Chương 8:

Hoắc Phong càng nghĩ càng cảm thấy vừa rồi ở phòng vệ sinh đánh Vân Giảo mười lần thật sự là còn hơi ít.

Vân Giảo chịu đựng đau đớn trên mông, căng da đầu thật cẩn thận mà ngồi xuống, trong lòng mắng Hoắc Phong vô số lần.

Hiện tại cậu không chỉ có mông đau, cả người đều thực khó chịu. Lúc nảy trong phòng vệ sinh căn bản không giải tỏa được, hoàn toàn bị Hoắc Phong- tên hỗn đản kia thúc giục đến mềm xuống.

Quả thực quân mất nhân tính cực kỳ tàn ác!

Giờ khắc này đã chẳng thể làm bài tốt được nữa rồi!

Xem ra đã không còn hy vọng gì với việc đạt được điểm tuyệt đối, 90 điểm thì phỏng chừng miễn cưỡng có thể. Nếu là bởi vì đợt thi này mà cậu lấy không được giải đặc biệt học kim, cậu sẽ một hai phải ở trên giường ép khô Hoắc Phong mới xả được hận này.

Bằng không quả thực thực xin lỗi lần rớt áo choàng* này của cậu!

*bại lộ việc làm giả hoặc nói dối gì đó

Hoắc Phong ở phòng học tuần tra một vòng, vẫn như cũ ngừng ở cuối dãy, chẳng qua thay đổi thành một cái vị trí xa Vân Giảo hơn.

Hắn lấy di động ra gửi vài tin nhắn đi, rồi sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm thí sinh ngồi sau Vân Giảo.

Không có Hoắc Phong tầm mắt quấy nhiễu, Vân Giảo cuối cùng cũng từ từ tập trung lực chú ý, tiến vào trạng thái làm bài. Cậu chỉ cần tiến vào trạng thái làm bài thì sẽ giải được đề thi đặc biệt nhanh, mỗi đề đều viết rõ ràng sáng tỏ, trừ bỏ vết mực lỡ gạch ngang kia thì cả tờ bài làm thoạt nhìn sạch sẽ sạch sẽ cảnh đẹp ý vui.

Thí sinh ghế sau thần kinh thô hoàn toàn không phát hiện Hoắc Phong đang nhìn chằm chằm mình, ngẩng đầu thấy Quách lão sư trên bục giảng đang ngồi nghiêm túc mà xem cái gì đó hoàn toàn không chú ý phía dưới, liền đương nhiên mà cho rằng một giám thị lão sư khác cũng đang làm việc riêng.

Cậu chàng cầm lấy bút chọc chọc phía sau lưng Vân Giảo phía.

Vân Giảo thân thể cứng đờ, đang muốn quay đầu lại, mấy lời uy hϊếp của Hoắc Phong tự động xuất hiện ở trong não.

“Không cho phép cùng nam sinh ngồi bàn sau châu đầu ghé tai, bằng không……”

Câu nói kia phảng phất còn quanh quẩn ở bên tai, cùng lúc đó Vân Giảo cảm giác được Hoắc Phong tầm mắt lại dừng trên người cậu, mang theo cảnh cáo.

Bạn học ghế sau, thật sự xin lỗi, cậu bạn ơi cậu tự cầu phúc thật nhiều đi.

Vân Giảo không hề nghĩ ngợi hay giãy giụa thêm một khắc nào nữa, trực tiếp từ bỏ làm đồng lõa.