Chương 3: Xuyên 5 vị diện
Cô tập trung theo dõi đoạn video thấy được mình đã được đưa đến bệnh viện. Cố Minh Châu tận mắt nhìn thân ảnh của mình nằm trong viện hôn mê bất tỉnh, người quấn đầy băng nhìn thật khϊếp vía.
Cô chợt hoàn hồn : Vậy .. Vậy tại sao tôi lại ở đây ?
Hệ Thống ngừng phát video : Cô nghe tôi giải thích chút được không ? Đừng đi qua đi lại như vậy, cô sẽ làm tôi chóng mặt đấy
Ồ Cố Minh Châu cố gắng trấn định nghe hết sự tình..
Hệ Thống tập trung soạn một đoạn văn bản để nói vừa ngắn vừa rõ cho cô hiểu :
Tôi là hệ thống xuyên nhanh đến từ thế giới song song với thế giới này.. Chúng tôi đang tìm người để thí nghiệm chút ít về tình cảm con người, đó là bài để làm luận án tốt nghiệp của tôi. May mắn rằng lúc tôi đang quét dữ liệu tìm kiếm thì gặp được cô bị tai nạn, cô là người được tôi chọn.. nó thấy dễ hiểu lắm rồi đấy.
Cố Minh Châu nghe xong quay ngắt sang hướng có giọng nói quát :
Cái hệ thông Sao Chổi kia, cậu hay lắm nha, cậu muốn chọn ai thì chọn à
Hệ Thống thật lòng trả lời Ờ rất đơn giản, có gì khó hiểu đâu. Sự thật rành rành mà.
Cố Minh Châu tức đến nghiến răng nghiến lợi:
Trả tôi về, tôi cần tỉnh lại đi làm kiếm tiền nuôi thân, không rãnh mà ở đây làm thí nghiệm cho cái đồ án tốt nghiệp gì gì đó của cậu bà đây còn khối công việc đang chờ. Đâu có dư hơi.
Hệ thống đang không hài lòng với cái tên Sao Chổi nói :
Cô không quay về được, nếu về lúc này cô sẽ chết, còn nếu cô giúp tôi, tôi có thể cứu sống cô
Nó đang tự hỏi có nên đổi người không, cái con người này hình như quá hung hăng rồi, có khi chọc giận còn tìm cách phá luôn cả nó đấy ..
Cố Minh Châu nghe xong giật mình. Cô sẽ chết ư. Cô chợt nhìn lên màn hình đang phát tiếp, thân ảnh mình vẫn còn nằm đó bất động, bác sĩ đang cấp cứu, chỉ mới qua được cơn nguy hiểm, chưa biết sẽ ra sao. Cố Minh Châu chợt xanh mặt. Cô chưa muốn chết như vậy, cô còn nhiều việc chưa làm lắm mà..
Này..!! Hệ Thống Sao Chổi kia, nói nghe xem sao, tôi sẽ giúp cậu, nhớ rằng phải thực hiện lời hứa của mình đấy nhé
Hệ Thống xụ mặt Tôi không phải Sao Chổi
Tên đẹp mà cứ lấy tên đó đi cô vuốt vuốt tóc tai nhìn ngắm xung quanh một lần.
Hệ Thống thật không muốn nói chuyện tiếp với cô, nó khó khăn lắm với tìm được lại giọng nói của mình :
Nhiệm vụ của cô là có năm vị diện để xuyên qua, trong năm vị diện đó cô phải giúp cho nam chính đăng cơ hoàng đế và quan trọng hơn hắn phải yêu cô, vì cô mà từ bỏ giang sơn của mình.. Cô hiểu chưa
Cố Minh Châu cười tươi như hoa nhìn nhìn màn hình :
Hì hì .. bà đây không chơi nữa.. thật cẩu huyết mà cái gì mà tạo giang sơn cho người ta xong lại kêu người ta từ bỏ giang sơn đi theo mình. Ủa làm vậy vui lắm à. Lật bàn.
Cô không chơi à.. không chơi thì thôi, tôi đi chọn người khác vậy Nói xong hệ thống giả vờ chớp tắt đèn giống như đang khởi động gì đó, chủ yếu nó hù cô thôi. Nó cảm thấy vị ký chủ này khá thích hợp rồi.
Ê ..!! Khoan.. Khoan đã .. ngươi nghe nhầm rồi đấy .. ta nói không chơi lúc nào ? cô cảm giác cái chết cận kề, cô không muốn, dù có máu chó hơn cô cũng phải thử, cô muốn sống tiếp mà.
Hệ thống nói thầm trong bụng bà cô này lật mặt nhanh quá, vừa nói xong chữ ở trên còn rành rành lại có thể chói được .. rất không có sĩ diện
Nó tắt màn hình video rồi mở lên một màn hình mới. Đó là một thế giới hoàn toàn khác ..
Đây là thế giới ngươi sống ư, sao giống cổ đại vậy nè, à đúng nha... hoàng đế thì ở thời này mới hợp lý.. cô nghi hoặc nhìn nhìn
Tôi đến từ nơi khác, đây chỉ là cuộc kiểm tra tôi bắt trúng thôi, tôi nghĩ cũng không khó mấy
Nó đang tự lừa mình lừa người đấy, nó xui xẻo bắt trúng cái thời này, lần này sợ không tốt nghiệp nổi rồi.
Cách chơi như thế nào phổ biến tiếp đi Cố Minh Châu đang gấp rút muốn xuyên thử, cô hơi hơi có hứng thú rồi. Chắc chắn là giống như mấy quyển tiểu thuyết cô đọc đây, được hệ thống buff vô cùng mạnh mẽ, đánh ngang đánh dọc không hề sợ chết.. há há.. Quá bá đạo cô thích làm người bá đạo ngông cuồng.
Chỉ vậy thôi ..!!! ba từ ngắn ngủn của hệ thống làm ai đó hơi suy sụp ý chí chiến đấu, giấc mơ hồng hoang dẫm đạp thế giới kia bốp bốp vỡ tan tành.
Ngươi nói vậy là sao ? nói rõ hơn đi cô hơi hoang mang nhe.
Tôi chỉ có nhiệm vụ đưa cô vào thế giới đó, tất cả còn lại là cô tự thân vận động, cô đừng nghĩ tới việc mà không ai gϊếŧ được cô, tất cả chỉ dựa vào bản lĩnh của chính mình mà thôi, tôi chỉ giúp cô học một tài nghệ phòng thân, mà quan trọng học giỏi hay tệ là ở cô. Chỉ cần một trong các vi diện có một người từ bỏ giang sơn để chọn cô, cô có thể chọn ở lại với người đó mãi mãi hoặc quay về thế giới hiện tại của mình và sống lại
Cố Minh Châu nghe xong liền ồ lên một tiếng. Vậy là khó à nhen, vô cùng khó à nhen. Nhưng không thể lùi bước.