Chương 58: Lời xin lỗi muộn

“Hades! Hades!” Persephone vui vẻ đi tới.

Có điều khuôn mặt của Hades xanh mét

“Ai cho nàng đến đây?” Hắn tức giận hét lên.

“Em không thể chờ ngày mai mới có thể gặp chàng nên chạy đến đây tìm” Cô cười nói.

“…” Persephone ngây người một chút, phát giác đây là ý tứ của Diana, cô cảm kích.

“Hades, tha thứ cho em ngu xuẩn và tùy hứng nhé! Em biết em sai rồi, em hối hận rồi! Em không nên không để chàng giải thích, em còn nói bậy về mối quan hệ của chàng và Diana…” Cô nói tùm lum, nhìn khuôn mặt của Hades, nhưng hắn chẳng thèm để ý, vung tay để xe ngựa chạy.

Persephone đành phải dùng chân kẹp lấy bụng của Tarot, giục nó đuổi theo Hades.

“Hades, em biết em sai rồi! Em nhận sai với chàng, chàng bỏ qua cho em nhé, được không? Em thề sẽ không có lần sau đâu, cũng không làm chàng tổn thương…”

“Có lần sau ư?” Hắn nhíu mày hừ lạnh.

“Không, không, không, không có lần sau, tuyệt đối không!” Persephone chân chó nhìn hắn, cảm giác hắn đang mềm lòng.

“Vậy lần này tính sao?”

“Ngươi nói như thế nào tính liền như thế nào tính, ta tuyệt đối không hề câu oán hận!” Văn nhã lệ thân thủ làm ra thề trạng.

“Được, vậy nàng ở nơi này, nếm sự cô độc mấy ngày này của ta đi!” Hades thản nhiên nói.

“Chàng muốn em một mình ở nơi này?” Persephone hét lên, có chút hoảng sợ nhìn khắp nơi.

“Sao? Không dám? Muốn đổi ý?” Hắn trêu tức.

Muốn cô biết khó mà lui sao? Nằm mơ!

“Nếu em ở lại, chàng sẽ bỏ qua chứ?” Cô yên lặng nhìn hắn.

“Chắc vậy…” Hắn ba phải nói, nhưng mà Persephone cũng hiểu.

“Được, em ở lại!” Persephone thở dài gật đầu.

Hades không thèm nhìn cô một cái, đánh vào ngựa, bay đi.

“Tarot, hắn thật sự đi rồi sao?” Persephone chán nản nằm lên lưng ngựa, Tarot bất đắc dĩ kêu một tiếng.

“Được rồi, được rồi, ta biết “tự làm bậy không thể sống”. Đành vậy, ta và ngươi ở đây chơi vài ngày đi!” Cô ngồi xuống, vỗ đầu Tarot, sau đó đưa nó đến một tảng đá tương đối bằng phẳng. Persephone nhảy xuống ngựa, tìm một mảnh nham thạch, yên tĩnh ngồi đó nhắm mắt lại.

Thời gian yên tĩnh trôi qua, không một tiếng động, bên tai không có chút thanh âm kỳ lạ. Thế giới kì lạ này khiến cảm giác cũng kì lạ.

Yên lặng không chút tiếng động, nơi này giống như một đất nước chết vậy, mà Persephone hôm nay lại ở nơi này. Tuy rằng cô biết ý nghĩa của sự cô đơn, nhưng từ trước giờ cô chưa từng trải qua nó, cô cảm giác, giống như đi vào thế giới nội tâm của Hades, hô hấp của hắn, cảm thụ được tâm tình của hắn, sau đó lý giải thế giới yên tĩnh của hắn, cái loại yên tĩnh hơn ngàn năm này giống như dây trói lấy cô vậy, làm cô thở không nổi. Cô giãy dụa, giãy dụa không ngừng, nhưng sợi dây lại càng lúc càng chặt.

Nước mắt bắt đầu chảy, Persephone đau lòng mở mắt.

Hades yên lặng đứng trước mặt cô.

Khuôn mặt của hắn không thay đổi, hắn dùng đôi mắt màu đen của mình nhìn vào mắt Persephone, nhìn vào trong đồng tử, tiến vào thế giới nội tâm, cuốn lấy linh hồn của cô.

Nước mắt Persephone vẫn chảy, bắn tung tóe, lại chảy xuống váy trắng, làm nhiễm một mảnh nước mắt.

“Persephone, nàng thật sự là yêu tinh được phái xuống để tra tấn ta…” Hades thì thào nói, vươn tay đến má cô.

“Hades, xin lỗi, xin lỗi…” Persephone liên tục nói lời xin lỗi để biểu đạt tâm trạng xấu hổ của mình.

Hắn thở dài ôm cô vào lòng. Persephone ngoan ngoãn ôm chặt cổ hắn.

“Persephone, lần sau không được tùy hứng như thế nữa”

“Được”

“Nếu hiểu lầm ta cái gì cũng phải nghe ta giải thích”

“Được.”

“Lần sau ta sẽ không phát giận với nàng”

“Ừm”

“Persephone, hôn ta.”

“Được” Persephone ngẩng đầu, hôn lên môi hắn.

Lúc bọn họ trở lại địa ngục, Diana, ba vị phán quan, Themis và Hecate đều yên lặng đứng trước tẩm cung, giống như chờ bọn họ trở về. Nhìn thấy hình ảnh gắn bó của hai người, bọn họ đều nở nụ cười.

Tuy rằng Hades vô cùng tức giận Diana vì đã nói cho Persephone biết mọi thứ, nhìn nhờ Persephone khuyên bảo, hắn đành tha cho Diana.

Địa ngục trở lại sự yên tĩnh như trước kia.

Còn tình cảm của Hades và Persephone càng ngày càng gắn bó.