Chương 7: Có muốn gả cho ta không ? ( Cao H )

"Đừng, đau quá, làm ơn...đừng..."

Đầu óc mụ mị, cơ thể căng ra theo chuyển động của hắn, tiết tấu mạnh mẽ đang giảm dần thì hắn bất ngờ thúc mạnh vào trong.

"Đau! Đau quá!"

Bạch Ly thét chói tai vô thố đáng thương, tóc tai đen dài rơi tán loạn trên giường phượng, đón nhận tiết tấu kinh khủng từ hắn kinh tâm động phách.

"A a a a..."

"Đau quá...chậm lại..."

"Chậm? Đúng là mới tí tuổi đã biết nói dối.

Miệng thì bảo đừng mà bên dưới lại ra sức hút chặt ta như vậy.

Bảo ta chậm, có chắc chịu nổi không?"

Hắn đay nghiến thúc mạnh theo từng chữ, cố ý làm cô gái nhỏ đau đớn hét lên. Hắn khai phá nới lỏng hoa viên nhỏ hẹp của cô, trên bụng nhỏ tuyết trắng nhìn rõ ràng đồ vật thô thạc nhô lên.

"Chậm ư? Để ta xem miệng em cứng hay bên dưới cứng?"

Dị vật chọc ra chọc vào tra tấn các vách động mềm mại d.âm mị, hắn ngâm nga thoả mãn vận động, thứ bên trong thô cuồng dữ tợn cực kỳ.

"Khóc nữa đi...khóc d.âm đãng một chút ta liền đút thêm cho em ăn."

Giọng trơ trẽn hạ lưu, hắn ở trên cười ngả ngớn lăng nhục cô gái nhỏ, nước mắt tuôn ra bao nhiêu thì lại càng làm hắn sung sức, điên cuồng nhập dã.

Xuân thuỷ ấm áp chảy xuôi ra ngoài như sóng triều vô tận, càng ra vào càng ướt, nửa thân dưới mơ hồ bị hắn nâng lên, thân thể thướt tha tinh tế bị hắn chà đạp ửng hồng một mảnh, từng cú thâm nhập tận sâu trong tâm hồn.

"Đúng là một cô gái hư hỏng! Mới lần đầu mà đã tràn trề như vậy...

Xem ra sau này phải mỗi ngày mỗi làm mới thỏa mãn chỗ hư hỏng này nhỉ?"

"Không, đừng...ngươi...

Ngậm miệng lại đi!"



Hắn làm nhục cô còn mở miệng nói những câu tục tĩu, làm Bạch Ly trong một khắc có hành động cắn lưỡi tự vẫn.

Tiếc thay, hắn phát hiện ra điều đó, bóp lấy mặt cô, nhấp mạnh thúc ép cô há miệng vương đầu lưỡi đỏ hồng kiều nộn mời mọc.

Tiếng nhỏ vụn khóc lóc bị hắn nuốt lấy không thoát ra được, Bạch Ly vô lực chống cự, khó thở phải há miệng tìm không khí trong miệng hắn.

Được một lúc hắn cũng thả cô ra, bóp lấy cổ cô, vừa vận động vừa đe dọa.

"Thử chết ta xem?

Có muốn đào hố chôn những người còn lại không?"

"Đừng...đừng..."

Cô gái khóc kêu yếu nhược, hắn chẳng có chút nào mủi lòng. Vì cô muốn tự vẫn mà hắn thêm điên tiết, bên dưới cuồng bạo trướng to thêm làm cô đau nhói.

"Dám đem cái chết uy hϊếp ta?

Hôm nay ta sẽ làm rách chỗ này cho em nhớ!"

"Á, đau quá! Làm ơn chậm lại! Đau quá!"

Xem ra, hắn nhất định muốn làm nát hoa viên nhỏ bé đáng thương, tiết tấu điên cuồng đến mức bụng cô nhói tột cùng. Hắn kéo dài trận hoan ái khá lâu, làm cho Bạch Ly mệt bở hơi tai, đôi mắt mệt mỏi lờ đờ nhìn hắn, tự hỏi, hắn còn muốn đè cô ra làm đến bao giờ đây...?

"Đau quá..."

Giọt lệ chếnh choáng trên hoa dung thê lương, bên dưới quá đau quá căng trướng, toàn bộ hoa nhỏ bị chà đạp sưng đỏ. Xuân thuỷ vẩy ra ma sát với hạ thân hắn trắng đυ.c như bọt.

Bạch Ly căn bản không chịu nổi kí©h thí©ɧ này, tiếng r.ên rỉ rồi khóc than càng hỗn loạn.

"Cầu xin ngươi ô ô ô!...ta không...áaa.. không chịu nổi."

Toàn thân mềm nhũn chẳng thiết động đậy, hoa viên bị hắn ra vào thô bạo dần đau rát rõ rệt. Bạch Ly cảm nhận hắn thật sự đã làm rách chỗ đó của cô, uất hận đến khóc không thành tiếng.

