“Đến đến đến, đây là phần của cô, đây là phần A Hảo, đây là của Trương Lãng, đây là phần của tôi, miếng còn lại là của Đại Địa.”
Triệu Hiểu Vĩ làm nhân viên phục vụ đi quanh bàn phân phát điểm tâm ngọt cho mọi người.
“Cảm ơn! Oa, thật đáng yêu!”
Lý Thục Vân nhìn món bánh ngọt trước mắt được làm theo hình nhân vật hoạt hình, vừa kinh ngạc vừa vui thích kêu ra tiếng.
Món điểm tâm ngọt lần này ngoại trừ lớp bánh ngọt còn có phủ thêm chocolate cứng và hoa quả. Đại Địa và Hác Hảo mỗi người một phần chocolate màu sắc khác nhau, Triệu Hiểu Vĩ và Trương Lãng thì chỉ có hoa quả.
Ăn xong món điểm tâm ngọt, Trương Lãng và Triệu Hiểu Vĩ phụ trách dọn dẹp bàn ăn, Đại Địa ở cùng với Lý Thục Vân, một lát sau, Hác Hảo đi vào phòng bếp thay cho Trương Lãng hình như tình trạng thân thể không được tốt lắm.
Khi Đại Địa còn đang vô cùng lo lắng cho tình trạng thân thể của Trương Lãng thì, Lý Thục Vân đứng lên, nói rằng thời gian đã không còn sớm, cô muốn về nhà. Đại Địa vô cùng khó xử. Muốn đưa Lý Thục Vân đi, lại lo lắng cho Trương Lãng. Muốn ở nhà không đi, thì cũng không thể để cho con gái người ta muộn như thế còn đi về một mình. —- Đại Địa lúc này vẫn không có chú ý đến, khi cậu lo lắng cho Lý Thục Vân, không có đứng ở góc độ là bạn trai của cô mà là đang đứng ở trên lập trường của một người đàn ông bình thường nên lo lắng cho cô gái.
Nhìn ra Đại Địa đang khó xử, Triệu Hiểu Vĩ mở miệng.
“Như vậy đi, Trương Lãng xem chừng không thoải mái, Đại Địa cậu vẫn là ở nhà với cậu ta đi. Tôi lái xe đến, đưa cô Lý về nhà cũng tiện. Cậu thấy thế nào?”
“A, như thế có phiền lắm không?”
Đại Địa động lòng.
“Một chút cũng không phiền. Cậu nói có phải không, A Hảo?”
Thấy Hác Hảo mỉm cười gật đầu, Hiểu Vĩ lúc này mới yên tâm nói với Lý Thục Vân:
“Một khi đã như vậy, mời cô Lý.”
Thấy trong mắt Cừu Đại Địa chỉ có người ở chung Trương Lãng, Lý Thục Vân vô cùng thất vọng. Này rốt cuộc là tình bạn giữa đàn ông hay còn là thứ gì khác nữa?! Cho dù chỉ đơn thuần là tình bạn, nếu sau khi kết hôn Đại Địa vẫn để ý người bạn này như thế, vậy chính mình cũng không thể chịu được. Nhưng Đại Địa là một người tốt như vậy, cứ như thế buông tay cũng quá đáng tiếc, nên làm sao bây giờ? Trong lòng Lý Thục Vân vô cùng mâu thuẫn.
Suy nghĩ nửa ngày, xách túi lên, nói với Đại Địa một tiếng ‘Mai gặp lại’, liền đi theo Triệu Hiểu Vĩ cùng Hác Hảo rời đi.
Sau khi Lý Thục Vân rời đi, mười lăm phút sau Trương Lãng lại khôi phục khỏe mạnh như thường khiến cho Đại Địa cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.
“Đại Địa, tôi muốn tắm. Cùng nhau tắm đi, tôi cũng giúp cậu.”
Xem TV được một lát, Trương Lãng liền nhắc Đại Địa.
“Ừ. Cậu chờ tôi, tôi đi lấy màng chống thấm đã.”
Bởi vì hai người đều bị thương, trong khoảng thời gian này số lần tắm cùng nhau cũng tăng lên. Theo cách nói của Trương Lãng chính là thuận tiện giúp đỡ cho nhau thôi.
