Phong Hành Diễm vô cùng bất mãn nhìn Bàng Long một cái.
“Cậu về đổi việc lại với Bàng Thất đi, cậu ta linh hoạt hơn so với cậu.”
Tuy rằng không có trách mắng, nhưng mà Bàng Long âm thầm kêu khổ, quỳ một gối xuống.
Nghĩ rằng cậu ta đã đi theo bên người cậu chủ Phong gần bảy năm rồi! Cậu Phong lại vì một cô vợ sắp cưới anh không thích mà giáng chức cậu ta! Nhưng cậu ta không dám nói cái gì, chỉ có thể nghe lệnh.
Thương Trăn không thể hiểu được, cô giãy giụa thoát khỏi vòng tay của Phong Hành Diễm, lạnh lùng nói.
“Chúng ta đã không còn quan hệ vợ chồng sắp cưới từ lâu rồi, xin cậu Phong tự trọng!”
Thương Trăn nói không nể mặt khiến sắc mặt Phong Hành Diễm cứng đờ.
Thấy những người khác đều nhìn vào, anh cắn răng lôi kéo Thương Trăn đi ra ngoài.
“Cô đúng là người không có lương tâm, tôi vừa mới cứu cô đấy có biết không, nếu cô không phải vợ sắp cưới của tôi, ngày mai nhà họ Thương sẽ bị Tư Không Cẩn hủy diệt trả thù!”
Thương Trăn cười lạnh, “Tôi cần anh giúp à? Lo chuyện bao đồng!”
Không có anh ta, cô vẫn thoát thân được, chỉ là không dễ dàng như vậy thôi.
Nhưng vẫn không muốn hắn giúp!
Nghĩ đến đây, cô dùng sức hất tay Phong Hành Diễm ra.
Phong Hành Diễm quả thực bị cô gái này làm cho tức chết rồi!
Phải! Trách anh không có tự trọng, vừa nghe thấy chuyện cô đang gặp nguy hiểm liền lập tức chạy tới, kết quả là người ta hoàn toàn không cảm kích!
Nhưng mà khi nhìn thấy Thương Trăn đi từng bướ từng bước rồi nhanh chóng biến mất trong bóng đêm, Phong Hành Diễm thầm chửi thề một tiếng “Chết tiệt”, rồi lại đuổi theo!
“Anh làm gì đấy!” Thương Trăn đột nhiên kinh ngạc kêu một tiếng, bởi vì cô bị Phong Hành Diễm chặn ngang bế lên.
“Làm gì ư? Đương nhiên là đưa cô về! Không thì phụ nữ như cô đêm hôm khuya khoắt định đi đâu?!”
Hắn cảm thấy rằng mình bám dính chặt như vậy có chút mất mặt, vội vàng nói thêm một câu, “Nếu không phải sợ cô xảy ra chuyện gì sẽ khiến mẹ tôi thương tâm, cô cho rằng quan tâm chuyên sống chết như nào ư?”
Thương Trăn nghĩ thầm, quả nhiên là như vậy, anh ta tới chẳng qua là vì dì Phong mà thôi.
Cũng may cô không có hiểu sai ý.
Nếu Phong Hành Diễm biết anh tùy tiện nói một câu Thương Trăn liền tin ngay, nhất định sẽ tức giận muốn bóp chết cô!
Thấy Phong Hành Diễm lái xe về nhà họ Thương, Thương Trăn không khỏi nói, “Không về nhà họ Thương.”
Phong Hành Diễm nhướng mày, “Không về nhà họ Thương thì cô muốn đi đâu?”
Thương Trăn đang bị thương nên không muốn về, dù sao ngày mai Lâm Tuyết Hàm xem camera cũng biết cô ra ngoài lúc nửa đêm, cũng phát hiện cô bị thương, vậy không bằng cô đến chỗ căn hộ mình thuê, dù sao cũng dọn dẹp xong rồi.
