Bước ra khỏi phòng Lâm Nhiễm mới ngạc nhiên phát hiện, trong sân vậy mà đầy bà bầu đang dắt nhau tản bộ. Bên người mấy chị gái bụng lớn chút còn có ma giáo
đệ tử đi theo nâng đỡ, phòng vấp ngã.
Lâm Nhiễm: Này là đang làm cái gì?
Cơ Vô Tà
mặt đầy chắc chắn: Tản bộ.
Lâm Nhiễm nghĩ nghĩ: Không phải ngươi
muốn dùng các nàng để luyện đan sao?
Cơ Vô Tà
trầm ngâm một lát lại nói: Đúng vậy, phải đảm bảo khí huyết lưu thông, chất lượng đan luyện ra được mới tốt, cho nên mới để các nàng tản bộ.
Lâm Nhiễm nhất thời cảm giác não mình có hơi tắc, thế là lâm vào trầm mặc.
Tới nhà ăn Lâm Nhiễm lại ngạc nhiên phát hiện, đầu bếp vậy mà lại làm canh gà hầm nhân sâm chuyên cho bà bầu, đệ tử đang trực ở phạn
đường đang phân phát.
Lâm Nhiễm chọt chọt Cơ Vô Tà: Ngươi nếu dùng các nàng để luyện
đan thì
sao lại phải cho các nàng uống canh này?
Cơ Vô Tà
nghiêm túc: Đúng vậy, trước khi luyện
đan
phải dùng canh gà tẩy tủy, đan dược luyện ra mới thuần tịnh.
Lâm Nhiễm:……
Tẩy em gái ngươi
a! Có phải ngươi cho là ta bị ngốc hay không!
Cơ Vô Tà
bảo thuộc hạ múc một chén canh gà cho Lâm Nhiễm, lạnh lùng cười nói: Ngươi cũng tẩy tủy chút đi.
Lâm Nhiễm cả người không tốt: Tại sao ngươi lại
lừa ta?
Cơ Vô Tà
khăng khăng: Ta muốn dùng thai phụ luyện
đan.
Lâm Nhiễm
cũng là tức giận: Có phải ngươi
cảm thấy ta
đặc biệt ngốc?
Cơ Vô Tà
thốt ra: Đúng vậy.
Lâm Nhiễm nổi giận đùng đùng trừng y.
Cơ Vô Tà
múc một muỗng canh gà
đưa tới bên môi Lâm Nhiễm: Phu nhân ngoan, uống canh.