Kết thúc thi đại học, ngày hôm sau cây xương rồng bà trong sân Liễu gia đã ra hoa vàng, Liễu Nhất cao hứng chụp ảnh đăng lên blog cá nhân vừa lập của mình lưu làm kỷ niệm.
Phía dưới một vòng người quen khen ngợi, ngay cả bạn học bình thường không nói chuyện cũng bình luận ở phía dưới.
Liễu Nhất đơn độc cho bình luận của Hạ Nghị một like, nhìn thấy bình luận của Hạ Nghị được ghim lên vị trí đầu tiên của khu bình luận vui vẻ câu môi, lên mạng chơi thật vui.
Còn có bạn học nhắn tin hỏi cậu cùng Hạ Nghị rốt cuộc có phải một đôi hay không, nghe nói có người thấy bọn họ hôn môi trong lớp sau khi kết thúc thi đại học.
Thời điểm Liễu Nhất nhận được tin nhắn này mới vừa ăn cơm chiều xong, đang nằm trong lòng Hạ Nghị cùng hắn xem bóng đá, cậu nâng tay đem khung chat đến trước mặt cho Hạ Nghị xem.
Hạ Nghị bớt thời giờ nhìn sau đó chụp ảnh cùng cậu mười ngón đan vào nhau với nền là màn hình bóng đá rồi đăng lên bảng tin bằng tài khoản của cậu.
Ở chung?!
Tâm bát quái của các học sinh vừa mới thi xong hừng hực thiêu đốt, ở khu bình luận bên dưới thảo luận đến khí thế ngất trời, Hứa Niên làm chuyên gia bát quái kiêm bạn cùng bàn của đương sự, lập tức nổ tung tin nhắn.
Liễu Nhất nằm trong lòng Hạ Nghị vui vẻ không ngừng đổi load mới bình luận, Hạ Nghị ánh mắt nhìn TV không chớp, thỉnh thoảng lại ôm cậu hôn một cái.
Tần suất hôn môi đột nhiên tăng lên, Liễu Nhất cảm thấy ngứa một bên load mới bình luận một bên lắc đầu tránh né, cuối cùng không thể nhịn được nữa đưa tay đẩy Hạ Nghị.
"Nha ——"
Hạ Nghị cúi đầu trên ngón tay không thành thật của cậu nhẹ nhàng cắn một cái, đau nhức nóng ẩm truyền đến, Liễu Nhất kêu lên sợ hãi một tiếng ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt rất là vô tội.
Hạ Nghị thấy thế yết hầu lên xuống, một đôi con ngươi đen càng phát ra thâm thúy, đột nhiên xoay người đổ ập lên hôn xuống.
"Muốn ăn em."
Thanh âm Hạ Nghị khàn khàn, Liễu Nhất chỉ cảm thấy mềm cả người, đại não có thanh âm tà ác gọi: cho hắn, cho hắn!
Liễu Nhất do dự nhìn hắn, nội tâm tranh đấu, anh trai nói trước mười tám tuổi không được làm chuyện xấu, nhưng Hạ Nghị thoạt nhìn rất muốn, hơn nữa cậu cũng rất muốn Hạ Nghị...... Đây là trắng trợn hấp dẫn!
Liễu Nhất trong lòng không ngừng ám chỉ chính mình: thời điểm thử thách định lực đàn ông tới rồi!
Hạ Nghị giống như đại yêu tinh không ngừng ghẹo cậu. Liễu Nhất nhớ tới năm trước không cẩn thận thấy Tô Tế cả người đầy vết thương, trong lòng nhịn không được giữa đường rút lui, kỳ thật chỉ cần lấy tay sờ sờ cũng đã rất thư thái.
Hạ Nghị nhìn ra cậu do dự cùng sợ hãi, tuy rằng rất muốn nhưng hắn không muốn bắt buộc người này, "Không vội, hôm nay chúng ta đổi phương thức khác."
__________Ta là dải phân cách trong sáng___________
Liễu Nhất mới vừa bị chọc ghẹo đương nhiên sẽ không tin hắn, vì thế vội vàng tỏ ra yếu thế: "Hạ Nghị, chân em đau quá a."
"Ngoan, nhịn một chút, anh thổi thổi sẽ không đau." Hạ Nghị nói lời này thật sự không mang tà niệm, cúi đầu nhẹ nhàng một bên bôi thuốc một bên thổi khí lên miệng vết thương cho Liễu Nhất.
Rốt cục bôi thuốc xong, Liễu Nhất đứng dậy thấy trong mắt Hạ Nghị đã không còn du͙© vọиɠ khϊếp người kia liền nhẹ nhàng thở ra, dư quang quét đến một chút màu trắng trên sô pha đen, khuôn mặt nhỏ nhắn nháy mắt trở nên đỏ bừng.
Cậu nhỏ giọng nhắc nhở: "...... Sô pha bẩn rồi."
Hạ Nghị quét đến mảnh dấu vết tà ác kia nhắc nhở, "Pipi (mông đó các bạn) của cục cưng cũng bẩn rồi."
"Em đi tắm rửa, anh xử lý sô pha!" Liễu Nhất lắp bắp nói xong liền trốn vào phòng tắm khóa trái cửa.
