Lừa được Tom, Harry tạm thời xem như đã giải trừ nguy cơ bị đuổi khỏi Hogwarts. Tom còn mang tới chút đồ ăn, phòng ngừa cái tên chạy từ trong bức họa ra này bị đói chết ở đây.
Harry ngoài mặt yên tâm thoải mái tiếp nhận chăm sóc từ Tom, thực tế lại cực kì u buồn. Nếu có khả năng, cậu hy vọng có thể thu phục Tom trước khi phải thả Tử xà ra. Tom luôn có ý ám chỉ muốn cậu thả Tử xà ra, mà Harry thì vẫn luôn dùng đủ loại lý do để trốn tránh nhưng cậu biết cứ như vậy không phải là cách.
Hơn nữa, cậu từng thương lượng với Voldermort, nếu đυ.ng phải câu đố yêu cầu tiêu phí nhiều thời gian thì phải cố gắng hoàn thành tất cả trong vòng 1 tháng nhưng hiện tại chỉ riêng thu phục Tom ở cô nhi viện đã mất 7-8 ngày.
Harry cảm giác cực kì lo âu.
Tom cũng phát hiện sự lo lắng này của Harry nhưng hắn không vạch ra, vẫn như cũ tỏ vẻ bình thường mang đồ ăn tới, thuận tiện khai thác thông tin về Tử xà, mặc dù việc Harry ra sức khước từ nhiều ngày như vậy đã khiến trình độ tin tưởng của hắn đối với cậu bị giảm đi rất nhiều.
Hắn không vạch trần lời “Nói dối” của đối phương là vì muốn biết đối phương đang có mục đích gì.
Trong mấy ngày này hắn cũng không nhàn rỗi.
Hắn thông qua quan hệ của mình, xem xét danh sách toàn bộ trường học, còn lật xem không ít sách cổ mà vẫn không phát hiện dấu vết về sự tồn tại của gã thiếu niên kia. Nói cách khác, ít nhất, gã thiếu niên kia hiện tại không phải học sinh của Hogwarts, cũng không phải người nổi danh gì.
Một vị có quan hệ tốt với Salazar Slytherin đến mức biết về bí mật của phòng chứa mà lại không bị ghi lại? Tom nở nụ cười, cũng quá mức trùng hợp rồi đi.
Theo suy đoán của hắn, thiếu niên này biết Xà ngữ, lại thường xuyên tới mật thất chờ hắn, rõ ràng là có sự “Cố ý”. Nhưng nguyên nhân đối phương làm như vậy là gì, hắn còn chưa có đoán ra.
*****
Harry không biết mình trong tâm trí Tom đã bị đánh một dấu “Kẻ lừa đảo”. Cậu nhân khoảng thời gian học sinh lên lớp trộm tới phòng chứa một chuyến, đánh thức Tử xà đang say ngủ. Tử xà vừa tỉnh liền ồn ào muốn ra ngoài đi dạo, lập tức bị Harry ngăn lại.
[Bây giờ còn chưa được.]
[Tại sao?]
[Bởi vì ta cần mi giúp ta một việc, nếu thành công, ta sẽ cho mi ra ngoài.]
Harry nói như vậy.
Ở trong mật thất vài ngày, nghĩ đến đau cả đầu mà không ra phương pháp gì. Cuối cùng, cậu quyết định trước đến phòng chứa xem sao, giao lưu với Tử xà một chút, tốt xấu gì cũng phải có một ít chuẩn bị, không để đến mức tới bước cuối cùng lại chân tay luống cuống.
Trên đường đến phòng chứa, có lẽ là suy nghĩ không còn loanh quanh ở việc “Làm thế nào khiến Tom chủ động hôn mình” nữa, đại não đột nhiên buông lỏng lại chợt có linh cảm. Một kế hoạch chậm rãi thành hình trong đầu Harry.
Kế hoạch này cần Tử xà hỗ trợ.
Hơn nữa, để ngừa vạn nhất Tử xà bị Tom lừa mất, cậu giả mạo thân phận người thừa kế của Slytherin, làm một giao ước với Tử xà.
…Chỉ hy vọng con Tử xà này đừng có quá thông minh, đừng nhanh chóng phát hiện ra cậu là kẻ giả mạo.
Sau khi giao ước với Tử xà xong, Harry nhanh chóng quay lại gian mật thất mình đã ở vài ngày. Một đường hữu kinh vô hiểm, trở lại mật thất, còn chưa thở phào được một hơi đã thấy Tom vẻ mặt cười như không cười đang ngồi trên giường chờ mình.
Harry cứng đờ cả người, cố nặn ra một nụ cười, “Good afternoon!”
