Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Giam Cầm Tình Yêu

Chương 1: Chim hoàng yến bị nhốt trong l*иg

Chương Tiếp »
Đã nhiều ngày trời mưa liên miên không dứt, cảm giác ẩm ướt trộn lẫn với không khí ủ dột khiến lòng người càng thêm áp lực.

Tí tách... tí tách...

Từng giọt nước trong suốt trượt dài trên ô cửa sổ, nhỏ thành vũng đọng lại bên mép tường. Hạ Nhiên ghé đầu vào bên cửa kính trầm mặc nhìn một lúc lâu, cuối cùng vẫn quyết định mở cửa sổ ra.

Đầu ngón tay chạm vào nước mưa mang đến cảm giác lạnh lẽo khôn cùng, khiến cô gái theo bản năng run lên, nhưng không hiểu sao Hạ Nhiên lại cảm thấy thoải mái một cách lạ kỳ.

“Phu nhân.”

Làn gió ẩm ướt chỉ vừa mới lọt qua khe cửa đã nhanh chóng bị người đóng lại. Vυ" Trương lấy áo choàng khoác lên vai cô, giọng ôn nhu nói, "Cảnh tiên sinh đã phân phó qua, thân thể ngài gần đây yếu ớt, không thể tiếp xúc trực tiếp với gió lạnh được."

Hạ Nhiên giơ tay nắm lấy mép vải, khoé môi nhếch lên thành một nụ cười tự giễu. Cô không để ý đến lời của đối phương, chỉ nhìn chăm chú vào đầu ngón tay vừa mới thò ra ngoài được một chút, nhớ cái cảm giác lạnh lẽo trên đó.

Cô đã rất lâu rồi không được đi ra ngoài, luôn bị nhốt trong căn biệt thự rộng lớn chẳng khác nào một chiếc l*иg vàng.

Lúc đầu là lấy lý do thân thể cô quá mức suy yếu, chỉ có thể ở trong nhà tĩnh dưỡng, nhưng sau đó lại là vì cô không nghe lời chọc giận Cảnh Hạo, cho nên hắn đã tước đoạt tất cả sự tự do của cô.

Tiếng mưa bên ngoài như gần như xa, Hạ Nhiên gõ lên cửa kính trong suốt, nụ cười nhuốm lên vẻ buồn bã.

Rõ ràng thế giới bên ngoài cách cô gần như vậy, nhưng một lớp pha lê tưởng chừng như vô tội lại chặn hết toàn bộ đường ra của cô.

Hạ Nhiên tựa cằm lên khuỷu tay, cô biết trong nhà chỗ nào cũng có camera, nhất cử nhất động của mình đều bị người đàn ông kia nắm rõ trong tay, nhưng mà cô vẫn nhân lúc người hầu không chú ý, cẩn thận mở ra một khe cửa nhỏ xíu.

Chỉ cần một chút khe hở là đủ rồi.

Không khí lành lạnh bên ngoài bắt đầu tràn vào, lướt qua chóp mũi đỏ bừng của cô. Cảm giác này cuối cùng cũng khiến Hạ Nhiên thoải mái hơn một chút. Cô thả lỏng tinh thần, chậm rãi cảm nhận được cơn buồn ngủ đã lâu không tới.

Từ lúc bị nhốt lại đến giờ Hạ Nhiên gần như không ngủ được, cả đêm qua cô đều thức trắng, tinh thần vô cùng mỏi mệt. Hiện tại rốt cuộc cũng cảm thấy có chút buồn ngủ, cô nhân cơ hội này nằm lại trên giường, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
Chương Tiếp »