Hạ Nghị đứng ở cửa phòng tắm lười biếng nhắc nhở: "Cục cưng, nhớ rõ dùng bồn tắm làm sạch pipi, miệng vết thương không thể dính nước."
"Biết, đã biết, anh thật phiền!"
Hạ Nghị nghe vậy mím môi, khí thế lớn là chuyện tốt.
Màu trắng trên sô pha đen cực kỳ bắt mắt, Hạ Nghị không ngại mời nhân viên vệ sinh đến xử lý, chỉ sợ là người nào kia đến lúc đó sẽ vì ngại ngùng mà cùng hắn nháo ở riêng, nghĩ vậy đại thiếu gia đành nhận mệnh đến xử lý sô pha.
Trải qua hai cuối tuần sau đó thì có điểm thi, Liễu Nhất thi toán học 137, tổng điểm 680, Hạ Nghị toán học đạt điểm tuyệt đối, tổng điểm giống Liễu Nhất, cả hai đều đỗ đại học S.
Hứa Niên dựa vào "sức hấp dẫn của nam thần" trải qua một năm cố gắng phát huy vượt xa bình thường đạt hơn 30 điểm so với lúc đầu, tuy rằng không đỗ đại học S, nhưng cũng đủ báo danh ở một trường đại học không tồi khác tại thành phố S.
"Rốt cục tự do! Tôi tuyên bố với toàn bộ thế giới, tôi cùng nam thần bên nhau!"
"Cậu xác định?"
"Quên đi quên đi, vạn nhất thời điểm tớ vắng mặt hắn bị cậu nhóc khác nhìn trúng thì phiền toái."
Ba người nhận được giấy báo trúng tuyển cùng một ngày, Hứa Niên mở phong thư ra nhìn giấy báo trúng tuyển, làm bộ muốn hôn lại bị Tưởng Viêm đưa tay nắm cằm ngăn cản: "Bẩn."
"Tôi muốn hôn cậu."
Hứa Niên cười hắc hắc, nói xong ở bên môi Tưởng Viêm hôn một cái, nam sinh không có mở miệng trách cứ chỉ là dùng ánh mắt cảnh cáo cậu ở bên ngoài an phận một chút.
"Khụ khụ......"
Liễu Nhất phi lễ chớ nhìn nhắm mắt, biết bạn cùng bàn phòng khoáng nhưng không ngờ lại phóng khoáng đến vậy, đây là quán thịt nướng bên ngoài, bên cạnh còn có người khác.
Bốn người tụ cùng nhau ăn "bữa cơm tốt nghiệp", Tưởng Viêm cùng Hạ Nghị là họ hàng, bữa cơm này coi như là dẫn tiểu thụ nhà mình ra mắt người nhà.
Liễu Nhất hôm nay không mang kính mắt, sau khi kết thúc thi đại học Hạ Nghị liền dẫn cậu đi đổi kiểu tóc, tóc trên đỉnh đầu được uốn xoăn nhẹ, đem cái trán xinh đẹp hoàn toàn lộ ra, ngũ quan xinh đẹp như búp bê tủ đặt trong kính.
Tưởng Viêm nhìn thấy Liễu Nhất như vậy rốt cục giải đáp được nghi hoặc của mình, đã nói Hạ Nghị là cái đồ nhan khống.
Hứa Niên một bên bóc tôm nướng cho Tưởng Viêm một bên mở miệng đề nghị: "Khó được có nhiều ngày nghỉ như vậy, nếu không bốn người chúng ta tổ chức thành đoàn đi du lịch tốt nghiệp nhé."
Liễu Nhất đang trở thịt nướng, nghe vậy có chút động tâm nhìn Hạ Nghị bên cạnh, đúng lúc phòng làm việc của Liễu Triết sáu tháng cuối năm có kế hoạch nhận bản thảo ghi chép về du lịch nên cậu cũng đang có ý này.
"Em quyết định." Hạ Nghị ôn nhu nói.
Liễu Nhất vui vẻ nở nụ cười: "Tớ trở về sẽ lên lịch trình."
"Nhất Nhất chính là đáng tin cậy." Hứa Niên dựng thẳng ngón tay cái với cậu, đem tôm bóc xong đặt vào đĩa của Tưởng Viêm rồi lại tiếp tục bóc con tiếp theo.
Sau khi bốn người quyết định xong, Liễu Nhất liền nghiêm túc tra tìm tư liệu, cuối cùng xác định chọn mấy nơi phong cảnh tự nhiên làm hành trình, vố dĩ kế hoạch phải cuối tháng bảy mới xuất phát, bất quá vẫn kịp ngày 27 tháng 7 là sinh nhật mười tám tuổi của Hạ Nghị.
Năm trước Liễu Nhất không biết sinh nhật Hạ Nghị, hiện tại vắt hết óc không nghĩ ra tặng quà gì cho tốt, vì thế liền thỉnh giáo anh dâu nhà mình, Tô Tế hào phóng cùng cậu chia sẻ quá trình mình chuẩn bị quà sinh nhật mười tám tuổi cho Liễu Triết.
Liễu Nhất đỏ mặt.