“Ngươi đi đâu vậy?” Tom nhìn như không chút để ý mà thuận miệng hỏi, “Bên ngoài đối với ngươi mà nói cũng không an toàn.”
“Vào thời của Salazar ta cũng sống ở Hogwarts cho nên có chút hoài niệm, nhịn không được đi dạo một lát.” Harry trong lòng còn đang thầm hoàn thiện kế hoạch, thuận miệng nói, “Yên tâm, ta không bị ai phát hiện.”
“À, vậy sao? Ta còn nghĩ là ngươi đi gặp Tử xà…” Tom nói, để ý thấy động tác của Harry tựa hồ khựng lại một giây, giả vờ như không thấy chỉ chỉ đồ ăn trên bàn, “Phần của ngày hôm nay.”
“Cám ơn.” Harry nói, cảm thấy thời cơ đến, bắt đầu biểu diễn.
“Mấy món ăn này không tồi…” Harry đi qua nhìn đồ ăn nhưng không có ăn ngay, cầm lên lại đặt xuống, còn cố ý liếc Tom như thể muốn nói lại thôi.
“Có lời gì ngươi có thể nói thẳng.” Tom nhìn thấy động tác của Harry, nhíu mày.
“Ta…”
Nghe hắn nói vậy, Harry buông đồ ăn, cúi đầu. Tom chú ý tới sắc mặt của thanh niên kia thoáng chốc đỏ bừng, đến tai cũng đỏ như xuất huyết, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra dự cảm không tốt —— Sau một lát, Harry giống như đã hạ quyết tâm, hít sâu một hơi, vụt ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Tom.
“Ta thích ngươi!”
“…”
“Từ mấy ngày trước nhìn thấy ngươi, ta đã nhất kiến chung tình. Cho nên chỉ cần ngươi đồng ý kết giao với ta, ta liền tặng Tử xà cho ngươi làm lễ vật.” Harry giả bộ như rơi vào bể tình, đặc biệt chân thành chăm chú nhìn Tom.
Đây chính là kế sách cậu đột nhiên nghĩ ra trên đường đi tìm Tử xà.
Từ những phương diện khác để dụ dỗ lấy được một nụ hôn đều quá mức phiền toái, cậu cũng không thể nghĩ ra lắm mưu nhiều kế như Voldermort, vẫn là đánh trực diện có hiệu quả hơn. Nếu như có thể thành công ép Tom kết giao với mình, vậy một cái hôn chẳng phải là chuyện thực dễ dàng sao?
Loại phát triển này hiển nhiên nằm ngoài dự đoán của Tom. Hắn híp mắt, muốn tìm trên mặt thiếu niên dấu vết dối trá, lại tìm không được. Hắn nói, “Ngươi đang chơi trò gì vậy? Ngươi không sợ ta báo sự tồn tại của ngươi cho hiệu trưởng sao?” Chẳng lẽ người này trước đó không chịu giao Tử xà ra là vì có ý đồ này…. Không, không thể nào…
“Ta cũng không ngại tới tâm sự với hiệu trưởng đâu, tới nói cho ông ta biết học sinh của ổng đang đi tìm phòng chứa bí mật của Slytherin, a, ta còn nghĩ, có lẽ còn có một vài bí mật nhỏ ít ai biết nữa…” Harry cười nhẹ, đã tính toán ép Tom kết giao với mình, cậu tất nhiên đã tính tới những chuyện có thể xảy ra. Tuy rằng đến lúc diễn vẫn hơi căng thẳng nhưng cậu cho rằng mình vẫn có thể thuận lợi vượt qua.
“Ngươi đang đe dọa ta?”
Sắc mặt Tom rốt cuộc tối sầm xuống, đến hiện tại hắn vẫn không thể hiểu được mục đích của đối phương. Mục đích cuối cùng thực sự là muốn kết giao với hắn? Ha, đừng có đùa, hắn còn lâu mới tin. Hắn nhìn khuôn mặt mỉm cười của đối phương, còn có đôi mắt xanh trong suốt, thật hận không thể đấm lên đó hai phát.
“Sao có thể? Ta chỉ là yêu ngươi thôi.”
Harry chậm rãi nói. Cậu cảm thấy cảnh này thật giống tình huống lúc đó của mình và Voldermort, chỉ khác là tráo đổi vị trí hai bên, cảm giác này làm nụ cười của cậu càng thêm sáng lạn. Cậu rất tò mò, nếu mình thật sự thành công, rồi phần kí ức này chuyển đến chỗ Voldermort, biểu tình của hắn sẽ như thế nào?
“Ngươi không sợ ta trực tiếp gϊếŧ ngươi?” Tom nói.
