Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Giải Mộng

Chương 38

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cậu có ý tưởng: “Lâu tiên sinh nói điềm xấu không nhất định là hung thần, nhưng hung thần chắc chắn là điềm xấu. Chúng ta có thể bắt đầu tìm từ điềm xấu trong mộng.”

Lâu Lệ: “Trong mộng thiên biến vạn hóa, điềm xấu nhiều như lông trâu. Mơ rạn nứt là hung, mơ nước giếng vẩn đυ.c là hung, mơ xe không chạy là hung, cậu muốn tìm như thế nào? Bên cạnh cậu không có Mồi, muốn nghiệm chứng như thế nào?”

Lâm Tùy Ý nghiêm túc lắng nghe. Lâu Lệ nêu ví dụ những thứ đã xuất hiện trong giấc mơ này.

Trong nhà ông già bọn họ tạm trú, sàn nhà rạn nứt là điềm xấu, nước giếng ngoài sân vẩn đυ.c là điềm xấu, xe cày bị thiếu một bánh xe của ông già cũng là điềm xấu.

Đây chỉ là những thứ bọn họ phát hiện, trong mộng chắc chắc còn nhiều điềm xấu khác chưa thấy.

“Lâu tiên sinh.” Lâm Tùy Ý hiểu ý Lâu Lệ: “Điềm xấu phân loại quan trọng và không quan trọng. Điềm xấu không quan trọng không có ý nghĩa, chỉ là bộ phận cấu thành cảnh trong mơ. Để biết điềm xấu có liên quan hay không, cần xem Ứng Triều Hà có tiếp xúc hay không. Ứng Triều Hà là người nằm mơ, điềm xấu cô ấy tiếp xúc mới là quan trọng, và mới có thể là hung thần.”

Mỗi nhà mỗi hộ thôn Lân Hà đều nuôi chó dữ giữ nhà, Ứng Triều Hà giống như bọn họ cũng ở nhờ nhà thôn dân, hiển nhiên có tiếp xúc với chó đen.

Chó đen là hung thần phù hợp yêu cầu.

“Lâu tiên sinh.” Lâm Tùy Ý nói rõ tiếp theo nên làm gì, cậu nói: “Giờ chúng ta đi tìm Ứng Triều Hà, xem cô ấy tiếp xúc với cái gì, đúng không?”

Lâu Lệ “Ừm” một cái, khẳng định lý giải của Lâm Tùy Ý.

Sự khẳng định làm Lâm Tùy Ý nóng lòng muốn thử, cậu nói: “Vừa rồi tôi nghe các bác gái nói về Ứng Triều Hà. Các bác nói Ứng Triều Hà tới thôn Lân Hà cũng để bái lạy. Tôi cứ cảm thấy Ứng Triều Hà tới tế bái cái gì đó, có lẽ liên quan đến bụng cô ấy. Lâu tiên sinh, chúng ta có thể ra tay từ chỗ này, thử tìm hung thần?”

Lâu Lệ: “Có thể.”

Vừa rồi bọn họ đi vài vòng quanh thôn trang mà không thấy Ứng Triều Hà, cũng không thấy người thành phố ngàn dặm xa xôi tới thôn cúi chào vật gì đó, vì thế họ đặt ánh mắt đến nơi ngoài thôn trang… núi cao kia.

Thôn Lân Hà lưng dựa vào một núi cao cây cối xanh um. Mà núi sâu rừng già luôn là tín hiệu thần bí nguy hiểm. Nếu Ứng Triều Hà muốn tới thôn Lân Hà cúi chào, muốn lạy vật gì đó, rất có thể sẽ ở chỗ núi này.

Lâm Tùy Ý theo Lâu Lệ đi vào trong núi. Bọn họ từng đi con đường nhỏ lầy lội dẫn tới thôn, sau khi vào thôn mới phát hiện con đường này xuyên qua thôn Lân Hà thôn hướng vào trong núi.

Đường nhỏ lầy lội vẫn ẩm ướt dầm dề, tuy rằng bầu trời không có mưa.

Lâm Tùy Ý sợ làm bùn bắn lên người Lâu Lệ. Cậu chuyên tâm đi đường, mỗi một bước đều rất cẩn thận.

Núi cao tuy rằng nhìn như dựa lưng thôn Lân Hà, nhưng bọn họ đi đường khoảng hơn nửa giờ mới thực sự tới chân núi.

Lâm Tùy Ý ngửa đầu nhìn, đường dưới chân uốn lượn về phía trước, nhưng lại không thể thấy rõ. Hơi nước sương mù lập lờ ở cửa vào chân núi, che mờ tầm mắt người vào núi.
« Chương TrướcChương Tiếp »