Đến phòng tắm rồi, Trương Lãng cởi sạch quần áo của cả mình và Đại Địa, xử lý màng chống thấm nước của cả hai người. Trước tiên tắm cho mình thật nhanh, rồi mới bắt đầu giúp Đại Địa tắm rửa.
Đại Địa thấy Trương Lãng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ không biết vì sao đột nhiên cảm thấy miệng khô lưỡi khô, như là có gì muốn phát tiết, nhưng cụ thể là muốn phát phiết cái gì thì cậu cũng không hiểu nổi. Cảm nhận được Trương Lãng đang giúp cậu chà lưng, bàn tay khớp xương rõ ràng giống như hai tay của một nhà nghệ thuật đang trượt trên lưng cậu. Trương Lãng hình như không thích dùng khăn mặt hay thứ linh tinh gì đó giúp cậu tắm, luôn lấy tay trực tiếp xoa nắn thân thể cậu. Tuy rằng rất thoải mái nhưng luôn luôn có một loại cảm giác *** ô không nói nên lời, nhất là hôm nay.
Nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận hai tay Trương Lãng chạm đến, Đại Địa cảm thấy lỗ chân lông trên toàn thân mình đều mở ra, chờ đợi đôi tay kia tiến đến.
Tay chậm rãi chuyển đến ngực cậu, dường như cố ý lại vô tình, đầu nhũ không ngừng bị chạm đến. Cơ ngực bị xoa nắn đẩy véo, cảm giác như một tầng da cũng bị chà xát, có chút đau nhưng rất thoải mái.
Bàn tay phủ cả lên bộ ngực của cậu, đầu nhũ bị đặt ở dưới lòng bàn tay. Theo sự di chuyển của bàn tay, đầu nhũ cũng bị kéo trái phải trước sau. Đại Địa rõ ràng cảm giác được đầu nhũ của mình trở nên vừa cứng vừa sưng. Muốn kéo tay của Trương Lãng ra, rồi lại có chút không nỡ. Tổng cảm thấy dường như chưa có đủ, còn muốn càng nhiều hơn. Có chuyện gì xảy ra với mình vậy? Đại Địa tự hỏi.
Khi Đại Địa còn cảm thấy không đủ thỏa mãn, bàn tay đã rời khỏi ngực, trượt xuống bụng, tiếp đến càng lúc càng đi xuống.
“…….A Lãng, tôi tự mình rửa chỗ này, cậu………, không cần.”
Đại Địa thật vất vả mới kéo được lý trí quay trở lại vươn bàn tay trái lành lặn muốn đẩy tay Trương Lãng ra.
“Không sao, có cái gì mà phải xấu hổ chứ, cậu có tôi cũng có. Đến, bỏ tay ra, mở chân, tôi rửa giúp cậu.”
Tay Trương Lãng đã cầm lấy chỗ yếu hại của Đại Địa.
“Không!……Tôi tự mình làm.”
Đại Địa không hiểu sao lại mẫn cảm gấp đôi bình thường kẹp chặt hai chân, không để cho Trương Lãng đưa tay vào sâu thêm.
“Được rồi. Vậy cậu tự mình rửa, để tôi giúp cậu xả nước.”
Ngoài dự kiến, Trương Lãng cũng không có quấn lấy, rất nhanh buông hai tay mình ra.
Đại Địa thở phào một hơi, tốc độ nhanh hơn rửa thân dưới của mình. Nhưng là, ngay cả khi tay của mình chạm đến, cũng cảm thấy khó có thể chịu được. Khi dòng nước đánh mạnh vào cơ thể, Đại Địa cảm thấy bản thân sắp bạo phát! Không biết từ lúc nào, thân dưới cũng từ từ ngẩng đầu lên, biểu thị công khai sự tồn tại của mình.
Trương Lãng ngồi ở bên cạnh bồn tắm lớn thấy, không khỏi cười rộ lên:
“Đại Địa, cậu sao vậy? Muốn tìm bất mãn sao? Bạn gái của cậu không thỏa mãn được cậu? Có muốn tôi giúp cậu hay không? Hắc hắc!”
“Tôi………..chúng tôi không giống như cậu nghĩ đâu. Thục Vân là cô gái tốt, còn chưa có kết hôn, tôi sao có thể………”
Đại Địa ngượng ngùng. Một tay che đi thân dưới của mình.