“Ta nghĩ, so với ngươi bây giờ, ta hẳn là vẫn mạnh hơn một chút.” Harry cười, sắc mặt vẫn hơi ửng hồng, “Như vậy, ngươi cảm thấy đề nghị của ta thế nào?”
“Không ai biết đến sự tồn tại của ta, sẽ không sợ cản vận đào hoa của ngươi. Đồng thời ta còn có thể mang Tử xà đến cho ngươi, giúp ngươi mở phòng chứa của Slytherin. Huống chi, ta cảm thấy vẻ ngoài của mình cũng không tính là quá kém.” Harry chậm rãi đi về phía Tom, biểu tình trên mặt thiếu niên làm Tom cảm thấy cực kì quen thuộc —— Aish, chết tiệt, đây chính là loại vẻ mặt mà ngày nào hắn cũng nhìn thấy khi soi gương —— Harry đi tới trước mặt Tom, cầm bàn tay nắm đũa phép của Tom đẩy sang một bên, bóng người phủ xuống, hôn khẽ lên môi hắn.
“Không phủ nhận, ta coi như ngươi đồng ý.”
*****
Cứ như vậy, hai người bắt đầu chính thức kết giao (?).
Harry cũng làm theo lời hứa, đưa Tom đến phòng chứa, thả Tử xà ra. Nhưng bởi vì Harry nhanh chân đến trước nên tuy Tử xà ngoài mặt một bộ nghe theo Tom nhưng thực chất lại coi Harry mới là chủ nhân của mình. Chẳng qua đây chỉ là tạm thời, Harry biết một khi Tử xà phát hiện ra sự thực, sự tình sẽ đi theo phương hướng không thể khống chế.
Cho nên cậu chỉ có thể trong thời gian ngắn ngủi này, nhanh chóng thu phục Tom.
Để phòng ngừa Tử xà đả thương người, cũng phòng ngừa Tom sau khi bắt được Tử xà liền trốn không tới gặp mình, Harry tìm một cái cớ, mang Tử xà đến ở chung trong mật thất với mình. Tom đương nhiên biểu đạt kháng nghị nhưng Tử xà đứng về phía Harry, hắn chỉ có thể nghe theo.
Cứ như vậy, thời gian lại qua 2 ngày.
Mà trong 2 ngày này, chỉ cần tới gần Tom, Harry liền nhìn hắn chớp chớp mắt, biểu tình “Mau đến hôn ta đi!”, nhìn đến mức Tom cũng phải run rẩy. Nếu không phải Tử xà đang ở đây, hắn thật muốn khiến tên gây họa này cứ ở trong đây chờ đến chết.
Hắn thậm chí còn muốn hạ độc vào đồ ăn. Chính là bắt đầu từ hôm đó, Harry đột nhiên không ăn đồ hắn đưa tới nữa mà không biết từ đâu ra tự kiếm được đồ ăn lấp bụng mình.
A, hắn đương nhiên còn từng thử đánh lén.
Nhưng tính cảnh giác của người này cũng không thấp, nhiều lần đều bị phát hiện ra. Sau đó người này còn dùng biểu tình “Hôn ta một cái bồi thường đi” nhìn hắn, nhìn đến mức hắn từ bỏ việc đánh lén luôn.
Tra tấn tinh thần khiến trạng thái trên lớp gần đây của Tom đều không tốt, còn bị chủ nhiệm Slytherin gọi lên nói chuyện. Bởi sự kiện này, trong trường bắt đầu đồn thổi hắn đang kết giao với một người thần bí, mọi người còn sôi nổi đoán xem đó là ai… Tên ngu xuẩn Malfoy thậm chí còn chạy tới hỏi hắn chuyện này có thật hay không.
Trong lúc nhất thời, Tom cảm giác dạ dày luôn khỏe mạnh của mình cũng ẩn ẩn phát đau.
Tại lúc Tom đang bất mãn thì Harry cũng không khá hơn. Mỗi lần đều phải giả bộ nhiệt tình, bộ dáng nôn nóng yêu đương, quả thực là một loại dày vò! Hơn nữa tên kia căn bản không có để ý tới cậu, mấy ngày nay cậu chủ động hôn Tom nhiều lần, cũng ý bảo đối phương, hy vọng hắn có thể hôn trả lại một cái.
Nhưng mỗi lần tên đó đều mặt không đổi sắc nhìn cậu, nhìn đến mức Harry nổi da gà toàn thân… Thậm chí cậu còn có xúc động muốn nói hết chân tướng cho Tom biết, nói cho hắn, chỉ cần hắn chủ động hôn cậu một cái thôi, hai người bọn họ đều lập tức có thể giải thoát, không còn phải tra tấn lẫn nhau nữa!
=======================================
------oOo------
Chương 94
Nguồn: EbookTruyen.VN