Chương 7: Thế giới thứ nhất

Ôn Tần Tây lo lắng nằm xuống trong hộp trò chơi khi Hắc Bảo thu thập tất cả những thứ cần thiết trong khi cho anh một số lời khuyên vào phút cuối.

"Đừng quên cam kết rằng với bất kỳ nhân vật nào mà hệ thống cung cấp cho anh nếu không anh có thể bị đuổi. Ồ và thời gian trong trò chơi nhanh hơn nên không cần phải căng thẳng về việc ra khỏi trò chơi mười năm sau. Mình đang nói cái quái gì vậy, anh thậm chí có thể ra ngoài trong 1 phút haha."Hắc Bảo nửa đùa nửa thật nói nhưng Ôn Tần Tây chỉ muốn nhét một chiếc tất bẩn vào miệng anh ta để anh ta im lặng.

"Ồn ào quá, tôi không có ngu đâu." Ôn Tần Tây nhắm mắt đăng nhập trò chơi rồi đáp.

Khoảnh khắc tiếp theo khi anh mở mắt là tại một trung tâm dịch chuyển trò chơi đang kể câu chuyện về thế giới đầu tiên. Nó thực sự là bi thảm như họ đã mô tả.

Thế giới đầu tiên dựa trên lịch sử và Thiên Nhiết Triết là nhân vật chính bị bôi đen với số phận khủng khϊếp. Người đàn ông bị vứt vào thùng rác khi mới chỉ là một đứa trẻ sơ sinh. Hắn ta có thể đã chết trong mùa đông lạnh giá nhưng lại may mắn được một bà lão nghèo nhận nuôi.

Đáng buồn thay cho hắn, bà lão qua đời khi anh ta mới 5 tuổi, để lại anh trở thành người vô gia cư vì người thừa kế duy nhất còn sống của bà đã chiếm đoạt ngôi nhà và đuổi Thiên Nhiết Triết ra đường. Kể từ đó, cậu bé 5 tuổi trở thành một kẻ lưu manh đường phố, cầm đầu những cậu bé vô gia cư khác và trở thành đại ca của chúng.

Các cậu bé sống sót sau khi ăn trộm của người giàu đã biện minh rằng đó là sự đền đáp cho tất cả sự ngược đãi mà chúng phải chịu đựng từ những tên khốn kiêu ngạo. Một ngày nọ, khi đang đi săn trong rừng, anh tìm thấy một cô gái tên Triệu Hoàng Chi bị mắc vào một trong những cái bẫy của anh và ngay lập tức rơi vào tình yêu một cách vô vọng.

Cô là người thứ hai từng thể hiện tình yêu vô điều kiện với hắn và vì cô ,hắn ta sẵn sàng thay đổi cuộc sống của mình và vì vậy hắn đã tham gia một bang hội để biến bản thân thành thứ gì đó để trở nên xứng đáng với cô ấy. Đây là động lực của hắn khi hắn leo từ thứ hạng này sang thứ hạng khác để trở thành một trong những thành viên lành nghề nhất với tài năng đặc biệt.

Hắn ta sớm được thăng cấp bậc cao nhất khi hắn được chuyển đến làm việc cho hoàng đế với tư cách là một lính đánh thuê để phát hiện ra điều gì đó nguy hiểm và bảo vệ hoàng đế. Anh ta như là một bản sao của vị hoàng đế chỉ trẻ hơn vài tuổi. Điều này sớm đã tiết lộ được rằng hắn là con trai của người vợ lẽ đã biến mất khỏi cung điện nhiều năm trước.

Vị hoàng đế xúc động đã phong hắn làm người kế vị, điều này đặc biệt không ổn với các anh trai của hắn, đặc biệt là em trai hắn ta- Thiên An Chí . Vì ghen tuông và tham lam, Thiên An Chí đã tìm cách tiêu diệt để Thiên Nhiết Triết bằng cách tiết lộ lịch sử đen tối của hắn và cướp đi người phụ nữ mà hắn yêu. Và đó là khởi đầu của một kẻ cuồng diệt chủng đen đủi, kẻ đã khiến những dòng sông chuyển sang màu đỏ và tiêu diệt bất cứ ai dám chống lại hắn. Đối với một người đàn ông xấu xa như vậy, chỉ có thể có một kết cục buồn là chết một cách đau đớn do ngộ độc strychnine*.

