Vào ngày đặc biệt sôi động, trong lều, Thiên Nhiết Triết phát ra sát khí cực lớn hướng về Tôn Hổ Tiên. Tôn Hổ Tiên đứng đó nhìn thẳng vào người con trai duy nhất mặc váy trong khi lo lắng nhéo ống tay áo của mình.
"Cái đéo gì đang xảy ra vậy?" Ôn Tần Tây nghĩ thầm, khó hiểu nhìn hắn. Trước khi anh có thể nghĩ ra cách từ chối lịch sự nào vì họ thực sự không có quen nhau, Thiên Nhiết Triết đột nhiên bước tới trước mặt Tôn Hổ Tiên, chặn tầm nhìn của anh ta đến Lâm Kinh Tạ.
“Anh ta không có việc gì với người, mời ngươi cút” Thiên Nhiết Triết nói, tư thế cực kỳ uy hϊếp, ngay cả Ôn Tần Tây cũng sợ dù anh không phải là người bị uy hϊếp.
Bằng cách nào đó, có vẻ Tôn Hổ Tiên vẫn chưa hiểu rõ mà vẫn cố chấp. "Tôi thực sự cần nói chuyện với anh ấy, điều này rất quan trọng," Tôn Hổ Tiên nói trong sự do dự hơn trước.
Đôi mắt đen rực sáng của Thiên Nhiết Triết làm hắn sợ hãi nhưng hắn sẽ không đi đâu cho đến khi nói ra những gì mình cần nói. "Mày có muốn tao bẻ gãy cánh tay còn lại của mày không-!" Thiên Nhiết Triết hét lên trước khi đặt lên vai hắn ta vỗ nhẹ hai lần. Hắn muốn tiếp tục đe dọa Tôn Hổ Tiên nhưng khi chạm vào tay Lâm Kinh Tạ, đầu óc hắn trống rỗng, quên mất điều định nói.
"Nhìn xem, ngươi và ta quan hệ không tốt, nhưng ta sẽ nghe ngươi nói. Ta cho ngươi năm giây, bắt đầu... ngay bây giờ," Ôn Cầm Hi giơ năm ngón tay bắt đầu đếm ngược nói.
Tôn Hổ Tiên căng thẳng, lắp bắp mấy lần, toát mồ hôi lạnh. "Bốn...ba...hai...o-," hắn đếm ngược trước khi Tôn Hổ Tiên đột nhiên thốt ra điều gì đó khiến ba người trong lều sửng sốt trong khi một người trong số họ tức giận đến mức có thể gϊếŧ Tôn Hổ Tiên.
"EM THÍCH ANH!" Tôn Hổ Tiên hét lớn như sợ Lâm Kinh Tạ không nghe thấy mình. Đây là chuyện về thiếu gia Lâm, anh đã nghe nói về màn trình diễn của Lâm Kinh Tạ và quyết định trêu chọc anh ta hoặc có thể đánh anh ta để trả thù cho cánh tay bị gãy của mình. Anh đã tham dự vào ngày thứ hai nhưng thay vì chế nhạo Lâm Kinh Tạ, anh lại bị mê hoặc, cuối cùng lại khơi dậy một nỗi ám ảnh mới.
Anh ta nghĩ rằng mình sẽ quên sớm thôi nếu bản thân giữ khoảng cách nhưng anh ta không thể ngừng nghĩ về anh ấy và cuối cùng lại tham dự mọi buổi biểu diễn. Sự thật đã rõ như ban ngày, mỗi lần nhìn thấy Lâm Kinh Tạ, anh đều có cảm giác như hoa anh đào, cho nên tỏ tình ngày hôm nay. Mong muốn biến Lâm Kinh Tạ thành của mình còn hơn cả nỗi sợ bị từ chối.
