Chương 15: Thức dậy

editor: MoeGiăng Bẫy - Chương 15: Thức dậy

Mộ Song còn chưa mở mắt đã cảm giác được từng đợt hô hấp ướt nóng phả thẳng vào mặt mình.

Đầu óc cô vẫn chưa tỉnh táo, cô chỉ cảm thấy kỳ lạ. Rõ ràng nhà cô không hề nuôi thú cưng? Nhưng ngay tại lúc Mộ Song muốn xoay người tiếp tục ngủ, cô lập tức phát hiện có cái gì đó không đúng.

Một cái chân… vừa rắn chắc vừa cơ bắp giống như chân đàn ông? Không nói đến cái chân kia đang đè nặng lên đùi cô… mà giữa hai chân của cô, ngay chỗ hoa huyệt đang bị nhét một thứ đồ vật hình trụ nóng bỏng, mềm mềm.

Hai chân Mộ Song vô cùng nhức mỏi, giữa hai chân thì đau đớn bỏng rát khi vừa chạm phải.

Cuối cùng cô cũng nhớ ra đêm qua đã xảy ra chuyện gì.

Lệ Hành uống say rồi cưỡng ép cô!

Tâm tình Mộ Song lúc này khó có thể diễn tả thành lời, thậm chí cô còn có chút chua xót muốn khóc. Tuy chính cô không có niềm tin vào hôn nhân, cũng không có ý định quen bạn trai hay là sinh con, nhưng đối với lần đầu tiên của mình… cô vẫn luôn bảo thủ và thận trọng.

Không yêu đương, không kết hôn, không có nghĩa là được phép tuỳ tiện.

Tuy rằng hiện tại cô đã kết hôn, nhưng không đồng nghĩa với việc cô có thể tuỳ tiện giao lần đầu tiên cho người ta.

Lệ Hành rất tốt… nhưng mà cô không yêu anh…

Không phải lần đầu tiên nên giao cho người mình yêu hay sao?

Bây giờ Mộ Song thật sự hối hận muốn chết, tại sao tối qua cô không phản kháng mạnh mẽ hơn?! Đáng lẽ phải đá văng Lệ Hành xuống đất! Hiện tại cô nên làm sao bây giờ?? Hai người bọn họ phát sinh quan hệ như thế này, vậy những ngày chung đυ.ng sau này nhất định sẽ rất xấu hổ!

Mộ Song chậm rãi mở hai mắt, cô phát hiện mắt mình hơi sưng sưng. Nghĩ lại cảm giác sung sướиɠ đêm qua, bản thân cô vừa khóc vừa rên cho nên đôi mắt mới sưng như này. Không biết tiếng rêи ɾỉ đêm qua của cô… có bị bố và mẹ kế ở phòng bên cạnh nghe thấy không…

Tưởng tượng đến khả năng bọn họ sẽ nghe thấy, mặt Mộ Song lập tức nóng lên, đây đúng là điển hình của câu “Mất mặt ném về tận nhà”!

Mộ Song nhìn Lệ Hành ở ngay trước mắt mình, ngũ quan anh tuấn kiên nghị, môi mỏng hơi mím, sống mũi cao thẳng, màu da ngăm đen khiến cả người tràn ngập mùi vị nam tính, dường như bất cứ lúc nào cũng tản ra hormone quyến rũ của phái mạnh.

Đây cũng là lần đầu tiên Mộ Song nhìn Lệ Hành ở khoảng cách gần như này, trái tim của cô bỗng nhiên đập thình thịch.

Ánh mắt Mộ Song bắt đầu không nhịn được mà nhìn ngó lung tung, Lệ Hành không mặc gì cả, cả người trần trụi giống hệt cô. Hiện tại anh đang ôm cô vào trong lòng, đầu cô thì gối lên tay anh, hai ngươi thân mật như đôi vợ chồng ngọt ngào đang hưởng thụ tân hôn.

Hai bầu vυ" của cô thì dán chặt lên ngực Lệ Hành, hạt anh đào hồng nhạt chỉ cần động một cái là chạm sát vào đầu ti màu nâu của anh. Xúc cảm ngứa ngáy từ đầṳ ѵú truyền đến tứ chi, mà hoa huyệt mẫn cảm kia lại chảy ra càng nhiều da^ʍ thuỷ.

Mộ Song thật sự muốn tát cho mình một phát, thân thể này của cô sao lại mẫn cảm như thế này?!

Tâm tư Mộ Song loạn cào cào, cô suy nghĩ trong chốc lát và cảm thấy mình nên chạy khỏi hiện trường là tốt nhất. Có lẽ đêm qua Lệ Hành uống say nên mới nhầm cô thành người khác. Nếu không nhầm thì sao có thể gọi cô thân mật như vậy… một câu bảo bối, hai câu bảo bối.

Có lẽ là bạn gái cũ cũng nên!

Trong lòng Mộ Song bỗng hơi hụt hẫng.

Dù gì đây cũng coi như là đêm tân hôn của cô, vậy mà không những bị coi là thế thân mà còn bị chồng mình nhầm thành bạn gái cũ…

Mộ Song chậm rãi rút gậy thịt của Lệ Hành ra khỏi hoa huyệt, mà hoa huyệt dường như còn không chịu buông tha, nó co chặt và cắи ʍút̼ lấy gậy thịt. Không có gậy thịt ngăn cản, da^ʍ thuỷ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhanh chóng chảy ra ngoài.

Mộ Song nghe thấy Lệ Hành “hừ” nhẹ rồi lẩm bẩm một câu gì đó, thấy anh không còn phản ứng nào khác, cô mới tiếp tục động đậy.

Mộ Song cẩn thận tránh khỏi l*иg ngực Lệ Hành, cô cố chịu đựng bủn rủn và đau đớn trên toàn thân để chui ra ngoài ổ chăn. Vì đầṳ ѵú vừa sưng đỏ vừa bị trầy da, Mộ Song không dám mặc áσ ɭóŧ, cô chỉ mặc một cái áo dây rồi mặc thêm áo phông rộng thùng thình, sau đó cô mặc cái quần ở nhà và đi về hướng nhà tắm.

Vừa ra khỏi phòng ngủ, Mộ Song phát hiện trong nhà không có ai.

Cô ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường, trời đất ơi! Đã 11 giờ! Nghĩ đến việc cả nhà đều đã đi làm, còn cô và Lệ Hành lại ngủ đến tận trưa??? Nói như vậy thì bọn họ nhất định sẽ nghe thấy tiếng cô rêи ɾỉ…