Chương 12 -1: Đừng tới gần hắn

Lâm Thiện Phương ngồi ở trước gương trang điểm, nha hoàn ở trên búi tóc nàng cắm một cây trâm bát bảo tích cóp châu, cây trâm tinh xảo kia tu bổ nhan sắc của nàng vốn là dung mạo đoan trang thanh tú nay lại nhiều thêm vài phần quý khí, nha hoàn cười nói: “Tiểu thư thật đúng là người được chọn làm Hoàng hậu, nhìn thật quý khí.”

Lâm Thiện Phương thẹn thùng mím môi, đứng dậy nói: “Người đừng nói nữa, các ma ma trong cung đều sốt ruột chờ, mau đi qua đi.”

Dựa theo quy củ, Hoàng hậu cùng phi tần trước khi vào cung đều phải học tập lễ nghi cung đình, hôm nay các ma ma giáo dẫn trong cung đến đây để dạy.

Đại sảnh Lâm phu nhân cùng Phụng Quốc Công Lâm Vịnh đang hàn huyên cùng mấy vị ma ma, thấy Lâm Thiện Phương lại đây, mấy ma ma vội vàng đứng dậy, nói lời nịnh hót: “Đây là Lâm tiểu thư đi? Lớn lên bộ dáng thật xinh đẹp, dáng người lại tốt... Khó trách bệ hạ liếc mắt một cái liền nhìn trúng!”

“Còn không phải sao, ngay cả Cửu Thiên Tuế đều nói Lâm tiểu thư ưu tú vẻ ngoài thông tuệ, hiền lương thục đức!” Một ma ma khác nói.

Lời này vừa nói ra, không khí yên lặng một chốc, nhanh chóng có người lôi kéo ma ma kia, thấp giọng nói: “Đây là Lâm gia, ngươi đang êm đẹp nhắc tới Cửu Thiên Tuế làm cái gì?!”

Ma ma lúc này mới biết mình nói lỡ lời.

Rốt cuộc Nhân Tuệ Hoàng Thai Hậu chính là thân muội của Phụng Quốc Công, mà sự tình nàng chết trong tay Cửu Thiên Tuế càng là chuyện không ai không biết.

Lâm gia con nói dõi đơn bạc, Phụng Quốc Công chỉ có một muội muội là Nhân Tuệ Hoàng Thái Hậu, từ nhỏ tình cảm đậm sâu, nghe đồn khi bệ hạ cử hành đại điển đăng cơ, Nhân Tuệ Hoàng Thái Hậu hoa phục lỗng lẫy đang chờ con trai nàng trở về, lại chỉ chờ được chủy thủ của Cửu Thiên Tuế đâm đến.

Hoa phục nhuốm máu, Nhân Tuệ Hoàng Thái Hậu chết không nhắm mắt.

Phụng Quốc Công nhận được tin tức chạy vào liền thấy tình cảnh như vậy, cơ hồ nổi điên, lại bị thị vệ mạnh mẽ chế trụ, làm hắn trơ mắt nhìn muội muội mình chết đi.

Lâm gia vốn đứng đầu tứ đại thế gia, bởi vì Nhân Tuệ Hoàng Thái Hậu chết liền cùng Cửu Thiên Tuế kết thù, những năm gần đây bị chèn ép, ở trong tứ đại thế gia đã là đứng cuối, thật vất vả hiện giờ nữ nhi sắp tiến cung làm hậu, lúc này nhắc tới Cửu Thiên Tuế không phải làm cho người ta ngột ngạt sao.

Ý cười trên mặt Lâm Vịnh phai nhạt, lại chưa nói thêm gì, chỉ là phân phó Lâm Thiện Phương: “Thiện Phương, vài vị ma ma này đều là lão nhân trong cung, có vài vị còn từng hầu hạ cô cô ngươi, ngươi hãy đi theo cái ma ma học quy củ thật tốt, không được hồ nháo nghe chưa?”

