Chương 37

Chương 37: Chẳng lẽ đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện này sao?

Ban đầu khi phát hiện ra chuyện này, Thành Hựu cũng không ghét bỏ mình lắm, mỗi tháng đến kỳ đau bụng sinh lý, cậu vẫn có thể nhịn, nhưng bây giờ lại đổ máu, tất cả phòng tuyến được xây dựng trong lòng đều bị đánh sập, khiến Thành Hựu không thể bình tĩnh được.

“Không ghê tởm.”

Tống Cẩm Trình vụng về an ủi cậu, khác với bộ dáng lạnh lùng bình thường, bây giờ hắn có chút khẩn trương lắc đầu, vì tránh để người khác thấy, Tống Cẩm Trình đi vào phòng tắm khép cửa lại rồi tắt vòi hoa sen.

“Mặc quần áo trước đã.”

Tống Cẩm Trình vuốt ve cơ thể lạnh lẽo của Thành Hựu, sờ sờ mặt cậu.

Bộ dáng bây giờ của Thành Hựu quá yếu ớt, khiến tâm hắn cũng đau theo.

Máu uốn lượn chảy từ háng xuống, đồng tử Tống Cẩm Trình co chặt, hắn vội vàng lấy khăn giấy ra lau máu đi.

Vốn Tống Cẩm Trình cho rằng Thành Hựu bị thương, nhưng sau khi lau khô lại không thấy vết thương nào, hơn nữa nơi đang nhỏ máu lại cực kỳ vi diệu khiến hắn sửng sốt, chợt hiểu ra vì sao cậu lại hỏng mất.

“Chẳng lẽ đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện này sao?”

Thành Hựu không muốn nói hé răng, xem như cam chịu, cầm lấy khăn lông lau người.

“Cậu đến WC chờ tôi, tôi đi mua giúp cậu.”

Tống Cẩm Trình nhìn động tác mặc quần áo của Thành Hựu dặn dò vài cậu rồi vội vàng đi ra ngoài.

Tống Cẩm Trình nói chuyện với giáo viên một chút rồi rời đi, bởi vì hắn là học sinh đại biểu nên giáo viên cũng không hỏi nhiều, nhìn Tống Cẩm Trình không kịp thay quần áo đã mặc đồ bơi chạy ra ngoài.

Tống Cẩm Trình dùng tốc độ nhanh nhất để quay lại, hắn đỡ khung cửa gọi tên Thành Hựu.

Cậu lộ ra một cái đầu, Tống Cẩm Trình nhét đồ vào bên trong.

“Tôi không hiểu thứ này lắm, cậu dùng trước đi.”

Thành Hựu nhìn gói băng vệ sinh trên tay, lại nhìn Tống Cẩm Trình đang mặc quần bơi thở hổn hển cả người đầy mồ hôi, đột nhiên có chút hiểu vì sao Tống Thiến Thiến thích thiếu niên này.

Thành Hựu dán cho mình một tấm, khi mặc qυầи ɭóŧ vào thì khuân mặt cậu vặn vẹo, nhét hết vỏ vào túi rồi cầm một cái túi màu đen nhỏ đi ra.

Thành Hựu đi hai bước, cảm giác rất kỳ quái.

“Rất khó chịu sao?”

“Rất kỳ lạ, hơn nữa chym bị ôm sát nên có hơi đau.”

Dán băng vệ sinh lên qυầи ɭóŧ tứ giác rất kỳ quái, hơn nữa Thành Hựu cảm thấy khó chịu, có chút không thở nổi, bụng nhỏ lại đau, tâm trạng cực kỳ táo bạo.

“Cậu có muốn về nhà trước không, bụng rất khó chịu hả.”

Tống Cẩm Trình nghĩ chắc chắn là Thành Hựu cực kỳ không thoải mái, sắc mặt tái nhợt, nhìn qua rất suy yếu, hơn nữa còn bị đả kích tâm lý, dù sao môn bơi cũng học vào tiết cuối, cậu không học tiết tự học buổi tối cũng được.

“Chắc chắn tôi phải về, cậu thay quần áo trước đi.”

Thành Hựu nhìn Tống Cẩm Trình để trần bên trên, có chút mất tự nhiên nhấp môi.

“Hôm nay…Cảm ơn cậu.”

Thành Hựu nói xong thì chạy ngay lập tức, giống như chạy trối chết vậy.

Tống Cẩm Trình đứng tại chỗ sững sờ nhìn bóng dáng cậu, một lúc lâu hắn mới lấy lại tinh thần, bất giác cười một chút.

Thành Hựu không đi đâu hết, chạy về nhà mình.

Cậu còn nhớ rõ, lúc đầu khi đau bụng đến tháng thì Thành Hựu có đi tra một ít tài liệu về kỳ sinh lí, đột nhiên hơi bực bội.

Trước kia đều không có, sao bây giờ lại có, chẳng lẽ bởi vì làʍ t̠ìиɦ với Tống Cẩm Trình sao.

Thành Hựu gọi điện thoại hỏi bác sĩ thì có được đáp án khẳng định.

“Trước kia tuy rằng giám định được cậu có năng lực thụ thai, nhưng vẫn có tỷ lệ không mang thai, tình huống bây giờ cho thấy cậu đã phát dục hoàn toàn, cần phải chú ý nhiều nha.”