Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Giang Từ Ngư

Chương 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
Về sau nghe nói thầy của bọn họ cũng từ quan về ở ẩn, Liên Sơn tiên sinh mới lại giao du với thầy bọn họ.

Chờ đến khi thầy bọn họ được phục chức, Liên Sơn tiên sinh lại trực tiếp cắt đứt quan hệ với thầy bọn họ, còn thường xuyên làm thơ châm biếm thầy bọn họ vài câu, nói rằng thầy bọn họ vốn cũng là loại quạ đen, ruồi nhặng, chỉ biết ăn đồ thối rữa.

Từ khi thầy bọn họ qua đời, Liên Sơn tiên sinh không còn thơ văn nào được truyền ra nữa, thế nhân đều không biết ông ta rốt cuộc đã đi đâu.

Không ngờ Liên Sơn tiên sinh những năm này lại thay thầy bọn họ dạy dỗ Giang Tòng Ngư.

Được một vị danh sĩ đương thời đích thân dạy dỗ nhiều năm như vậy, nói Giang Tòng Ngư một chữ cũng không biết chắc chắn là chuyện hoang đường.

Chỉ là Liên Sơn tiên sinh xưa nay khinh đời ghét tục, mắt không dung nổi một hạt cát, chắc chắn sẽ không dạy Giang Tòng Ngư cách làm quan.

Liễu Khê Đồng cảm thấy Giang Tòng Ngư trước tiên đến Quốc Tử Giám đọc sách hai ba năm cũng rất tốt, có thể thích ứng với cuộc sống ở kinh thành trước.

Giang Tòng Ngư cũng cảm thấy rất tốt, trước kia cậu đều là theo thầy học ở trường làng.

Có lần cậu tình cờ đến trường huyện chơi, tò mò đứng ngoài cửa sổ nghe một lát, còn cướp lời đáp mấy câu khi đám học sinh trường huyện không trả lời được. Vị học quan trường huyện thấy cậu trả lời lưu loát, còn hỏi cậu là người ở đâu, có muốn đến trường huyện học hay không!

Lúc đó, ông nội lý trưởng và mỹ nhân lão sư đều không cho cậu đi, cậu cũng không đi nữa. Bây giờ có cơ hội đến Quốc Tử Giám, học phủ đệ nhất Đại Ngụy này đọc sách, Giang Tòng Ngư cảm thấy rất mới mẻ, còn hỏi Liễu Khê Đồng: "Sư huynh, huynh cũng từng đọc sách ở Quốc Tử Giám sao? Ở đó có vui không?"

Liễu Khê Đồng lắc đầu nói: "Ta chưa từng vào Quốc Tử Giám."

Giang Tòng Ngư cũng không thất vọng, vẫn vui vẻ cùng Liễu Khê Đồng đi qua các con phố ngõ hẻm, đến trước cổng Quốc Tử Giám nổi tiếng lừng lẫy.

Liễu Khê Đồng hiện giờ là Hàn Lâm học sĩ trẻ tuổi nhất trong Hàn Lâm viện, nói chính xác nên là Hàn Lâm viện Thị độc học sĩ, trách nhiệm chủ yếu là đọc sách cho hoàng đế, đưa ra ý kiến cho hoàng đế, coi như là một thành viên trong nhóm cố vấn của hoàng đế.

Bất kể tư lịch của Liễu Khê Đồng có nông cạn đến đâu, đó cũng là nhân vật có thể thường xuyên xuất hiện trước mặt hoàng đế. Biết được hắn muốn đích thân dẫn Giang Tòng Ngư đến nhập học, Quốc Tử Giám bên này đặc biệt phái một vị Quốc Tử bác sĩ đến nghênh đón.

Tiên hoàng hôn quân, ngỗ ngược, hoang da^ʍ vô đạo, trong thời gian tại vị, việc quản lý Quốc Tử Giám vô cùng hỗn loạn, Lâu Viễn Quân sau khi lên ngôi vì quốc cữu chuyên quyền không thể nhúng tay vào triều chính, liền chuyển ánh mắt sang Quốc Tử Giám không ai để ý.

Lúc đó, tuy Lâu Viễn Quân chỉ lấy việc chỉnh đốn Quốc Tử Giám làm bình phong, nhưng vẫn lần lượt khiến nhiều quyền quý phải trả lại phòng ở và ruộng đất của Quốc Tử Giám mà bọn họ chiếm dụng, đồng thời từng bước thanh trừ sâu mọt bên trong Quốc Tử Giám.

Chờ đến khi Lâu Viễn Quân nắm quyền, việc cải cách càng thêm mạnh mẽ, không cần phải kiêng dè ai nữa.

Nếu Giang Tòng Ngư vào Quốc Tử Giám sớm vài năm, có thể gặp phải một đám "bạn học" ba bốn mươi tuổi, một đám tú tài ở địa phương dựa vào tư lịch được tiến cử lên đây để kiếm tiền trợ cấp. Hiện tại Quốc Tử Giám quy định rõ ràng độ tuổi nhập học là từ mười bốn tuổi đến mười chín tuổi, quá tuổi sẽ không được vào.

Giang Tòng Ngư năm nay mười tám tuổi, đúng là vừa vặn sát nút không quá tuổi.

Vị Quốc Tử bác sĩ đến nghênh đón vốn cũng chuẩn bị tâm lý sẽ gặp một tên nhà quê, khi nhìn thấy Giang Tòng Ngư còn sững sờ một chút.

Hôm nay Giang Tòng Ngư vẫn chưa đội mũ, tóc dài chỉ dùng dây buộc cao thành đuôi ngựa, nhìn qua toàn thân khoan khoái. Cậu vốn là một thiếu niên mày kiếm mắt sáng, tuấn tú, sáng nay được Liễu Khê Đồng sửa soạn một phen, càng khiến người ta sáng mắt.

Không cần kiểm tra học vấn của cậu, chỉ cần nhìn dung mạo này cũng khiến người ta không khỏi muốn thiên vị vài phần.

Lại nghĩ đến Giang Tòng Ngư cha mẹ đều mất, cũng không có họ hàng thân thích để nương tựa, Quốc Tử bác sĩ bỗng cảm thấy những người làm thầy như bọn họ nên quan tâm chăm sóc cậu nhiều hơn.

"Tháng ba mới tiến hành khảo thí phân trai, lúc này tất cả giám sinh đều ở chung, con hãy đi nhận chăn đệm và đồng phục giám sinh trước, ta sẽ phái người đưa con đi tìm phòng ở tạm thời. Con đến muộn, phòng ở tốt có thể đều đã bị người khác chiếm hết rồi, nhưng không sao, sau khi phân trai sẽ sắp xếp lại."

Quốc Tử bác sĩ đích thân giới thiệu xong cho Giang Tòng Ngư, lại nghĩ đến Giang Tòng Ngư lớn lên ở vùng quê, không khỏi có chút lo lắng thành tích khảo thí phân trai của cậu không lý tưởng. Ông ta lại an ủi: "Thánh thượng nhân hậu, năm ngoái mới trùng tu phòng ở, tất cả phòng ở đều mới tinh, kỳ thực ở đâu cũng như nhau."

Lời này cũng chỉ để lừa gạt Giang Tòng Ngư cái gì cũng không hiểu.

Giám sinh trong Quốc Tử Giám chia trai mà ở, ba mươi người một trai, tổng cộng năm gian phòng. Những gian phòng này có gian gần lò đình, cũng có gian gần nhà xí. Phòng ở gần lò đình thì tiện đun nước, gần nhà xí... mùi đó thật sự chỉ có ai ở mới biết!
« Chương TrướcChương Tiếp »