Bốn con người vốn xa lạ nhưng do số phận đẩy đưa đã tình cờ gặp nhau. Họ là những con người đúng chất nghĩa “lãng tử“, họ sống rất phóng túng, nghèo khổ, không chú trọng bề ngoài như đa số con người trong xã hội nhưng họ lại tự hào có được một tâm hồn trong sạch, không vấy bẩn. Họ là những người quái dị, mang đầy tuyệt kỹ nhưng hài hước, họ dám nói những gì mình nghĩ, dám làm những gì mình muốn, bởi những gì họ làm đều không hổ thẹn với chính mình, với lương tâm. Họ từ xa lạ đã kết thân với nhau, hết mình vì nhau đều do hai chữ thiêng liêng „bằng hữu“ .... Ðây là một tác phẩm hay và vui nhộn, với những đoạn đấu khẩu dí dỏm nhưng lại rất thực về đời sống nội tâm của con người ....