“Nhìn không ra là cậu lại bảo thủ như thế!”
Trương Lãng lắc đầu, nhưng cũng âm thầm vui sướиɠ, đứng lên đi đến bên cạnh Đại Địa.
“Được rồi, có cái gì mà phải che giấu chứ, đây là sinh lý của đàn ông, muốn thì sẽ đứng lên. Không có gì cần phải thấy xấu hổ. Đến, tôi giúp cậu. Bỏ tay ra.”
“Không cần! Thật sự không cần! A Lãng, đừng có quấy rối!”
Đại Địa liều mạng tránh né bàn tay vươn tới của Trương Lãng, cậu sắp không được, sắp không nhịn được. Nếu như để cho Trương Lãng đυ.ng tới thân thể của mình, cậu không biết chính mình sẽ làm ra chuyện gì nữa!
“Có sao đâu, không phải chỉ là dùng tay giúp nhau thôi sao, trong quân đội làm trò này cũng có ít đâu. Đại Địa, là tôi muốn giúp cậu cảm thấy thoải mái, cũng không cần cậu phải giúp tôi, có cái gì mà không muốn chứ!”
Trương Lãng dứt khoát giữ lấy hai chân Đại Địa, khiến cậu không có cách nào trốn thoát.
“Cậu cũng đừng có đá tôi đó, tôi vẫn còn mang thương tích đây.”
Trương Lãng trước đó tỏ ra phòng bị, lập tức vươn tay.
“A……….”
Bị trực tiếp chạm đến chỗ yếu hại, Đại Địa nhịn không được thở ra một tiếng. Nhanh lên, tôi còn muốn nhiều nữa! Mình…….Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với mình? Chẳng lẽ là đã thật sự tích tụ nhiều lắm, muốn tìm bất mãn sao? Lý trí cùng du͙© vọиɠ không ngừng đấu đá nhau………
Thứ của Đại Địa cũng không nhỏ hơn Trương Lãng là bao, cầm ở trong tay thật vừa vặn. Bị Trương Lãng cầm lấy vuốt ve vài cái, rất nhanh đã bày ra hình dáng xinh đẹp, thẳng thắn. Trương Lãng yêu thích không buông tay, dần dần cảm thấy lấy tay chạm vào Đại Địa cũng vẫn chưa đủ, hắn muốn nhìn thấy vẻ mặt càng *** loạn hơn của Đại Địa. Mở miệng ra một ngụm ngậm lấy thứ kia của Đại Địa.
“A…….Không! A……..ưm………”
Đại Địa trở nên kích động, trời đất! Trời đất! Trời đất! Thật thoải mái! A………….! Đúng! Còn muốn nhiều hơn nữa…………
Trương Lãng hiến dâng khiến cho Đại Địa rơi vào điên cuồng. Lý trí bị du͙© vọиɠ đánh tan tành không còn một mảnh! Cậu muốn phát tiết!
Kéo lấy tóc Trương Lãng ấn đầu của hắn vào thân dưới của mình, để cho hắn nuốt lấy thứ của mình càng thêm sâu!
Trương Lãng sắp thở không nổi, nhưng nghĩ đến đây là khởi đầu cho cuộc sống tính phúc sau này của hắn cùng Đại Địa, nhịn xuống cảm giác muốn nôn, đem phân thân của Đại Địa nuốt càng sâu trong cổ họng, cũng không ngừng chuyển động đầu lưỡi để gia tăng thêm kɧoáı ©ảʍ cho Đại Địa.
“A……..Thật thoải mái! A Lãng! A………Tôi muốn chết! A………..Chịu không nổi!”
Mắt Đại Địa đỏ bừng, lúc này đầy trong đầu cậu chỉ có một ý nghĩ muốn phát tiết du͙© vọиɠ tích tụ hơn hai mươi năm của mình, miệng đã không thể thỏa mãn được cậu, cậu muốn có thêm kí©h thí©ɧ. Cậu muốn đi vào! Cậu muốn cắm rút! Cậu muốn xé rách!
Rút mạnh phân thân to lớn của bản thân ra, Đại Địa đã không còn biết gì nữa. Cậu muốn phụ nữ! Muốn phát tiết! Nhưng là không có phụ nữ, chỉ có thân thể ở trước mặt, thân thể của một người đàn ông!