Bạc Đình ở trên hung hăng xỏ xiên, toàn bộ trong bụng cô gái nhỏ co rút kịch liệt co chặt, dị vật to lớn đẩy ra tầng tầng giảo bọ. Hắn đem cuồn cuộn xuân triều hoa nhỏ xỏ xiên càng thêm đỏ bừng nóng bỏng.

"Máu ra nữa ư? Rách rồi à?"



"Như vậy càng tốt, để em nhớ đừng bao giờ nghĩ đến chống đối ta, đây là hình phạt đầu tiên!"

Hắn nắn lấy gương mặt đờ đẫn của cô gái, nhịp hoan ái chẳng giảm bớt, hắn sắp không nhẫn nhịn được mê người. Trong nháy mắt, hắn đột nhiên rút ra ngoài, cố gắng nhịn thêm để kéo dài thời gian hoan ái.

Linh hồn bé nhỏ của Bạch Ly bị hắn làm như bay trên mây, thân hình mềm nhũn bị hắn nhấc tới xoay ngược lại, hai đầu gối quỳ trên giường ướt đầy nước, đôi tay bị hắn nằm lấy kéo ra sau, còn đang chới với thì hắn liền từ phía sau lưng tiến vào.

Tiếng nước d.âm loạn cuồng tiết vang khắp căn phòng, kɧoáı ©ảʍ lan tràn khắp xương cốt.

Bạch Ly rên khóc la to, khuôn mặt đầy nước kề sát xuống nệm giường, hạ thân bị nâng cao đón nhận dị vật đâm vào, tư thế khuất nhục khó có thể tưởng tượng.

Cái gì công chúa tôn quý lúc này không quan trọng nữa, hiện tại bất quá chỉ để hắn tuỳ ý hưởng lạc, tàn nhẫn chiếm giữ, cô chẳng khác gì gái mua vui đối với hắn.

Dị vật thô to làm cho người ta sợ hãi ra vào cực đoan, bụng cô nóng bỏng tiết ra đầy nước chảy dọc theo bắp đùi, trên đỉnh kí©h thí©ɧ, ánh mắt đẹp ướŧ áŧ hoảng sợ nhìn hắn.

Bạc Đình lại chẳng chút thương hại, ánh mắt âm u nhìn ngọc thể nằm dưới thân tuyệt đẹp, cuối cùng thiếu nữ ngây thơ cũng bị hắn làm ra thành thục quyến rũ, mồ hồi thơm đầm đìa bay vào mũi làm hắn càng mất khống chế.

Lửa nóng trong bụng kêu gào muốn tiết cao trào tiếp, hắn lại đâm không ngừng nghỉ, dập nhanh mấy trăm phát nữa rồi gầm lên một tiếng, đem tinh hoa rót đầy hoa nhỏ.

Từng dòng dịch nóng bắn ra như thuỷ triều bùng nổ, kɧoáı ©ảʍ điên loạn mất hồn, tinh hoa hắn tích tụ hơn 20 năm quá nhiều khiến bụng nhỏ của cô gái cũng không dung nạp nổi.

Bạch Ly như muốn ngừng thở, nghe được tiếng thở dốc của người đàn ông ưu nhã bên tai, hắn cắn lên cổ cô, đau đớn hoà lẫn sung sướиɠ tăng lên.

Cô cũng dùng chút sức lực cuối cùng mà cao trào, không khống chế được nâng eo vểnh lên dán chặt lấy hạ thân hắn.

Dị vật vừa mới xuất tinh hoa lại cứng lên, bị hành động của cô kí©h thí©ɧ chui tọt vào sâu bên trong.

Đầu gối quỳ trên giường cùng đùi ngọc run kịch liệt, dần dần cô cũng bất lực, nghẹn ngào khóc ngâm nhỏ dần, để mặc cho hắn tuỳ ý làm.

Dáng người thiếu nữ muốn nằm xuống mà không được, hắn lại mạnh mẽ lật cô lại ôm trong ngực, da thịt tuyết nộn đỏ bừng dấu vết hoan ái hắn tạo ra.

Ánh mắt hắn dục tình còn chưa tan, nhưng lại cứ đạm mạc nhìn cô, lười biếng hỏi.

"Có muốn gả cho ta không?"

Bạch Ly ngây thơ phe phẩy đầu, cô bị hắn làm đến mụ mị đầu óc, cái gì cũng không nhớ rõ nữa, lúc sau lại gật đầu theo bản năng đáp lại.

Sau đó, cô nghe thấy hắn cười hài lòng, chỉ là nụ cười đó khiến cô rét run. Thân thể thiếu nữ mềm mại lại bị hắn lôi kéo, một vòng hoan ái mới lại bắt đầu...