_________Edit xong từ trước tết mà lap bị lỗi nay mới vào được. thôi thì Cá khai xuân hơi muộn. Mong năm nay Cá thuận lợi tốt nghiệp, cũng chúc các bạn cuộc sống thuận lợi ha ^^________
Con trai thích con trai là chuyện không thể bị cha mẹ phát hiện, chỉ có chuyện không tốt mới cần gạt cha mẹ...... Liễu Nhất nghĩ đến bí mật nhỏ của mình và anh trai, thích con trai có lẽ cũng giống như bí mật nhỏ của hai anh em cậu, không hẳn là chuyện xấu.
Như vậy, chuyện không thể nói cho cha mẹ có thể nói cho anh không?
Suy nghĩ đó là sai sao? Anh trai có thể cũng nghĩ chuyện này là sai ư? Chỉ là thích một người, vì sao lại không đúng?
Liễu Nhất liền vì vấn đề "con trai thích con trai là đúng hay sai" rối rắm một đường.
Cậu không biết mình có thích Hạ Nghị hay không, cậu chỉ là đối với Hạ Nghị sinh ra một loại cảm giác kỳ quái, loại cảm giác này đối với liễu nhất mười sáu tuổi mà nói là không hiểu rõ được, cũng nói không rõ.
Cậu muốn gọi điện thoại nói với anh trai để anh phân tích giúp mình, chính là sau khi nghe hứa niên nói trong nội tâm đột nhiên như có thanh âm nhắc nhở cậu, loại cảm giác này không thể nói với ai, ngay cả anh cũng không được.
Chính là cậu chưa từng giữ bí mật chuyện gì với anh trai, gạt anh có cảm giác như làm chuyện xấu...... Liễu Nhất càng nghĩ càng cảm thấy uể oải, bất tri bất giác cúi đầu đi tới cửa nhà.
Một mùi thuốc lá nhàn nhạt kéo tới, Liễu Nhất cau mũi còn chưa ngẩng đầu. Ngay sau đó, giọng nam dễ nghe quen thuộc trêu chọc vang lên phía trước, "Ủ rũ, lại bị ai khi dễ?"
Liễu Nhất ngẩng đầu, chiếc xe điện nhỏ màu trắng dựng trước cửa, tầm mắt tiếp tục nhìn đến phía trước chỉ thấy Hạ Nghị đang tựa vào bức tường trước cửa nhà mình hút thuốc, ngón tay khớp xương rõ ràng đẹp đến hoàn mỹ, điếu thuốc đã hút một nửa được kẹp giữa ngón trỏ cùng ngón giữa thon dài, làn khói màu trắng bay bổng che khuất gương mặt con trai tuấn lãng.
Liễu Nhất thấy vậy nhịn không được nhíu mày, cũng không tiếp tục rối rắm vấn đề phân tích cảm giác trong lòng, não chưa kịp suy nghĩ miệng đã bật thốt ra câu hỏi: "Cậu tại sao lại hút thuốc?"
Nói xong liền hối hận, ngữ khí mang tính chỉ trích rõ ràng, người trước mặt chính là Hạ Nghị rất giỏi đánh nhau a, chẳng qua là quan hệ ăn cùng hai bữa cơm, cậu sao lại dám lớn tiếng chỉ trích đối phương?
Liễu Nhất nghĩ vậy ôm túi mua sắm sợ hãi lui về phía sau từng bước, chính là như vậy kinh sợ.
Hạ Nghị nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, tiếp đó cười nhẹ đứng thẳng, tiện tay dập tắt thuốc lá còn chưa cháy hết, hướng cậu ngoắc ngón tay: "Cậu lại đây, Anh sẽ không hút."
Liễu Nhất nhìn hắn một cái, nụ cười trên mặt không giống giả vờ, đánh giá đối phương thật sự không có tức giận mới bán tín bán nghi tiêu sái tiến lên, cách hắn nửa bước thì dừng lại, sau lưng căng thẳng, cả người bị một cỗ mạnh mẽ siết chặt kéo về trước, tiếng kinh hô chưa kịp thốt ra đã bị một đôi môi mỏng mềm mại chặn lại trong cổ họng.
Mùi thuốc lá nồng đậm xen lẫn mùi vị gợi cảm của con trai ập tới, Liễu Nhất trừng lớn ánh mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc kia, lông mày hạ nghị rất dài rất dày, đôi mắt đẹp như kiệt tác của nghệ thuật gia, mũi cao thẳng, lưỡi trơn, trơn...... Vào, vào trong?
"Đau ——"
Liễu Nhất thất kinh khép lại răng nanh, một cỗ mùi máu tươi nhàn nhạt tràn đầy khoang miệng, Hạ Nghị bị đau nhíu mày rời khỏi môi cậu, đầu lưỡi đảo qua môi dưới, màu máu vô cùng chói mắt.
"Tôi không phải cố ý."
Liễu Nhất thấy thế chột dạ lui về phía sau hai bước, trên môi còn lưu lại vệt ẩm ướt mập mờ, ngực giống như con thỏ bị nhét thuốc nhảy dựng lên khiến người hoảng hốt.
Hạ Nghị đảo đảo cái lưỡi bị cắn của mình, bất đắc dĩ nói: "Sợ cái gì, hôn một chút cũng sẽ không ăn cậu."
Liễu Nhất phòng bị nhìn hắn, nghiêm túc lắc đầu: "Không thể hôn."
Hạ Nghị nhíu mày: "Hửm, vì cái gì không thể hôn?"
