Chương 4: Giới thiệu

Một lúc lâu không nghe thấy Trương Nguyệt Manh trả lời, Giang Lệ Lệ cau mày tỏ vẻ không hài lòng.

"Em đi theo cô đến lớp học”.

Sau đó, cô ấy quay đầu lại và nói với Trương Văn đang ngồi trước bàn làm việc.

"Chủ nhiệm Trương, vậy chúng em đi trước nhé." Trương Văn khẽ gật đầu.

Giang Lệ Lệ nhấc chân, dẫn Trương Nguyệt Manh đi ra khỏi văn phòng. Nhưng Trương Nguyệt Manh vẫn đứng đó do dự một lúc, cho đến khi Giang Lệ Lệ quay trở lại gọi, thì cô mới chậm chạp đi ra cửa.

Trước khi đi, cô quay đầu nhìn Trương Văn một cái thật lâu, nhưng cũng không nói thêm lời nào. cúi đầu im lặng bước đi.

Giang Lệ Lệ sắc mặt không mấy vui vẻ.

"Sao bây giờ em mới ra, một lát nữa là bắt đầu tiết học mới rồi.”

Trương Nguyệt Manh cúi đầu ủ rũ không nói gì.

"Thôi, bỏ đi, em cứ đi cùng với cô trước đi.”

Giang Lệ Lệ xụ mặt, xoay người, đạp gót chân xoành xoạch đi trước.

"Sau này em là một thành viên trong lớp, em phải cố gắng học tập chăm chỉ để giành vinh dự cho cả lớp, em nhớ chưa?”

"Ngoài ra, về sau, khi nhìn thấy các thầy cô và các bạn trong lớp em nên chủ động chào hỏi, nếu không thì rất bất lịch sự, em cũng không còn nhỏ nữa, tại sao việc này cũng để cô phải nhắc chứ?"

Suốt quãng đường, Giang Lệ Lệ luôn mồm giảng giải cho Trương Nguyệt Manh về việc phải học tập chăm chỉ và tuân thủ kỷ luật.

Đi được nửa đường, chuông báo vào lớp vang lên mấy lần, thành công cắt ngang những lời lải nhải của Giang Lệ Lệ. Cô ấy cau mày, đổi chủ đề nói.

“Lớp học ở ngay phía trước. Giờ học mới bắt đầu rồi, để cô dẫn em đi vào.”

Trong phòng học lớn của lớp 11 chỉ có tiếng giáo viên ồm ồm giảng bài, từ ô cửa sổ ngoài hành lang đều có thể nhìn thấy những động tác nhỏ không yên phận của đám học sinh ngồi phía dưới.

Giang Lệ Lệ mở cửa lớp học. Đôi mắt sắc bén quét qua một lượt, lớp học vốn đang hỗn loạn lập tức yên lặng, những học sinh vừa mới nghịch phá lúc nãy lập tức ngồi im. Giáo viên đang giảng bài thấy kỳ lạ nên quay lại nhìn, liền nhìn thấy Giang Lệ Lệ đang đứng ở cửa.

Nhìn thấy cảnh này, Giang lệ Lệ đi vào lớp học, cúi đầu nói với thầy giáo hai câu, sau khi nhận được sự đồng ý, cô ấy ho nhẹ hai tiếng điều chỉnh cổ họng, sau đó mới mở miệng nói:

"Hôm nay có học sinh mới chuyển đến lớp chúng ta. Về sau các bạn là người một nhà, mọi người vỗ tay hoan nghênh bạn mới nào.”

Giang Lệ Lệ thật ra cũng không muốn làm ầm ĩ như vậy, nhưng những tình huống như thế này phát sinh, cô ấy vẫn phải làm tròn trách nhiệm của mình.