Q1 - Chương 30: Giảng viên lái xe bất đắc dĩ

Cả 2 đứa giật mình quay lại phía có tiếng nói, và càng sửng sốt hơn khi mấy thým đoán sai cmnr

-phiền cái củ cải, cút mịa m đê.

-a làm e tưởng mẹ, sợ hết cả hồn.

-hehe may cho chúng mày là tao nhé, mẹ mà nhìn thấy cảnh hú hí này thì đảm bảo nhà nghỉ thằng sói sáng nhất Hà Nội.

-ờ, dlq vì nhà thuê hehe, mày đi đâu giờ này, rình tao hả?

-ở nhà nóng quá vác xe lượn vài vòng, đang tính qua xem con nở này sống hay chết thì gặp 2 đứa mày.

Ẻm vênh mặt, lè lười

-còn lâu nhé, chỉ hơi đói thôi, mẹ bảo vứt đồ ăn đi rồi thì nhịn cho thấy.

-ừ mày phải thế mới đáng, cho mày chết đi, mà đi làm cốc bia k sói?

-ờ hợp lý đấy, mà giờ này làm éo gì có quán nào mở. e đáp

-qua nhà tao, gì chứ bia là đéo thiếu nhá.

E vs thằng hải mải tranh luận, quay qua thấy ẻm xúc mịa hết thịt gà trong hộp xôi của e rồi...

-này, e chết đói hả, ăn hết thịt giờ a ăn bằng gì.

-kệ a, ăn bằng thìa, đầy xôi kia kìa. Ẻm đáp mồm vẫn nhồm nhoàm

-ờ thôi kệ e, ăn đi rồi lên ngủ, a về đây.

-còn lâu, sao bọn a đi uống bia mà k cho e đi, a mèo thiên vị hả.

-haha vl mèo, mèo mèo... e cười như trúng độc.

-m có im ngay k con nỡm, tao lại.gọi mẹ xuống bây giờ thằng hải nổi quạu

-này sao lại gọi nó là mèo hả? e tò mò quay sang hỏi ẻm

-tao cấm mày nói, nói đi rồi tao cho m nhịn tiền tiêu vặt, đừng nghĩ đến việc mua xe.

-e cứ nói đấy, chiều mẹ bảo k xe cộ gì rồi, hihi a có cho e đi uống bia k? ẻm quay sang thách thức th hải

-ừ thì đi, mày mà bép xép tao bẻ răng nhá con nở. Thằng hải xuống nước

-thế a.e chúng mày thích cãi nhau k? tao khát lắm rồi đấy, đi thì đi mịa đi đứng đây bọn Cu Đen tưởng đánh ghen nó xích cổ lại thì vỡ mồm.

-ờ thôi đi, lên xe. Thằng Hải ngoắc ẻm

-e k thích, e đi vs a Sói cơ hihi

-lên xe th hải đi, a k có mũ đi bị Cu Đen nó xích cổ lại mất tiền ngu.

-e đâu có nói đi xe máy, a Mèo đi xe máy cho mát, để bọn e đi ô tô nhá.

-mày điên hả? xe tao sao mà, m thích lằng nhằng k? đi bộ.

-hihi meo meo... ẻm lại vênh mặt, lè lè lưỡi ra trêu th hải

-m quá vừa thôi nhá, xe máy thì xe máy càng mát, cho hai đứa mày hú hý với nhau, tao mách mẹ.

-haha a chả dám đâu, đưa chìa đây. Ẻm nói rồi chìa tay ra chỗ th Hải. th bé miễn cưỡng đưa chùm chìa khóa mà mặt nhăn như bà đẻ.

E thì thắc mắc, éo hiểu sao th Hải sợ con bé nói cái biệt danh đấy thế, chắc hẳn là 1 phốt nào đó mà thằng bé k muốn nhắc lại vì sợ xấu hổ.

