Anh không ngờ được rằng sẽ bị hệ thống bắt ở thế giới này.
Đây thực sự là một tình thế tiến thoái lưỡng nan, Lệ Thiên có thể tưởng tượng tương lai anh sẽ thảm như thế nào ở thế giới này, kịch bản chung là anh sẽ mất đi địa vị công tử quý tộc và bị Thẩm Lập Hành cắm sừng lên đầu mình.
Này thật là cmn bất công! Không lý nào là như vậy!
Thẩm Lập Hành xoa đầu con chó của Lệ Thiên rồi thả ra, nhẹ nhàng nói với Lệ Thiên: "Ngủ đi, đừng quá lo lắng về hôn lễ, chú nhỏ sẽ giúp cháu."
... Từ "giúp" khiến trái tim Lệ Thiên bị tổn thương sâu sắc, anh ủ rũ "vâng" một tiếng rồi vô cùng chán nản bước ra ngoài, khi đến cửa, anh quay đầu nhìn lại Thẩm Lập Hành một cách đáng thương.
Thẩm Lệ Thiên có một đôi mắt cún con đang cụp xuống, nhãn cầu đen và hơi ẩm ướt, đeo kính trông không có vẻ là già dặn hơn mà ngược lại trông như một học sinh cấp ba hơn, thể hiện sự đáng yêu vốn có là một lợi thế.
Lúc này, Thẩm Lập Hành, người đang bị nhìn chằm chằm, nhẹ nhàng nói: "Sao vậy?"
"Chú nhỏ..." Lệ Thiên nói với giọng nghẹn ngào và có chút ủy khuất, "Con không muốn chuyển ra ngoài."
Thẩm Lập Hành sửng sốt, cười nói: "Ai bảo chấu sẽ chuyển ra ngoài?"
Lệ Thiên ngước mắt lên, giả vờ kinh ngạc: "Kết hôn xong cháu vẫn có thể ở nhà sao?"
“Đã gọi là nhà, tại sao cháu lại phải rời đi?” Thẩm Lập Hành ôn nhu cười cười, “Đừng nghĩ nhiều, cũng đã khuya, đi ngủ đi.”
Lệ Thiên trên mặt ngoan ngoãn từ biệt Thẩm Lập Hành, trong lòng nói với hệ thống: “Ha ha, anh ta thật sự không đành lòng chia tay cục cưng này đó.”
Hệ thống im lặng, nó muốn nôn, nhưng không thể.
Lệ Thiên: "Tôi cố nén nỗi đau trong lòng để tạo điều kiện khách quan và thuận lợi cho Dư Miểu cắm sừng tôi sau này. Tôi thực sự là một người sống vì công việc hoàn hảo." Hệ thống kiên nhẫn dỗ dành anh: "Vì hoàn thành nhiệm vụ, nhất định phải có hi sinh."
Lệ Thiên hưng phấn nói: "Để đền bù cho bản thân, tôi quyết định đến hộp đêm vui vẻ với các cô và các chị hôm nay!"
Hệ thống: ... Cạn cmn lời.
Trên thực tế, trước khi bị hệ thống truy lùng, Lệ Thiên đã được sắp đặt tính cách là một thiếu gia phong lưu, nhưng ở thế giới này khi hệ thống đã bắt giữ được anh, vì vậy anh không còn lựa chọn nào khác ngoài trở thành một lãng tử "thu tâm" sau khi gặp nữ chính Dư Miểu.
Lệ Thiên tung tăng chạy vào ga ra, anh đã ngoài hai mươi rồi nhưng tính tình còn rất khác thường còn hơi trẻ con một thiếu gia vô tư vô lo, nhìn thấy mọi người đều cười tít cả mắt, các nhân viên bảo vệ đều thích anh Thẩm đẹp trai, hào phóng và thích cười này.
Những chiếc xe sang trọng phiên bản giới hạn được đậu ngay ngắn trong gara dài vô tận, "Hôm nay tôi nên chọn cục cưng nào đây..." Lệ Thiên xoa cằm chọn xe, "Này, rắc rối thật ngọt ngào đấy."
“Xe thứ ba bên phải cũng được đấy.” Hệ thống khẽ nói.
Aston Martin xanh đậm.
Lệ Thiên bây giờ rất chắc chắn rằng hệ thống đã cố tình sắp xếp những viên kim cương màu xanh lá cây thật kinh tởm kia.
Lệ Thiên phớt lờ hệ thống và chọn một chiếc siêu xe màu đỏ nóng bỏng, phù hợp với tính cách hào hoa của anh.
Khi chiếc xe thể thao khởi động, tiếng động cơ ầm ầm xuyên thủng bầu trời đêm, Thẩm Lập Hành vừa cởϊ áσ sơ mi ra, nghe thấy âm thanh liền cài lại cúc áo vào, đi ra ban công, chỉ thấy đuôi xe màu đỏ đã quay lại. Trong một tia chớp lao ra khỏi cổng, hai tay anh chống lên những cột đá ban công, trên mặt đất bóng đen cao lớn như một tấm lưới lớn trải qua, anh thấp giọng lẩm bẩm: "Đã sắp đính hôn rồi mà không chịu ngoan ngoãn chút nào."
Hộp đêm có tên "Lam Nguyệt" là hang động đốt tiền lớn nhất, cao cấp nhất thành phố, chế độ thành viên mang tính riêng tư cao, nhiều người mẫu, ngôi sao nhỏ cũng đã đăng ký vào đây làm "con mồi" để được nhiều tiền, "con mồi" cũng sẵn sàng trả tiền để mua vui.
Lệ Thiên là một thiếu gia giàu có nổi tiếng ở thành phố này, gần đây anh đã xuất hiện trên bản tin giải trí và thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người.
Anh lạnh lùng gọi một cốc nước đá ở quầy bar, gục trán, đặt những ngón tay mảnh khảnh lên thành ly, nở nụ cười nửa miệng để đáp lại những tia điện của những người ở đây dành cho mình. "Thành thật mà nói, tôi rất đẹp trai, rất khó để Dư Miểu thay đổi suy nghĩ và cắm sừng tôi." Lệ Thiên khoe khoang với hệ thống.
Hệ thống: "Ha ha, vậy thì nhìn phía sau đi."
Lệ Thiên thuận theo lời nó xoay người lại, vẻ mặt lạnh lùng lập tức rạn nứt, mẹ kiếp, tên đang ôm Dư Miểu kia là ai? Đẹp trai cũng không bằng một phần vạn của anh!