Chương 6: Hắn lại xuất hiện
Lúc thẩm phán chuẩn bị gõ búa kết thúc phiên toà, cô nghĩ rằng lần này quả thật là cô xong rồi!
Vừa rồi lúc kí tên ly hôn, cô dường như muốn ngất đi. Ly hôn, tài sản được hưởng cũng không có, chỉ cần một chữ ký liền chấm dứt tất cả.
Hiện tại, trên người cô ngay cả một phân tiền cũng không có. Ngay cả di động cũng bị mẹ chồng đoạt mất.
Cô dùng mọi vốn liếng được ăn cả ngã về không, kết quả lại là kết thúc như vậy, hai bàn tay trắng, thật sự hai bàn tay trắng.
Mẹ chồng đắc ý liếc về phía cô, đem điện thoại ném vào thùng rác bên cạnh
Tần Nghị Hằng chán ghét nhìn cô, âm tàn nói: “Nghe thấy cô gọi tên tôi so với nuốt ruồi bọ còn muốn ghê tởm hơn. Cô cùng người đàn ông kia bắt đầu khi nào hả? Con mẹ nó, cô cho tôi đeo mai rùa đã bao lâu rồi hả? Lúc cô nằm dưới thân tôi rêи ɾỉ, chắc hẳn trong đầu đang hiện lên hình ảnh của hắn đúng không? Tô Mộc Vũ, cô là đồ tiện nhân! Tôi nói rồi, một phân tiền cô cũng đừng mong có được. Còn nữa, mang theo tên gian phu của cô cút đi thật xa đi, đừng để tôi nhìn thấy cô lần nữa” Ánh mắt kia nhìn cô ghê tởm
Hắn vốn không định ly hôn, nhưng không nghĩ tới người vợ tự nhận là mình thông minh ngoan ngoãn kia lại cho hắn đeo một cái nón xanh lớn như vậy. Những kẻ phản bội hắn tuyệt đối không có kết cục tốt.
Tô Mộc Vũ trừng mắt nhìn bọn họ, đôi mắt giận đến đỏ hoe, nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa nói: “Tần Nghị Hằng, Tô Mộc Tình, tôi chúc hai người chết không tử tế!”
“Cô…” Tần Nghị Hằng lập tức phát điên, nếu không phải đang ở toà án, hắn hận không thể tiến lên bóp chết cô.
Tô Mộc Tình đau lòng nắm lấy bàn tay anh rể nói: “Anh rể, anh không nên tức giận như vậy, chuyện này thật sự là do chị không đúng, em thay mặt chị ấy xin lỗi anh được không? Anh không cần giậnnhư vậy sẽ hại tới sức khỏe, thật không đáng”
Tô Mộc Vũ như cái xác không hồn đi ra khỏi toà án công chính liêm minh, va phải không ít người, cô cũng không có để ý. Cả người như bị rút đi hết linh hồn, bản năng vô ý thức tiến về phía trước. Cô còn sống không? Không… không…
Cô tự cho là hành động trả thù của mình là đúng, kết quả lại thành chuyện cười ọi người buôn, ha ha…
Trước cửa toà án, phóng viên đều đang chờ đợi kết quả , họ tranh nhau cướp đoạt tin tức hấp dẫn trong phiên toà.
” Tần phu nhân, à không! Tô tiểu thư, xin hỏilần này cô thua kiện, phiên toà sau cô có tiếp tục kháng án không?” Mới một khoảng thời gian ngắn sau phiên toà, xưng hô đã hoàn toàn thay đổi.
” Tin tức bên trong lộ ra, cô cùng một người đàn ông không rõ lai lịch có quan hệ bị toà án vạch trần, xin hỏi tin tức này có thật hay không? Tô tiểu thư, xin cô thẳng thắn trả lời”
…
Trong nháy mắt, cô dường như trở về trước vành móng ngựa, vấn đề đáng sợ này cứ bắn liên hồi đến cô, cô cũng không hề có lực đỡ lại.
Tin tức đầu trang ngày mai, chỉ sợ sẽ là nguyên nhân vợ cả bị thất bai trong phiên toà tố chồng ruồng bỏ mình. Ngày mai, tất cả mọi người sẽ nhìn thấy sự thảm bại của cô.
Không! Cô không muốn tiếp tục trả lời những vấn đề này, không muốn tiếp tục đối diện với những sự thật đáng sợ này!
Ngày lúc Tô Mộc Vũ thấy thời gian dường như trôi qua cả thế kỷ, một chiếc ô tô màu đen bỗng dưng dừng trước mặt cô.
Bên trong, một bàn tay vươn ra nắm chặt lấy cổ tay của cô , đem cô kéo vào trong xe, sau đó nhanh chóng rời đi.
Xe dường như khởi động chạy đi một cách nhanh chóng, bỏ mặt đám thỡ săn tin tức phía sau, chỉ chừa lại cho chúng một đám khói xe mù mịt.