E đánh xe đi trước, th Hải hậm hực đề xe máy đi sau, nhà nó e cũng đến vài lần rồi, mấy lần off bang a.e hay tập trung ở đấy đánh chén, nhà nó to vs rộng hơn nhà ẻm nhiều, chưa kể đồ nhậu thì lisc nào cũng tươi rói. Cả quãng đường ẻm cứ thao thao bất tuyệt, như kiểu trẻ đao lên phố vậy

-e chưa dc ra đường bao giờ hả.

-ra nhiều rồi, nhưng ra vào lúc nửa đêm thế này thì ít lắm

-sao k bảo th hải nó đưa đi.

-anh ấy bận suốt.

-thằng Cường thì sao

-k thích. a đừng có nhắc nữa... ẻm có vẻ bực tức

E cũng chả nói gì, ngồi lặng im lái xe, trời về đêm mát dịu hẳn, đường xá cũng vắng vẻ hơn, chỉ còn bóng dáng vài người công nhân quét rác, thi thoảng gặp mấy người lao động nặng nhọc hoặc công nhân xây dựng đang vội vả trở về sau 1 ngày làm việc mệt nhọc, trong cuộc sống, đôi khi bạn cảm thấy mình yếu đuối, thất bại hay nghĩ mình là kẻ bỏ đi, hãy ra đường vào lúc nửa đêm bạn sẽ thấy mình còn hạnh phúc và may mắn hơn nhiều người khác....

Mải suy nghĩ lung tung cũng đến nhà thằng Hải, nó gửi xe e trước rồi quay ra đánh xe nó vào, trước khi lên nhà còn đưa cho ông bảo vệ 2 lốp rồi dặn dò to nhỏ gì đấy.

-lên thôi mày. Thằng Hải vẫy e, ngó qua thấy ẻm đã chạy tót lên trước từ bao giờ rồi, e với điếu thuốc cú th Hải rồi cũng theo nó.

Như đã trình bày, nhà thằng Hả thì như 1 quán nhậu thu nhỏ, trong tủ lạnh bia đủ loại và cơ số chai vodka men xếp sẵn, ngoài ra còn mực, bò quấn cải, phồng tôm, nem chua, thịt chua.... nhiêu vô kể

E vào tủ nhấc ra 1 đống bia Hà Nội, thằng Hải cũng lục đυ.c đi lấy cồn nướng mực, chẳng ai bảo ẻm cũng mở tủ lấy thịt bò vs ít nguyên liệu ra làm món gì đấy. Chừng 5p sau ẻm trong bếp bê ra 1 đĩa bò cuốn cải, trình bày đẹp mắt

-tèn tén ten... ngạc nhiên chưa?

-mua sẵn rồi chỉ việc xếp thôi thì trẻ con cũng làm dc.

Ẻm chẳng thèm cãi, quay mông vào bếp lại hí hoáy gì đấy... Lát sau thằng Hải cũng xong, bọn e rải báo xuống sàn nhà rồi ngồi vòng quanh nhậu luôn.

Thôi type thì dài dòng, tóm váy tý cả bữa bọn e bàn tán đủ chuyện trên đời, thằng Hải thì lè.nhè kể về số phận hẩm hiu của nó nhiều khi tự hỏi khéo hai a.e nó bị bà mụ nặn nhầm, thằng anh thì đen đen bẩn bẩn, thích nấu ăn đứa e thì xinh xắn trắng trẻo lại ghét nấu ăn... nói chung là 2 cực trái chiều... mọi việc cũng k có. gì laf đặc sắc cho đến khi cả lũ ngấm bia, e cũng chẳng nhớ uống bao nhiêu nữa, nhưng ẻm thì kêu phê sớm chui vào đâu đó ngủ rồi, e vs thằng Hải kề cà tầm hơn chục lon nữa rồi mớ loạng choạng đứng dậy, thằng Hải lè nhè bảo e vào phòng nó ngủ, còn nó nhảy lên sopha nằm luôn. E cũng phê lắm rồi, đi đế n phía phòng ngủ của thằng hải, thấy lờ mờ đống chăn rồi ngả người xuống, mà dhs có cảm giác ấm ấm, mềm mềm mà lại rất thơm, mặc kệ bia ngấm rồi ngủ thôi....