“Nữ nhi đã biết.” Lâm Thiện Phương kính cẩn nói.

Lâm Vịnh gật gật đầu, liền nói: “Phu nhân, chúng ta liền không quấy rầy các nàng, đi thôi.”

Lâm phu nhân cười đưa cho mấy ma ma mỗi người một túi bạc, nói: “Làm phiền các vị.”

“Phu nhân sao lại nói như vậy, này vốn là chuyện chúng ta nên làm.” Phân lượng bạc không nhẹ mọi người đều vui vẻ ra mặt.

Lâm phu nhân đi theo Lân Vịnh ra khỏi đại sảnh, tươi cười trên mặt lập tức biến mất, trong mắt tất cả đều là lo lắng: “Lão gia, ngươi nói tên Giang Tẫn Đường này như thế nào lại đồng ý Phương Nhi vào cung làm hậu?”

Lâm Vịnh lắc đầu: “Đêm qua ta triệu tập phụ tá nghị sự hồi lâu, cũng không nghĩ được tại sao.”

Hắn suy nghĩ nói: “Phong gia này một thế hệ toàn sinh nhi tử, nữ nhi suy nhất chỉ mới mười tuổi, Trần gia nữ nhi nhiều, nhưng đều là con vợ lẽ, tính đi tính lại trong tứ đại thế gia chỉ có nữ nhi Ấn gia cùng Phương Nhi thích hợp, muội muội Tần Tư thật ra thân phận cũng tương đương, nhưng Tần Tư đã là nhất đẳng hầu, trong nhà lại có thêm một vị hoàng hậu, sợ là sẽ công cao chấn chủ, muốn vắt canh bỏ vỏ......”

“Ấn gia là nhà mẹ đẻ của mẫu phi An Vương điện hạ, những năm gần đây nổi bậc cực thịnh, Giang Tẫn Đường không nghĩ chọn nữ nhi Ấn gia làm hậu cũng là có nguyên nhân.” Lâm Vịnh sờ sờ râu, nói: “Như thế xem ra, Phương Nhi hẳn là Giang Tẫn Đường đã thỏa hiệp lựa chọn.”

“Ta sợ hắn sẽ làm khó Phương Nhi.” Lâm phu nhân lo lắng nói: “Nếu là Phương Nhi vào cung, chẳng phải là sẽ tùy ý tên hoạn quan kia xoa viên xoa bẹp? Huống hồ.....” Nàng dường như có chút khó có thể mở miệng, nói: “Giang Tẫn Đường trước là cầu thú nữ nhi Diêu Thụ, lại thu nhận mỹ nhân, còn nói Phương Nhi hiền lương thục đức gì đó, ta thật sợ....”

“Phu nhân nói cẩn thận!” Lâm Vịnh lạnh lùng nói: “Lời này cũng có thể nói?!”

Lâm phu nhân thấp giọng nói: “Ta cũng không phải nghĩ như vậy chỉ là phỏng đoán, chính là lão gia à, cái tên hoạn quan Giang Tẫn Đường kia có chuyện táng tận thiên lương nào mà không làm được!”

Lâm Vịnh nhìn biểu tình sầu lo của thê tử, thở dài nói: “Đi một bước xem một bước đi.... Đây là mệnh của Phương Nhi, chẳng lẽ còn có thể cãi lời hoàng mệnh không chịu?”

Lâm phu nhân xoa xoa nước mắt, nức nở nói: “Tiên đế như thế nào liền đem hoàng quyền to lớn như vậy vào trong tay một gian nịnh thần!”

Lâm Vịnh vỗ vỗ bả vai thê tử, nói: “Phu nhân yên tâm đi, đây cũng là cơ duyên của Phương Nhi, nếu là Phương Nhi sinh hạ hoàng tử, chúng ta lo gì không thể chính tay đâm tên thiến tặc báo thù rửa hận?!”

Lâm phu nhân thở dài một tiếng: “Chỉ mong Phương Nhi thật sự có thể có được đại tạo hóa này đi....”