Liễu Nhất thấy hắn biết rõ còn cố ý, mím môi không đáp.
Bọn họ cũng không phải người yêu, sao có thể tùy tiện hôn, cho dù là người yêu, muốn hôn cũng cần đối phương cho phép mới có thể, đây là anh trai dạy cậu.
Hạ Nghị thấy cậu nhếch cái miệng nhỏ nhắn, hoàn toàn là một bộ biểu tình "Tôi tức giận" đáng yêu cực kỳ, nhịn không được tiến lên từng bước.
Hắn bước chân lớn, một bước liền bằng hai bước của liễu nhất, nhìn thấy tai cậu đỏ lên liền tà ác mở miệng: "Tôi vừa thấy đã muốn hôn cậu, làm sao bây giờ?"
Liễu Nhất nghe vậy nhất thời không biết làm sao đứng thẳng, cứng ngắc đứng tại chỗ không dám động, ánh mắt phiếm hồng không biết là bị dọa hay là vì cái gì khác, hầu kết nhỏ khẩn trương lên xuống hai lần, vô cùng mê người.
Hạ Nghị thấy thế thầm nghĩ mắng câu thô tục, cố nén lại xúc động muốn hôn, đưa tay nắm cái cằm run nhẹ của cậu ngả ngớn nâng lên: "Vừa rồi đùa cậu thôi."
Đây là lần thứ ba hạ nghị hôn cậu, Liễu Nhất không cảm thấy đối phương là vô tình, vì thế đưa tay hất cái tay đặt trên cằm mình kia, xoay mặt qua không nhìn hắn.
Hạ Nghị thấy thế không tiếng động gợi lên khóe môi, thấp giọng hỏi: "Tức giận?"
Liễu Nhất xiết chặt túi mua sắm, ngón tay không tự chủ xoa xoa quai cầm, rầu rĩ không nói lời nào, cậu thật sự có một chút tức giận, không đúng, phải là rất tức giận.
Bọn họ cũng không phải người yêu, thậm chí cũng không tính rất quen thuộc Hạ Nghị liền một... mà... lại hôn mình, kia hắn không phải cũng như vậy tùy tiện hôn qua người khác chứ?
Đối với Hạ Nghị mà nói, hôn tính là cái gì? Cũng chỉ là chuyện để đùa vui sao?
Hạ Nghị thấy cậu vẫn không chịu phản ứng mình, vì thế cố ý đùa: "Đều là con trai, hôn một chút cũng sẽ không mang thai, cậu sẽ không nhỏ mọn như vậy đi."
"Con trai, càng không thể tùy tiện hôn."
Liễu Nhất cảm thấy Hạ Nghị suy nghĩ như vậy cùng hành vi đều rất không đúng, hắn nhất định là không hiểu con trai cũng có thể cùng con trai nói yêu đương, cho nên mới tùy tiện hôn mình như vậy.
Vạn nhất hắn không cẩn thận hôn một người con trai thích nam sinh, người con trai kia coi là thật, hắn lại chỉ là đùa vui, vậy chàng trai kia nên có bao nhiêu thương tâm a.
Hạ Nghị thật sự là rất không hiểu biết!
Hạ Nghị thấy cậu vẻ mặt nghiêm túc, ngữ khí còn thật sự nghiêm túc, nhịn không được nghĩ đùa cậu, vì thế liền mở miệng tiếp tục đùa giỡn: "Nga, vì cái gì? Chẳng lẽ cậu có thể mang thai?"
Liễu Nhất vốn còn muốn cùng hắn phổ cập khoa học một chút "Con trai cũng có thể thích con trai", nghe vậy tức giận đến không muốn cùng hắn nói chuyện, Hạ Nghị thật sự là rất đáng ghét.
"Tốt lắm, đừng tức giận, nhìn này cái miệng nhỏ nhắn cong lên đến có thể treo được ấm nước rồi."
Hạ Nghị vẫn là hiểu được cái gì tên là một vừa hai phải, nhìn thấy người này mới đây còn buồn bực từ lúc vừa bắt đầu đấu võ mồm qua lại mà hết, đưa tay gia vẻ Anh hai tốt ôm bả vai liễu nhất: "Anh cùng cậu giải thích, cậu không cho tôi hút thuốc tôi khó chịu cho nên mới nhịn không được hôn cậu."
Liễu Nhất rầu rĩ phản bác: "Cậu mới không phải anh tôi."
Hạ Nghị nhân cơ hội chiếm tiện nghi nói: "Đúng, là bạn trai cậu."
Liễu Nhất trừng hắn: "Bạn trai cái gì, không cho cậu lại nói bậy."
"Sao, bạn trai cũng không tính?" Hạ Nghị vừa vô tội vừa thuần khiết giải thích: "Bạn bè giới tính nam gọi tắt là bạn trai, cậu đều đã làm cơm cho tôi, gọi ngươi một tiếng bạn trai không quá phận đi."
Liễu Nhất bị hắn ôm chặt, lời Hạ Nghị giống như rất có đạo lý.
Chính là "Bạn trai" nghe vẫn kỳ lạ, bình thường bạn bè giới tính nam cũng sẽ không kêu "Bạn trai" đi?
Huống chi, Hạ Nghị vì cái gì đột nhiên cùng với mình làm bạn bè, rõ ràng bọn họ trước đây tựa như hai đường đường thẳng song song, tính cách cũng không hề tương đồng.
Liễu Nhất nghĩ vậy liền mở miệng hỏi ra nghi hoặc của mình: "Cậu vì cái gì đột nhiên muốn làm bạn bè với tôi?"