END

*strychnine: Là thành phần làm thuốc trừ sâu, không mùi, không màu, không vị, độc tính không cao. Dùng để tiêu diệt động vật nhỏ

"Chết tiệt! Qủa là một kết cục cứt chó," Ôn Tần Tây nói khi đọc xong. Thật quá thảm hại khi anh thực sự cảm thấy tiếc cho Thiên Nhiết Triết, người bị mắc kẹt trong một vòng lặp vô tận cứ lặp đi lặp lại cùng một việc.

"Chào mừng Ôn Tần Tây đến với Flaship, chúc ngài có một trải nghiệm chơi game thú vị," hệ thống nói trước khi bị Ôn Tần Tây ngắt lời

"Hệ thống bỏ qua phần giới thiệu và mở kênh liên lạc," anh nói trong khi nghiền ngẫm chiến lược giúp Thiên Nhiết Triết thoát . Anh hình dung mình như là một đại kiện tướng già dẫn dắt một anh hùng trẻ tuổi đến chiến thắng như trong Karate Kid.

"Ồ, thật thô lỗ và tên tôi không phải là hệ thống mà là Jolie như trong Angelina Jolie. Vui lòng nhập mật khẩu", hệ thống nói với một thái độ tức giận.

"Tao đã rất nghiêm túc thiết kế ngươi nhưng giờ mày ại tranh luận với tao về một cái tên.." Ôn Tần Tây trả lời với một nụ cười tự mãn trên khuôn mặt.

"Ông chủ,ông thật tuyệt vời. Ông có một con chó và đặt tên cho nó là chó. Ngài đã hoàn thành tốt việc đặt tên cho một cái hệ thống đó.": Jolie nói với giọng mỉa mai

"Cái quái gì vậy! Được rồi, được rồi Jolie. Chuyển mã Qieranzheisajerk," anh trả lời và quyết định không tranh luận với AI trước khi trò chơi bắt đầu.

"Tôi không nghĩ CEO sẽ đánh giá cao điều đó nhưng tôi ở đây để đánh giá sự ngu ngốc của ngài. Mở kênh, tạm biệt,"

Ôn Tần Tây không thể tin được những gì mình vừa nghe, ai đó đã sửa đổi lại hệ thống của anh và nó chắc chắn là một trong những tên khốn trong phòng chơi game.

" Ôn Tần Tây bên trong thế nào?" Hắc Bảo bận rộn hỏi,

"Tại sao mày lại thay đổi hệ thống của tôi, nó đã là nguyên mẫu nhưng mày đã đặt cho nó một cái tên ngu ngốc," anh phàn nàn với mong muốn có thể quay lại quá khứ và khóa một số chức năng để chúng không thay đổi bất cứ thứ gì.

"Chờ đã, không phải tôi, là Hạ Bạch"

"Anh phải học cách thừa nhận anh bạn, gọi một hệ thống, hệ thống không còn hoàn chỉnh nữa," Một người đứng ra bảo vệ cho Hạ Bạch nói

"Thế còn những quả bom F mà nó thả xuống cũng là do mày đúng không?" Ôn Tần Tây hỏi, cảm thấy tiếc cho những khách hàng tương lai, những người sẽ phải tương tác với một hệ thống hỗn xược thô tục

"Đó không phải do tôi, tôi tự hỏi ai lại suốt ngày chửi thề như một tuyển thủ chuyên nghiệp? Ồ đúng rồi, là do anh. Nó chắc chắn đã học được từ anh," Hắc Bảo vừa nói vừa bái kiến anh.

Ôn Tần Tây đột nhiên không thể phản bác, anh miệng lưỡi bẩn thỉu, cho nên mới có lý. Sau khi hoàn thành việc giúp đỡ Thiên Nhiết Triết , anh thề sẽ thiết kế lại hệ thống. "Được rồi, được rồi, tôi sẽ vào vai nhân vật nào đây?"

