Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Gian Thương Ở Dị Thế

Chương 63: Giá bán Mục Thu Hàm

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Đến tột cùng ngươi đang tìm cái gì? Đầy khắp núi đồi không phải đều là bùn đất sao?” Mục Thu Hàm có hơi mê mang nhìn Lăng Vân.

Lăng Vân bất đắc dĩ trợn trắng mắt với Mục Thu Hàm. “Bùn đất mà ta muốn không phải loại bùn đất này, là đất thó, đất thó, ngươi biết không? Nhìn dáng vẻ của ngươi, chắc chắn ngươi không biết? Sao ta lại sẽ có thủ hạ ngu xuẩn như ngươi chứ?” Lăng Vân vén tóc dài lên, gặp người không tốt mà! Gặp người không tốt.

Lòng tự tin của Lăng Vân bành trướng quá độ, không hề cố kỵ, Thương Lan đại lục căn bản không có người học thứ rối rắm như hóa học.

Nếu bị ma xui quỷ khiến đưa tới nơi này, còn có cái gì làm Lăng Vân an ủi thì chính là thế giới này không có giáo dục bắt buộc, cũng không có vì một tấm văn bằng hơi mỏng mà liều sống liều chết, càng sẽ không có thiếu niên có tâm lý yếu ớt vì thi lên thạc sĩ không được mà giận dữ gϊếŧ người diệt khẩu.

Lăng Vân cũng không cần mỗi khi nhìn thấy tiểu hài tử bảy tám tuổi trên đường vác theo cặp sách thật nặng, đeo mắt kính thật dày, mà nhớ tới năm tháng cấp ba thiêu đốt sinh mệnh kia. Thời gian không có thi cử, thật sự là…… Quá làm người hâm mộ mà!

“Ngươi cũng không nói cho ta, sao ta biết được?” Mục Thu Hàm hỏi ngược lại, âm thanh của Mục Thu Hàm, gọi thần trí đang bay bổng của Lăng Vân trở về.

Ở cùng Lăng Vân càng lâu, Mục Thu Hàm càng cảm thấy Lăng Vân kỳ quái, Lăng Vân có vẻ hiểu rất nhiều thứ hiếm lạ cổ quái, nhưng lại rất không có thường thức.

Lăng Vân chống nạnh, khinh bỉ nhìn Mục Thu Hàm, kiêu căng ngạo mạn nói: “Ta giải thích, ngươi chắc biết không?”

Hừ, thế giới chỉ biết tu luyện trâu bò như vậy, muốn tìm người hiểu biết đất thó, thật đúng là không quá dễ dàng.

“Ngươi không giải thích, ta đương nhiên sẽ không hiểu?” Mục Thu Hàm đương nhiên nói. Lấy thiên phú của hắn, biểu biết cũng sẽ rất nhanh, Mục Thu Hàm tràn ngập tin tưởng vào bản thân.

Lăng Vân hừ lạnh một tiếng, một đám đều ỷ vào võ công cao hơn cậu, hoành hành không cố kỵ, không lấy chút thủ đoạn ra, còn cho Lăng Thiếu Gia cậu là quả hồng mềm. Thật là, một đám kiến thức hạn hẹp, lại còn không có một chút tự mình hiểu lấy.

“Ngươi hãy nghe cho kỹ, đất thó thành phần chính là silic oxit chiếm 65,18-71,86%, nhôm III oxit 15,02-17,99%, sắt III oxit 3,27-6,61%, Canxi oxit 0,75-1,68%, Magie oxit 0,89-2,07%, lượng hao hụt khi nung 4,19-6,20%, độ pH nói chung từ 4 đến 5, có tính a-xít yếu, ngươi hiểu chưa?”

Lăng Vân chống nạnh nói liên hoàn. Tuy hóa học của cậu cũng không quá tốt, nhưng cũng đủ lừa lừa đám người ngoài nghề này.

Mục Thu Hàm chậm rãi lắc lắc đầu, thành thật nói: “Không hiểu.” Đó đều là cái gì với cái gì? Hắn chưa từng nghe qua những từ ngữ kì quái như vậy.

Lăng Vân nâng cằm lên, khinh bỉ nhìn Mục Thu Hàm một cái.

“Ngươi có thể hiểu cái gì? Thân thể của ngươi thật ra rất rẻ, 35 lit nước, 20 kg carbon, 4 lit amoniac, 1,5 kg vôi, 800 gram photpho, 250 gram muối, 100 gram diêm tiêu, 80 gram lưu huỳnh, 7,5 gram flo, 5 gram sắt, 3 gram silic, với một lượng vừa phải mười lăm loại nguyên tố. Mấy thứ này cấu tạo nên ngươi, giá trị của mấy thứ này kỳ thật không đến một đồng vàng, đây là giá trị của ngươi. Ngươi đã hiểu chưa? Bán ngươi cũng chỉ giá trị một đồng vàng.”

“Ta rất đáng giá” Mục Thu Hàm vội vàng biện hộ, ở trước mặt Lăng Vân, cái gì đều là giả, chỉ có đồng vàng là thật.

“Ngươi muốn bao nhiêu tiền, ta giúp ngươi đi trộm là được.” Mục Thu Hàm vỗ ngực nói, lấy cái khăn đen che kín mặt, cũng không ai biết mình là ai? Chỉ khi sẵn sàng liều mạng mới có thể ôm được mỹ nhân về.

Lăng Vân chớp mắt, trước kia sao cậu lại không nhìn ra Mục Thu Hàm lại là người khai sáng như vậy, chẳng lẽ gia hỏa này cũng là xuyên đến đây. “A, được! Ngươi nói ngươi có võ công cao cường như vậy, dù bị phát hiện, cũng có thể thoát thân có phải hay không? Ngươi không làm trộm cướp, quả thực là quá đáng tiếc.”

Mí mắt Mục Thu Hàm giật giật, lấy công lực và tuổi của mình, đi đến đâu mà không có đãi ngộ cấp cao, ở trong mắt Lăng Vân, mình lại là trộm cướp trời sinh.
« Chương TrướcChương Tiếp »