Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Gian Thương Ở Dị Thế

Chương 59: Tiên hạ thủ vi cường (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chân trời trời quang mây tạnh, hồng quang đầy trời, Gấu trúc đứng trong sân, nhìn chăm chú nơi cột sáng xuất hiện, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt. “Trang chủ, cũng không phải tất cả mọi người tiến vào thượng phẩm đều sẽ dẫn đến thiên địa dị tượng, Mục Thu Hàm là hạt giống tốt, ngươi cũng không nên bỏ lỡ.”

Lăng Vân gật đầu.

“Ta biết chứ! Nếu hắn không phải hạt giống tốt, ta không phải tốn công cứu hắn sao?” Lăng Vân mở quạt xếp ra, phe phẩy. “Ngươi không biết, lúc trước ta vừa thấy hắn, đã biết gia hỏa này rất có tiền đồ, vừa thấy chính là nhân vật đáng giá.”

“Trang chủ, ngươi cứu ta, là cảm thấy ta cũng thực đáng giá?” Gấu trúc sởn tóc gáy hỏi.

Lăng Vân đắc ý cười.

“Đương nhiên, ngươi đáng giá hơn gia hỏa Mục Thu Hàm này, Gấu trúc ngươi có thể sinh hài tử, Mục Thu Hàm chỉ có một người, về số lượng cũng không chiếm ưu thế!” Hai đứa nhỏ của Gấu trúc vừa thấy đã không phải tầm thường, loại nhân vật này tương lai sẽ thăng chức rất nhanh, hiện tại nắm chặt trong tay là không có gì xấu.

Gấu trúc quay đầu đi, trong tay ôm một đứa nhoe, một đứa khác ở trong phòng ngủ.

“Gấu trúc này, ngươi đứa nhỏ này còn chưa có tên đi, nếu không ta lấy tên cho nó đi.”

Gấu trúc đột nhiên lùi lại vài bước, lúc trước dưới tình huống bị trọng thương, thần trí hoa mắt ù tai, đặt cái tên Gấu trúc, hiện giờ Gấu trúc là biết vậy chẳng làm, thấy Lăng Vân lại nóng lòng muốn thử, bất giác tâm sinh cảnh giác.

“Không cần đi, loại việc này, quá hao tâm tốn sức, sao có thể không biết xấu hổ mà phiền toái ngươi.”

“Không phiền toái, không phiền toái, bổn thiếu gia tài học ngút trời, lấy cái tên mà thôi, sao có thể sẽ phiền toái đâu? Gấu trúc, ngươi nghĩ Chiêu Tài được không, như vậy ca ca sẽ tên Tiến Bảo, ngươi xem thật dễ nghe mà!”

Gấu trúc cả người run lên, đáng thương Gấu trúc đường đường cấp sáu đỉnh, vậy mà lại bị Lăng Vân một tên vừa đến cấp hai hạ phẩm dọa cho run lên.

Lăng Vân cười yêu nghiệt vô cùng, Lăng Vân đặt tay lên trên vai Gấu trúc.

“Gấu trúc à, ngươi xem tiền chính là thứ tốt, có tiền, có thể sai ma khiến quỷ, hai cái tên này vừa thấy đã rất có chiều sâu, ngươi thấy thế nào.”

Gấu trúc thà chết chứ không chịu khuất phục nhìn Lăng Vân.

“Trang chủ, tên này vừa thấy đã rất có chiều sâu, cái tên có chiều sâu như vậy, có ta sao có thể tiêu thụ nổi, ta thấy tên này, vẫn là để lại cho con của ngài đi.”

Lăng Vân bất đắc dĩ thở dài.

“Gấu trúc à, ta thích chính là nam nhân, ta đi đâu tìm nam nhân có thể sinh hài tử đây, ngươi biết nam nhân có thể sinh hài tử, là khả ngộ bất khả cầu, ta đã có ý định đoạn tử tuyệt tôn, cho nên tên này chỉ sợ là dùng không đến con ta.”

Lăng Vân chớp mắt, ánh mắt lộ ra vài phần khát cầu.

Gấu trúc thấy thế nào cũng cảm thấy đôi mắt Lăng Vân tràn đầy hung quang, vì chung thân hạnh phúc của nhi tử, liều mạng.

“Trang chủ, không thích hợp đi, ta đã nghĩ ra tên hay, ca ca tên Thương Trạch, đệ đệ tên Thương Lâm.”

“A.” Lăng Vân kinh dị ra tiếng. “Gấu trúc ngươi họ Thương ư!”

Gấu trúc thầm cảnh giác, Lăng Vân hoài nghi hắn khôi phục ký ức, kỳ thật cũng không hẳn vậy, ký ức của hắn không được đầy đủ, có đôi khi, bản thân mình tựa hồ cũng không muốn nhớ tới, ký ức của hắn có mấy năm trống rỗng, có thể nhớ lại chỉ là chuyện xảy ra trước mười sáu tuổi, trong tiềm thức có vẻ hắn biết, tình cảnh hiện giờ của mình có nguy hiểm, không thể bại lộ thân phận.

Họ Thương vô cùng hiếm thấy, nếu có người theo manh mối này, Gấu trúc lắc lắc đầu.

“Chỉ là cảm thấy cái họ này rất dễ nghe.”

“Một khi đã như vậy, cho bọn họ cùng họ với ta đi, họ Lăng mới dễ nghe đâu, Lăng Thương Trạch, Lăng Thương Lâm.”

Lăng Vân có chút đắc ý nói.

Gấu trúc gật gật đầu. “Cũng được.”

“Tới, cho ta ôm một cái.”

Lăng Vân nóng lòng muốn thử mà vươn tay, ai nha, người cậu nhìn trúng, sinh ra bé con thật là xinh đẹp.

“Minh Nhi, tới đây, mau nhìn xem Thương Lâm đệ đệ có xinh đẹp hay không, tương lai ngươi có thể suy xét theo đuổi đệ đệ này nha, theo đuổi cả hai cũng có thể.”

Tô Minh tiếp nhận đứa bé trong tay Lăng Vân, thật cẩn thận mà ôm lấy. “Đệ đệ, thật xinh đẹp!”

“Đúng vậy! Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, chính là gần quan được ban lộc, khi nên ra tay phải lập tức ra tay. Minh Nhi, ngươi cần phải cố gắng lên!” Lăng Vân ủng hộ.

Gấu trúc quay mặt đi, con nhà mình đang còn trong tã lót, đã làm người theo dõi, này cũng quá đáng đi.

Chú giải: (1) Trích trong Binh pháp Tôn Tử. Nguyên văn: Tiên hạ thủ vi cường - Hậu thủ vi tai ương.

Tiên hạ thủ vi cường có nghĩa là ra tay trước sẽ chiếm được nhiều lợi thế.

Hậu thủ vi tai ương có nghĩa là ra tay sau sẽ gặp nhiều trắc trở, mất hết lợi thế.
« Chương TrướcChương Tiếp »