"Để tôi kiểm tra." Hắc Bảo nhìn qua hệ thống trả lời. Đột nhiên, một màn hình xuất hiện trước mặt Ôn Tần Tây, yêu cầu anh bắt đầu trò chơi. Anh đột ngột nhấp vào đồng ý và ngay lập tức được dịch chuyển vào thế giới thứ nhất nhưng anh không thức dậy trên một chiếc giường êm ái hay hạ cánh êm ái trên mặt đất.

Ôn Tần Tây tỉnh dậy trong tình trạng đuối nước khi nước tràn vào phổi. Anh không biết bơi và cứ thế vùng vẫy khi dòng nước ầm ầm cuốn anh xuống sông. Khi họ nói rằng anh nên tạo ra một trò chơi thực tế, anh ấy thực sự đã tạo ra một trò chơi thực tế phi thường. Cảm giác chết đuối đơn giản là quá thật.

Thật may mắn, anh đã nắm được một khúc gỗ nổi và cuối cùng đã cứu anh khỏi chết đuối và bị đuổi khỏi trò chơi quá sớm."Bọn mày!Bọn mày!": anh gọi Hắc bảo và Hạ Bạch nhưng không ai trả lời

Ôn Tần Tây tiếp tục trôi dạt cho đến anh có thể đến được bờ sông. Anh nằm trên mặt đất và thở hổn hển thì nghe thấy tiếng một cô bé hét lên. "Ahhhh là ma!!!!!" cô hét lên trong khi chạy về phía thị trấn.

Ôn Tần Tây bối rối ngẩng đầu lên. "Ở đâu? Cái quỷ gì?"

"Uhm, Ôn tiền bối," Hắc Bảo lo lắng gọi, người đột nhiên gọi anh là tiền bối, điều mà không ai trong số họ từng làm. "Nhân vật của anh là Lâm Kinh Tạ, một thiếu gia giàu có và là một bạo chúa. Rõ ràng nhân vật này là một tấm bia đỡ đạn nghiêm trọng,người bắt nạt Thiên Nhiết Triết trong nhiều năm qua."

"A ȶᏂασ mẹ. Thế thì làm sao tôi có thể giúp hắn ta bây giờ?" anh nói trong khi nằm xuống trong thất bại.

"E hèm," Hạ Bạch lo lắng ho một tiếng, "Đó không phải là điều tồi tệ nhất. Cả thị trấn đều nghe nói anh bị chết đuối nhưng thi thể anh đã mất tích ba ngày và Thiên Nhiết Triết là kẻ đã gϊếŧ anh, mặc dù chỉ có hắn ta và đám đàn em của hắn ta biết điều đó." Hạ Bạch giải thích trước khi cắt đứt liên lạc bằng cách lấy cớ "ra ngoài ăn trưa".

Họ không muốn nghe Ôn Tần Tây nguyền rủa họ từ trời cao đâu. Tục ngữ nói cái gì mà "không nghe, không thấy, không đau" Ngay cả hệ thống cũng không quên kiểm tra lại khi anh ta ra ngoài.

"#$##$#$#@@@##k!" Ôn Tần Tây nguyền rủa mồi hồi để trút giận.Giờ Thiên Nhiết Triết không chỉ ghét nhân vật của anh, hắn thậm chí còn gϊếŧ anh, bây giờ đó là một vụ gϊếŧ người có chủ ý. Anh làm sao giúp hắn bây giờ?

***

Một nơi nào đó trong rừng, một nhóm cậu bé đang đi săn đột nhiên bị một cậu bé khác gọi làm gián đoạn. "Ran đại ca! Đại ca.....huh...phoo....Lâ-Lâm Kinh Tạ còn sống!" cậu bé nói vừa thở hổn hển cố gắng lấy lại hơi thở của mình.

"Mẹ kiếp!" Thiên Nhiết Triết choáng váng hét lên.