nên đã chuẩn bị lấy ra bộ công cụ trong balo, đầu tiên là phá mật mã cửa ra vào. Đám người ở phía sau cô quan sát.
"Mười lăm giây! Thật là tuyệt vời!" Một cảnh sát viên tán thưởng khen."Cảnh sát mở khóa cũng không nhanh bằng cô!"
"Lần trước mở qua, lần này đương nhiên có kinh nghiệm." Đại Nhi khoát khoát tay, tâm trạng nhẹ nhõm.
Kế tiếp, chính là mật mã nhà để xe tư nhân của Mạc Vô Tâm.
Lần này so với lần trước tốc độ phá giải nhanh hơn, ngay cả chính cô cũng cảm thấy ngạc nhiên.
"Anh sửa đổi mật mã?!" Vẻ mặt cô đầy bất ngờ.
Lần trước mật mã có chín con số, mà lần này đổi thành tám con số, nhưng làm cho cô vô cùng ngạc nhiên . . . . . Số mật mã là sinh nhật của cô!
Mạc Vô Tâm nét mặt không chút thay đổi. Không có ai phát hiện trong mắt anh cất giấu nụ cười. . . . . .
Anh cũng hết sức thán phục đôi tay khéo léo, cùng bản lĩnh của cô.
"Tại sao. . . . . ." Đại Nhi bàng hoàng ngạc nhiên.
Phía cảnh sát vẫn còn đang ngạc nhiên, bây giờ kĩ thuật của nhân viên văn phòng thám tử tư còn lợi hại hơn cả cảnh sát!
Thường Bước Bùi cùng Bao Thành Công gương mặt không hề biến sắc, hai người trao đổi ánh mắt ngắn ngủi. Có người tự mình chạy đến gánh tội thay, chung quy so với bọn họ vẫn còn tốt hơn là bị vạch trần.
"Phó tổng giám đốc Mạc, luật sư của anh đâu?" Đã biết được kĩ thuật của Đại Nhi, cảnh sát trưởng tính toán kết thúc chuyện này.
"Luật sư của tôi. . . . . ." Mạc Vô Tâm nhíu mày, anh thoáng quay đầu lại, phía sau một người sắc mặc u ám bước ra.
Gương mặt giống nhau như đúc, cùng một dạng xuất sắc vượt trội, nhưng nét quyến rũ khác nhau.
Anh ta là luật sư hắc bang thần bí — Mạc Vô Tình. Anh em sinh đôi của Mạc Vô Tâm.
Đại Nhi xoa xoa mí mắt, nháy mắt mấy cái, hầu hết mọi người sẽ có phản ứng này khi nhìn thấy một cặp song sinh giống nhau như đúc.
Trong chốc lát, tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, sau đó mới hoàn hồn.
"Xe của tôi mua bảo hiểm lúc nào vậy hả? Đây thật sự là chuyện ngu xuẩn nhất mà tôi từng thấy từ trước đến giờ!" Chiếc xe trước mặt thuộc về Mạc Vô Tình.
Mạc Vô Tình trầm ngâm. . . . . ."Được rồi, ngụy tạo tội danh." Con ngươi sắc bén, lạnh lùng quét qua đám người.
Thường Bước Bùi cùng Bao Thành Công sắc mặt hai người khó coi, xem ra đã xúc phạm đến cọp, bọn họ chọc người không nên chọc vào.
Sự tình nghiêm trọng! Bọn họ đã thay đổi tư liệu rất kĩ lưỡng, không cách nào bị vạch trần, nhưng tới đây liền bị phơi bày.
"Có chuyện gì. . . . . . Nói với luật sư đi!" Mạc Vô Tâm chậm rãi khạc ra lời nói, lạnh lùng liếc qua Thường Bước Bùi.
Đại Nhi gương mặt ngốc nghếch, hoàn toàn không biết rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào, cũng không có ngờ tới kết quả sẽ là như vậy.