Giáng Trần vốn tưởng chỉ có sự xuất hiện của Tần Nam đã đủ bất ngờ cho hắn trong một thời gian dài rồi. Thế nhưng cuộc sống luôn biết cách cho hắn ta nhiều thứ bất ngờ hơn, con người ta làm ra bất cứ cái gì thì cũng sẽ có hậu quả kèm theo.
Trong vòng một ngày thôi hắn nhận đủ nguyên liệu để chế ba loại linh dịch Kích Tâm Dịch, Tăng Thể Dịch, Phục Xuân Dịch. Mẻ đầu tiên đi ra khiến cho toàn bộ Phụng Thiên Hội đều điên cuồng, danh tiếng nhanh chong vang xa, hội viên tức tốc phá vạn.
Một hôm Giáng Trần nhận được một cuộc gọi điện từ một người đàn ông xa lạ.
Giáng Trần nhấp ly cà phê buổi sáng rồi hỏi:
"Không biết ông là ai, tại sao lại có phương thức liên lạc của ta."
Nam nhân kia cười nhạt:
"Ta gọi đến để báo cho Giáng Trần công tử một tin vui, Phụng Thiên Hội của ngươi sẽ được hoạt động dưới quyền của Hội Tối Thượng. Đấng tối cao của hội rất coi trọng công tử, không biết khi nào ngươi có thể để chúng ta đến tiến hành kiểm tra Phụng Thiên Hội."
Giáng Trần im lặng một lúc rồi cười nói:
"Thằng ngu tối thượng kia có hứng thú với ta, bảo hắn hít đá vừa phải thôi, Phụng Thiên Hội thuộc về toàn bộ huynh đệ tán tu trong thiên hạ. Các ngươi đột nhiên nói có hứng thú thì ta phải giao hội ra, ngươi ngốc hay ta ngốc đây."
Nam nhân trung niên muốn nói gì thì phát hiện tín hiệu đã không còn, khẽ liếc mắt nhìn lên hắn ta có vẻ run sợ nói:
"Nội dung các vị cũng đã nghe, không biết các thành viên trong hội đồng nghĩ thế nào?"
Đại trưởng lão khẽ giọng:
"Một câu " thằng ngu tối thượng " của hắn căn bản đã chạm tới giới hạn, mặc kệ hắn có biết hay không thì đó cũng là tử tội."
Một nữ nhân trên người phủ gần kín hình săm nghiêm giọng:
"Hắn ta là người của Long Trấn Thiên."
Đại trưởng lão kia có vẻ không quan tâm nói:
"Gần 20 năm trước Cầm gia gần như đã gϊếŧ được Kỳ Vân Mị, chẳng qua thiếu may mắn nên thất bại thôi. Đệ tử chính thức của Long Trấn Thiên, đại tiểu thư của Kỳ gia còn bị người của chúng ta suýt gϊếŧ, một thành nhóc lông còn chưa mọc đủ thì làm gì được.
Kẻ này cùng cái hội kia có tính tuy hϊếp quá lớn đối với hội chúng ta, nhân lúc hắn còn chưa chính thức nhập học thì phát lệnh triệu tập xử lý hắn. Lần này chúng ta sẽ tiêu hao đi một cái Kim Bài trong tay ta.
Long Trấn Thiên chỉ có thể ra điều kiện, còn học trò của hắn thì muốn bảo vệ cũng không được. Lần này ta làm thế bởi một khi ba loại đan dược kia tới tay tán tu theo cách ấu trĩ kia thì Hội Tối Thượng giảm ít nhất 45% thu nhập."
Tiếp đó hắn ta tiếp tục kể ra những điều không tốt có thể xảy đến, những thứ này rất căn bản, nghe một lần liền hiểu rõ. Chốt lại Phụng Thiên Hội nếu không nằm dưới dự kiểm soát của Hội Tối Thượng thì tương lai sẽ không ổn chút nào.