“A………..”
Đại Địa đẩy ngã Trương Lãng, khiến cho hắn từ tư thế quỳ gối biến thành nằm úp sấp xuống. Gắt gao nhìn chằm chằm vào cái mông trước mặt, hơi thở trở nên dồn dập.
Trương Lãng biết đã đến lúc rồi, hắn chẳng những không có tránh né, ngược lại còn hợp tác nâng phần eo của mình lên, khiến cho chỗ bí ẩn kia lộ ra. Cũng nhẹ nhàng lay động thân thể của mình, tạo ra cám dỗ.
Đại Địa rốt cuộc không thể kìm chế được, ai cần biết hắn là ai, ai cần biết hắn là nam hay nữ! Mình muốn……..!
Hét lớn một tiếng, đánh tiếp……….
Đại Địa ngồi ở bên giường Trương Lãng, ôm đầu thống khổ.
Trương Lãng nằm trên giường vẻ mặt suy nhược mệt mỏi, nhưng tuyệt đối tuyệt đối có đắc ý sau khi thực hiện được. Lần này có chết cậu cũng không thể thoát được đi! Đại thiếu gia Trương Lãng tôi lần này chính là liều mạng nhỏ đấy! Nếu không phải vì Cừu Đại Địa cậu, tôi cũng sẽ không đồng ý với phương pháp ngu ngốc đến cực điểm này của tên thối tha Triệu Hiểu Vĩ đó đâu!
Không cho Đại Địa cảm giác được sự đắc ý của hắn, Trương Lãng ám ách nói:
“Đại Địa, đừng khổ sở……….., tôi không trách cậu. Tôi thích cậu như thế, cho dù phải chết vì cậu, tôi cũng nguyện ý……..! Huống chi chỉ có chút việc thế này. Đại……….Địa, cậu……….có phải là……..hối hận hay không?”
Nói xong, bộ dáng đã lã chã chực khóc.
“A Lãng…………, tôi thật có lỗi với cậu! Tôi là súc sinh! Tôi không phải là người! Tôi sao lại làm ra loại chuyện như thế này chứ?! Tôi, tôi không biết có chuyện gì xảy ra với mình………., tha thứ cho tôi….., A Lãng!”
Đại Địa không nhịn được trách cứ bản thân. A Lãng còn đang bị thương đó, sao mình lại có thể làm ra loại chuyện không bằng cầm thú như thế này chứ! Cho dù mình có động tình với A Lãng, nhưng không nên dùng sức mạnh nha! Chính mình chẳng lẽ còn không biết sau khi bị cường bạo sẽ thống khổ như thế nào sao? Sao lại làm ra loại chuyện giống như vậy? Có thể nào trong tiềm thức mình đã muốn trả thù A Lãng, cho nên mới………
“Đại Địa, nếu cậu………không muốn tôi, không………thích tôi, tôi cũng sẽ không miễn cưỡng cậu……”
Trương Lãng lộ ra một nụ cười khổ.
“Cậu tiếp tục quen với cô giáo kia đi, tôi sẽ không đem chuyện này nói cho người khác, sẽ càng không bắt cậu phải phụ trách!”
Đại Địa chết tiệt, nếu cậu dám không chịu trách nhiệm với tôi, ăn sạch sành sanh còn muốn rút chân chạy mất, đi tìm con nhện tinh kia, xem lão tử có dao sạch tiến vào dao đỏ rút ra không! Lão tử hiện tại ngay cả mông cũng cho cậu cắm, người cũng bị cậu chơi, tình yêu cũng hiến cho cậu, nếu cậu dám không cần tôi, hừ hừ hừ hừ!
“A Lãng! Cậu nói cái gì vậy! Sao tôi lại không cần cậu chứ, nếu tôi không thích cậu, cũng sẽ không làm ra loại chuyện này………..cậu yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cậu. Còn về Thục Vân, tôi sẽ giải thích cho cô ấy hiểu………., may mắn là giữa tôi với Thục Vân cũng chưa có chuyện gì xảy ra……….”
Sau khi nói ra lời chịu trách nhiệm với Trương Lãng và chia tay với Thục Vân, Đại Địa chẳng những không có cảm giác thống khổ không nỡ, ngược lại cậu còn cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.