Thiên Nhiết Triết bốc khói như lò đốt rác chạm vào bình xăng. Hắn không thể hiểu tại sao mọi người lại yêu thích Lâm Kinh Tạ trong khi có cả đống người ngoài kia. "Không được ’ hắn nghĩ nghĩ, nghĩ ra ngàn cách để gϊếŧ Tôn Hạo Nhiên. Hắn đang định đánh Tôn Hổ Tiên thì Lâm Kinh Tạ đã ra tay.
Ôn Tần Tây rút kiếm của Thiên Nhiết Triết nhưng dừng lại khi nhận ra nó bằng gỗ. Anh trừng mắt nhìn Thiên Nhiết Triết và nói: "TᏂασ mẹ, mình cần kiếm cho tên này một cây kiếm khác". Anh đưa lại kiếm cho Thiên Nhiết Triết và tiến về phía Lâm Minh Tự rút kiếm của nó rồi để thanh kiếm cách cổ Tôn Hổ Tiên vài inch.
"Nếu ngươi dám có ý nghĩ như vậy với ta một lần nữa, ta sẽ chặt bi của ngươi và sẵn lòng biến ngươi thành thái giám. Ngươi hiểu chưa?" anh nói với giọng thì thầm đầy đe dọa khiến Tôn Hổ Tiên rùng mình.
Thiên Nhiết Triết chỉ đứng đó và bất ngờ trước phiên bản này của Lâm Minh Tự. Hắn đã từng xô xát với anh rất nhiều trước khi xảy ra vụ đuối nước nhưng hắn chưa bao giờ bị mê hoặc như thế này trước đây. "Anh ấy thật là một tên khốn nạn", Thiên Nhiết Triết nghĩ đột nhiên tưởng tượng hắn và Lâm Minh Tự thống trị thế giới như một bộ đôi năng động.
Tôn Hổ Tiên nhanh chóng gật đầu sợ hãi cứu lấy bản thân,. Ôn Tần Tây trả lại thanh kiếm cho Lâm Minh Tự, Tôn Hổ Tiên bỏ chạy như lửa đốt.
Trong lều im lặng một lúc, Lý Kiến Kiệt đang thay quần áo sau tấm bình phong. Cô vô cùng khó chịu với tên Tôn Hổ Tiên, cô tự hỏi điều gì đã khiến tên đó dám nói những điều như vậy khi đã bắt nạt Tạ Như đến mức khiến cậu ấy sợ hãi. "Đúng là một thứ chết tiệt ở ngay đó," cô nghĩ khi bước ra từ phía sau tấm màn gập trông vẫn trang nhã và tinh tế hơn bao giờ hết.
"Thật là một tên ngu, điều gì đã khiến hắn ta có dũng khí để theo đuổi Lâm Minh Tự. Hắn không biết anh ấy thuộc về mình sao” vậy Lý Kiền Kiệt vừa nói vừa đưa tay chạm vào tay áo nhưng trượt tay khi thấy Thiên Nhiết Triết bất ngờ vòng tay quanh người Lâm Minh Tự. Kéo anh ra khỏi đường với nụ cười ranh mãnh.
“Đi thôi,” Thiên Nhiết Triết nói với ngôn ngữ cơ thể đánh dấu rõ ràng lãnh thổ của mình. Ôn Tần Tây nhất thời không biết tên quái đản này rốt cuộc làm sao vậy, nhưng cũng không nói gì, để mình bị dẫn ra khỏi lều.
Cô dậm chân xuống đất, cảm thấy rất bất mãn khi nhìn họ rúc vào nhau rời đi như vậy. "Chậc, chậc, tsk..... tính khí thật nóng nảy. Lâm đại ca giờ là bạn với tên đó nên rất thoải mái với điều đó nếu cô muốn trở thành vợ anh ấy. Cô không thấy tôi bình tĩnh hơn bao nhiêu sao, haha chào mừng đến với câu lạc bộ của tôi" Lâm Minh Tự nói trước khi chạy theo anh trai mình.
Vì vậy, câu lạc bộ xóa sổ Thiên Nhiết Triết đã có thêm một thành viên trung tâm.