Nữ nhân duy nhất của hội đồng vẫn có chút lo lắng:
"Tuy rằng tiểu tử kia nguy hiểm nhưng chúng ta nếu có thể chiêu mộ thì rất tốt, ngược lại tiêu hao Kim Bài quá đáng tiếc. Dù sao trong tất cả các thế lực chỉ có Hội Tối Thượng của chúng ta là còn giữ được hai cái Kim Bài."
Đại trưởng lão chẳng quan tâm cho lắm:
"Cầm gia trong chuyện 18 năm trước đã dùng cái cuối cùng, bốn cái hoàng tộc đều giữ lấy một cái, ba cái ẩn thế gia tộc cũng giữ lấy mỗi nhà một cái.Tứ Hồn học viễn cũng chỉ còn một cái, giữ nhiều hơn chỉ khiến họ nghi kỵ, tốt thì ít thiệt thì nhiều.
Đấng Cứu Thế vốn đã muốn sử dụng rồi nhưng chưa có cơ hội phù hợp, bây giờ thì chỉ là tiện tay diệt trừ mối họa của hội thôi. Huống chi kẻ này đã là người của Tứ Hồn học viện, người này trừ khi triệt để nghiêng về phía chúng ta, từ bỏ học viện nếu không có giữ trong Hội cũng không yên tâm."
Một vị trưởng lão khác có vẻ không cam tâm:
"Dù thế đi chăng nữa thì chẳng lẽ không tìm cách lấy cách điều chế ba loại linh dịch kia sao?"
Đại trưởng lão mỉm cười:
"Muốn bắt sống tiểu tử kia quá khó, Tứ Hồn học viện chắc chắn sẽ ra điều kiện rất khó chịu. Đấng Cứu Thế chỉ muốn tiểu tử kia phục tùng hoặc là chết, hắn chết đi thì ba cách điều chế kia cũng biến mất, vị thế của Hội Tối Thượng lại được đảm bảo. "
Ý tứ của đại trưởng lão quá rõ ràng, chỉ cần hội giữ được vị thế hiện tại, còn tốt hơn món đồ lại phải đi mạo hiểm thì không đáng. Nếu để Giáng Trần thoát được như Kỳ Vân Mị năm xưa thì không tốt một chút nào, Cầm gia hiện tại còn phải bù lại một khoản chiến bại.
Đại trưởng lão cùng mọi người sau đó bàn luận kỹ càng, đồng thời phát ra thông báo cho các thế lực khác bao gồm cả Thiên Long học viện. Trong khi các thế lực còn thảo luận quyết liệt thì Phong Linh sớm nhận được tin, nàng sau đó đi tới Tần gia từ sớm.
Cầm Thiên Âm cảm giác Phong Linh đến quá mức đột ngột, lý do thì không rõ ràng liền ẩn ẩn cảm giác lo lắng không tên.
Đặt ly trà của mình xuống rồi nói:
"Hôm nay ta đến đây có chuyện cần thảo luận."
Giáng Trần ngạc nhiên khi đã xảy ra chuyện hôm trước nàng ta còn muốn bàn luận cái gì, hắn nhún vai đưa tay ra hiệu cho nàng nói. Phong Linh sau lần kia đã coi Giáng Trần là người cùng đẳng cấp với mình, hành động của hắn bây giờ coi như hợp lý.
Nàng hít một hơi thật sâu rồi nói:
"Hội Tối Thượng sử dụng Kim Bài đặc quyền để truy sát Giáng Trần công tử, hiện tại các thành viên cấp cao nhất của Bát đại thế lực đang thương thảo. Tứ Hồn học viện nhiều lắm cũng chỉ có thể giúp công tử ra chút điều kiện có lợi, ta đây muốn trợ giúp công tử."
Kỳ Vân Mị vẻ mặt hốt hoảng, Giáng Trần nhìn thấy thế nheo mày hỏi:
"Kim Bài đặc quyền là cái gì?"
Kỳ Vân Mị sau đó chậm rãi giải thích cho hắn hiểu cái Kim Bài đặc quyền đó là như thế nào.
