Chương 1. Ký ức đẹp

Đêm đen huyền, một ánh đèn nhàn nhạt chiếu vào phòng ngủ. Đây là căn phòng của thiếu nữ ấm áp ngọt ngào, thiết kế cùng bố trí tốn rất nhiều tâm tư, ánh sáng mang màu trắng mịn, trang trí đáng yêu, khắp nơi cho thấy ở nơi đây là một cô gái đang được sủng ái.Chiếc gường lớn mềm mại thoải mái, người con gái nhỏ nhắn xinh xắn đang lẳng lặng ngủ say.

Lúc này là hai giờ sáng, mọi âm thanh đều tĩnh lặng, ngoại trừ tiếng hít thở, tiếng hít thở rõ ràng không phải là an ổn say giấc, dồn dập thở nhẹ, người trên gường trằn trọc hạ chăn ấm.

Trong giấc mộng , những kỷ niệm không ngừng xông tới…

“ Lục Hàn Đình, anh trai cậu lại tới đón cậu, thật tốt”

“ Rất đẹp trai, so với anh trai tớ tốt hơn nhiều”

“Tư Linh, mình lấy hai anh trai thêm một ba ba của mình đổi với cậu được hay không?”

“ mới không cần!”. trong một đám học sinh, Một cô gái nhỏ cao cao ngẫng đầu, ánh mắt lóe sáng nhìn anh trai của mình, khuôn mặt vui mừng đắc ý, khuôn mặt đỏ thắm, ngón tay trắng nỏn dắt trên váy đăng ten, chờ đợi mở cửa.

Thật muốn nhanh một chút đến bên cạnh anh trai, cô thích anh trai dắt tay cô từng bước từng bước , thích bàn tay ấm áp của anh trai, dù anh trai không thích nói chuyện, nhưng chỉ cần anh trai ơ cạnh cô, cô liền thích.

Cô đứng ở trong cổng trường điểm mũi chân hướng ra ngoài xem, trừ một đám a di, a ma, không thấy khuôn mặt mà cô mong đợi.

Tiếng âm nhạc vang lên, cửa trường từ từ mở rộng, các bạn học sinh theo sự hướng dẫn của thầy cô trật tự xếp thành hàng đi ra ngoài.

Đi ra cửa chính của nhà trẻ, Cố Tư Linh liếc mắt nhìn thấy được ở chỗ không xa, dưới bóng cây nam nhân tuấn tú lẳng lặng đứng đợi, cùng xung quanh huyên nào hoàn toàn bất đồng, tuổi rõ ràng không lớn, lại đem bốn chữ “ bình tĩnh cẩn thận” phát huy vô cùng tinh tế.

Cô gái nhỏ vừa nhìn thấy hắn lập tức cười đến mặt mày cong cong, dùng sức phất tay kêu anh trai, đôi mắt tròn trịa đáng yêu tràn đầy hưng phấn nhìn anh trai dưới bóng cây.

Hắn nhìn thấy cô, cất bước đi về phía cô, không nhanh không chậm.

“ Linh Linh , hôm nay anh trai lại tới đón em đó”.

Cô giáo mỉm cười nhìn nam nhân kia, một tay ở phía sau lưng Cố Tư Linh khẽ đẩy “ Linh Linh , anh trai đối với con thật tốt, con phải nghe lời anh trai nghe chưa? ”.

Mười một tuổi Lục Hàn Đình lớn hơn nhiều so với nam sinh cùng lứa , trên mặt hắn luôn luôn hiện hữu nụ cười, tóc đen lưu loát, quần áo sạch sẽ như mới, mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng thân cao đã được 1,6m cùng áo sơ mi hết sức nho nhã.

Cố Tư Linh căn bản không nghe cô giáo nói gì mà trực tiếp nhào bổ đến bên cạnh anh trai, nắm tay anh trai lay lay “ anh, anh”.

Thật vui vẻ, tại sao gọi hoài mà không cảm thấy chán.

Lục Hàn Đình cầm tay em gái, nhẹ giọng nói với cô giáo: “ cám ơn cô giáo”.

Sau đó cúi đầu ôn nhu nói với em gái: “ chúng ta về nhà, nói hẹn gặp lại cô giáo nào”.

“hẹn gặp lại cô giáo”, Cố Tư Linh nói cực nhanh, nhìn xung quanh thấy các bạn học sinh cùng các dì, các mẹ đều nhìn chằm chằm anh trai cô , nghĩ đến chuyện bạn học muốn đổi anh trai của cô, cô lập tức mất hứng mãnh liệt kéo tay anh trai, “ về nhà, về nhà”.

Lục Hàn Đình lễ phép chào cô giáo , sau đó dắt tay em gái từng bước từng bước đi xa trong khi mọi ánh mắt thưởng thức nhìn theo

Trời chiều chiếu thằng tắp trên đường lớn, cây cối xanh lục tãn mát ra mùi thơm thiên nhiên, tất cả đều hoàn mỹ giống như bứa họa.

Bức họa hoàn mỹ, thỉnh thoảng bay tới những âm thanh trong trẻo của cuộc đối thoại.

“ Linh Linh hôm nay có ngoan không?”

Cố Tư Linh ôm cánh tay anh trai, cười vô cùng ngọt ngào, “ ngoan, rất ngoan a”

“ Có chịu ăn cơm không?”

"có ạ”

“Rất tốt” Lục Hàn Đình mỉm cười, cúi đầu ôn nhu vuốt ve tóc em gái.

Nụ cười của anh trai thật hoàn mỹ, bất luận nhìn xa hay gần đều là anh trai hòa ái dễ gần. anh trai khen thưởng cô, Cố Tư Linh cao hứng được sủng ái hai má hồng hồng, “ anh trai em chỉ nghe lời anh thôi”

“Đứa bé ngoan”. Lục Hàn Đình sờ sờ đầu của cô, mắt cô trở nên nóng bỏng vui vẻ, nụ cười nhẹ nhàng nhàn nhạt, phá lệ tuấn lãng.

Anh trai của cô không phải là người thích cười, nhưng khi anh cười lại đặc biệt hấp dẫn người, cô ngây ngốc nhìn nụ cười nhã nhặn của anh, sẽ không có người nào cười đẹp như anh của cô.

Dựa sát vào lòng ngực của anh trai, cô nghĩ sẽ không bao giờ rời xa lòng anh trai đâu a.

***