Cho nên ngón tay Thương Trăn chỉ chỉ đường, nghiêm túc nói, “Muộn rồi, giờ về sợ ba tôi sẽ lo lắng, nhưng mà kỳ học sau tôi vẫn muốn đi học, cho nên tôi đã thuê mọt căn hộ bên ngoài trường học, ở hướng này.”
Phong Hành Diễm nhíu mày, Thương Trăn muốn dọn ra ngoài một mình?
Anh liếc nhìn Thương Trăn một cái, trước kia bị mái tóc dày che phủ nhìn cũng được, cô bây giờ không chỉ tính cách thay đổi lớn, đường nét gương mặt xuất chúng, chỉ bằng đôi mắt sáng như sao hút hồn cũng đủ khiến người khác muốn phạm tội, cô còn muốn dọn ra ngoài học, nhà họ Thương đáp ứng rồi ư?
Nhà họ Thương đối xử với vợ sắp cưới của anh là như vậy sao?
Phong Hành Diễm không để ý tới câu nói của cô, lập tức lái xe đến chỗ nhà mình, nếu cô không muốn về nhà họ Thương, vậy đến nhà họ Phong đi!
Thấy Phong Hành Diễm không nghe theo ý mình, Thương Trăn lạnh lùng nói, “Anh muốn đưa tôi đi đâu?”
Phong Hành Diễm hừ một tiếng, “Đêm nay tới chỗ tôi trước, ngày mai ai thèm quan tâm cô sống hay chết!”
Đi nhà họ Phong ư? Sẽ không!
Thương Trăn không muốn có những động chạm không cần thiết
với Phong Hành Diễm, cô lạnh lùng nói, “Bây giờ anh có thể mặc kệ tôi chết hay sống, dừng xe!”
Phong Hành Diễm tất nhiên sẽ không nghe cô, vẫn tiếp tục đi tới biệt thự Hải Tâm, cũng đã sớm khóa cửa xe.
L*иg ngực Thương Trăn phập phồng kịch liệt, kiếp trước sao cô lại không nhận ra Phong Hành Diễm thích lo chuyện bao đồng như vậy?
Lúc này trên đường lớn gần như không có xe, cho nên Thương Trăn cầm kim châm chĩa hướng vào cổ của anh!
“Anh biết năng lực của tôi mà, nếu không muốn kim châm của tôi đâm xuống, thì dừng xe!”
Phong Hành Diễm bị cô uy hϊếp, trong lòng bừng bừng lửa giận, giây tiếp theo anh đột nhiên phanh gấp, đồng thời tay anh nhanh chóng bắt lấy tay cô, kéo cả người cô vào trong lòng mình!
Thương Trăn không ngờ tới lực của Phong Hành Diễm mạnh đến như vậy, cô muốn phản kháng nhưng lại bị Phong Hành Diễm ôm chặt lấy! Anh nguy hiểm nói bên tai cô, “Xem ra không cho không cho cô biết chút màu mè thì cô sẽ không chịu ngồi yên đúng không?”
Thương Trăn bị tóm chặt tay, thân thể càng gần sát anh, nhìn gương mặt Phong Hành Diễm gần trong gang tấc, trong lòng cô đột nhiên có một loại sợ hãi, lúc này cô mới nhận ra là cô sợ Phong Hành Diễm, sợ lại lần nữa phát sinh gì đó với anh!
Cho nên cô càng giãy giụa mạnh hơn!
Phong Hành Diễm gắt gao ôm chặt cô, mà thân thể quyến rũ chỉ cách một lớp quần áo mỏng không ngừng cọ cọ lên người anh, đặc biệt là mùi thơm mát chết người chui vào trong người anh biến thành một đốm lửa!
Anh nhìn vẻ mặt Thương Trăn rất muốn thoát ra của, trong lòng tức giận khó tả, cuối cùng không nghĩ nhiều cúi đầu hôn lên môi cô.