Thứ kia xuất hiện chỉ khi các thể lực lớn muốn hủy diệt một cái gì đó nhưng không muốn bị ngăn trở. Đương nhiên trừ khi gặp sỉ nhục mang tính toàn tộc, nguy cơ đυ.ng tới căn cơ nếu không Kim Bài sẽ không được vận dụng.
Tám đại thế lực mỗi ngàn năm sẽ có ba cái để có thể sử dụng, đây là quy định từ khi cường giả mạnh nhất thế gian thống nhất đại lục xưa kia đặt ra. Cầm gia xưa kia đã từng sử dụng một lần để truy sát Kỳ Vân Mị, may mắn lắm nàng mới thoát được nhờ kẽ hở nhỏ nhoi.
Các thế lực lớn có giao kèo là dù có sử dụng Kim Bài cũng sẽ có những hạn chế nhất định, nếu không mọi thứ sẽ rất loạn. Hơn mười tám năm trước Tứ Hồn học viện đã vì Kỳ Vân Mị tranh thủ đến mấy cái điều kiện như người truy sát bất cứ đến từ đâu thực lực cũng không vượt A cấp nếu không họ sẽ xé giao ước ra tay.
Kỳ gia thì ra điều kiện rằng chỉ cần Kỳ Vân Mị bước ra khỏi biên giới Thanh Long quốc thì không được tiếp tục truy sát. Thế nhưng năm xưa Cầm gia vi phạm, kết cục bị ba cái ẩn thế gia tộc Họa, Thi, Kỳ vây đánh, Tứ Hồn học viện bổ đao khiến họ nguyên khí đại thương.
Giáng Trần nheo mày hỏi:
"Trưởng công chúa thuộc hoàng tộc thì không thể ra tay trợ giúp, ngươi muốn cùng ta thảo luận cái gì?"
Phong Linh hít sâu một hơi nói:
"Ngươi cầu tình để Long Trấn Thiên viện trưởng hủy bỏ sắc lệnh khu trừ sư môn đối với Phong Thần vương gia. Đổi lại hoàng gia Thanh Long quốc sẽ vì ngươi tranh thủ đến một điều kiện, còn nếu ngươi muốn dứt điểm chúng ta cũng có thể."
Giáng Trần cười hỏi:
"Dứt điểm?"
Phong Linh gật đầu nói:
"Ngươi nếu đồng ý phụng sự cho hoàng gia suốt đời chúng ta sẽ bỏ ra kim bài cuối cùng để triệt tiêu Truy Sát Lệnh mới được ban ra."
Đúng lúc này Long Trấn Thiên mở ra liên lạc, hắn nhẹ giọng hỏi:
"Phong Linh con bé kia đã tìm tới ngươi rồi chứ?"
Giáng Trần thản nhiên nói:
"Ngài chỉ cần giới hạn thực lực kẻ truy sát ở mức B tức bằng tu vi với ta, còn những thứ khác ngài không cần lo tới."
Long Trấn Thiên khẽ giọng:
"Nàng ta ra điều kiện gì?"
Giáng Trần vẫn rất bình thản:
"Không có gì quan trọng, ta chỉ cần có thế thôi, mấy cái đề nghị kia không có một cái nào ta nghe lọt tai cả. "
Nói xong hắn vẫn ngắt kết nối trước, Long Trấn Thiên nhìn lướt qua đám người ngồi trên bàn tròn một lần rồi nói:
"Chuyện lần này Long mỗ ghi nhớ trong lòng, sông dài biển rộng các vị cứ chờ lấy. Lần này truy sát bất cứ ai vượt cấp B ta sẽ trực tiếp ra tay gϊếŧ chết không cần biết là ai."
Hoàng đế Phong Thánh Tông cười khổ:
"Đều là một đám người cứng đầu."
Đứng sau hắn Phong Thần nhìn về Long Trấn Thiên liền muốn đuổi theo nhưng Long Trấn Thiên ánh mắt đỏ ngầu nhìn đang sợ vô cùng. Khí thế kinh người toát ra khiến không khí trong phòng kìm nén, Họa Thiên Hậu và Thi Mỹ Nhân đứng ra cản lại.