Chương 4: Người thầy cúng cao tay

Vài ngày sau khi vụ án tại Ga Hàng Cỏ lắng xuống thì lại xảy ra một chuyện liên quan đến tổ chức Nam An. Theo thông tin tình báo nhận được, tổ chức Nam An từng bắt cóc một số người chống đối, sau đó thủ tiêu họ. Cấp trên giao vụ việc này cho Tổ điều tra số 7 điều tra. Nhiệm vụ được giao là cần làm rõ những tội ác của tổ chức Nam An, qua đó có thể phá vỡ hoàn toàn tổ chức này và mục tiêu xa hơn là xoá sổ toàn bộ những tổ chức gián điệp chống phá cách mạng.

Cuộc họp của Tổ điều tra số 7 diễn ra, qua vụ án lần trước Như Ngọc không còn coi thường Bá Văn nữa, cô coi anh là người ngang tài ngang sức với cô trong đơn vị. Tài năng của hai người đến đâu thì cần thời gian để kiểm chứng. Bá Văn thảo luận với các đồng nghiệp trong đội điều tra:

-- Nhiệm vụ thì đã nắm rõ, giờ cần nghĩ cách làm sao có thể đột nhập vào bên trong tổ chức Nam An tìm bằng chứng. Có lẽ cần sự phối hợp của tất cả mọi người, ai có ý kiến gì không?

Tiểu Long và Đại Hổ im lặng, Như Ngọc lên tiếng:

-- Tôi nghĩ rằng chúng ta cứ tìm một lý do gì đó rồi xông thẳng vào trụ sở của chúng. Chắc chắn sẽ tìm ra chứng cứ trong đó.

Bá Văn nghĩ thầm "Như Ngọc quá manh động", anh nói:

-- Nếu chúng ta không thể tìm thấy chứng cứ, hoặc không kịp tìm chứng cứ trước khi quân Pháp kéo đến thì sao? Khi đó thực sự rất nguy hiểm, làm vậy không được.

Như Ngọc tuy là người rất tự tin, nhưng cô cũng không dám chắc khả năng thành công của phương án mình đưa ra. Cô nói:

-- Vậy anh Bảy và mọi người có ý định gì không?

Lúc này Đại Hổ lên tiếng:

-- Từ trước đến giờ em luôn tin vào khả năng ứng phó tình huống khó khăn của anh Bảy, lần này cũng vậy, em tin anh sẽ có cách giải quyết.

Tiểu Long gật gù tán thành, còn Như Ngọc thì chờ đợi sự thể hiện của Bá Văn. Bá Văn đã tìm ra được phương án, nhưng anh cũng không chắc nó có hiệu quả không, anh nghĩ "đành phải làm thử mới biết được", rồi Bá Văn nói:

-- Tôi có một cách này, nhưng chưa biết có thành công không. Hiện nay là tháng 7 Âm lịch, người Hoa vốn rất trọng việc thờ cúng. Vì thế nếu bên trong ngôi nhà có chôn người chết nhất định họ sẽ mua vàng mã thậm chí mời thầy cúng về để lễ nếu đột nhiên xuất hiện những hiện tượng bất thường. Chúng ta hãy tìm cách gây ra sự bất thường với ngôi nhà và cả những người Hoa của tổ chức đó. Khi chúng lo lắng sợ hãi tất sẽ lộ ra sơ hở để chúng ta khai thác.

Tiểu Long và Đại Hổ hết sức tán thành phương án của Bá Văn. Còn Như Ngọc thì không đồng tình lắm, cô là người tin vào khoa học, những trò ma quỷ, mê tín dị đoan Như Ngọc rất ghét. Cô ra nước ngoài được tiếp xúc với nền văn minh, sự tiến bộ về khoa học kỹ thuật của thế giới, lại được học về ngành y. Như Ngọc chứng kiến nhiều bệnh tật mà dân Việt Nam coi là vô phương cứu chữa thì thế giới chữa trị bình thường. Những điều mà dân ta nghĩ là do thần thánh mới có thể làm được thì thế giới với khoa học tiên tiến đã chứng minh rằng đó thật ra là những sự vật sự việc hết sức bình thường. Vì thế Như Ngọc nêu ý kiến:

-- Bây giờ còn ai tin vào mấy chuyện ma quỷ nữa. Tôi nghĩ bọn người ấy không dại gì mà mắc bẫy đâu.

Bá Văn từ tốn nói:

-- Có lẽ cô nói đúng, nhưng chúng ta cứ thử xem sao.

Như Ngọc không ý kiến nữa, cô muốn xem anh Bảy này thực ra có ba đầu sáu tay gì mà được gọi là thần phá án. Lúc này Bá Văn phân công nhiệm vụ, đại khái là Tiểu Long phụ trách việc hoá trang, Đại Hổ phụ trách âm thanh ánh sáng, Tố Tố phụ trách chuẩn bị hậu cần về chất hoá học. Sau đó mọi người chia ra hành động theo kế hoạch.

---------------------------------------------------------------------

Sau hôm ấy hệ thống điện ở khu vực phố Hàng Mã cứ về đêm là bị cắt. Việc mất điện là chuyện hết sức bình thường với người dân vì thế cũng không ai nghi ngờ gì cả. Khi ấy là mùa thu, mà tháng 7 lại thường xuất hiện mưa Ngâu nên thời tiết cũng đã dịu mát.

Trên phố Hàng Mã bắt đầu xuất hiện tin đồn về chuyện ma quỷ xuất hiện. Tin đồn nhanh chóng lan ra khắp phố, nghe nói rằng nhiều người đi đêm về gặp phải ma. Mọi người kháo nhau rằng vì đang là tháng 7 nên những oan hồn vất vưởng thường xuyên xuất hiện quấy nhiễu những người đi sớm về khuya. Một người gặp ma rồi nhiều người khác cũng gặp ma, và đến người của tổ chức Nam An cũng từng gặp ma vì thế ai ai cũng tin có ma thật.

Đầu phố Hàng Mã bỗng xuất hiện một thầy coi tướng số ngồi, ông ta còn nói với mọi người mình có thể trừ tà bắt ma. Ông ta nói rằng mình đi qua phố Hàng Mã thấy có quá nhiều oan hồn nên cố tình dựng bàn ngồi đầu phố để chờ đợi người dân đến nhờ vả.

Việt Nam còn nghèo đói, dân chúng nhiều nơi còn đói khổ, nhưng ở trung tâm Hà Nội dù sao cũng đỡ hơn rất nhiều nơi khác. Nhiều cá nhân tổ chức được hậu thuẫn tài trợ của nước ngoài vì thế cuộc sống của nhiều người khá dư giả, dù họ không có công việc gì cụ thể. Vì thế vẫn có nhiều người sẵn sàng bỏ tiền ra mời thầy cúng về nhà lễ. Những thầy cúng nhờ vậy mà vẫn sống tốt.

Những người bên trong căn nhà của tổ chức Nam An bắt đầu bàn tán về việc họ gặp ma, hoặc gặp những sự việc kỳ lạ. Kẻ đứng đầu của nhóm người ấy là một người Hoa, hắn nghe đám tay sai gồm cả người Việt và người Hoa của mình bàn tán thì cũng có phần lo lắng. Theo phong tục tập quán của nơi hắn ở thì tốt nhất tháng 7 Âm lịch này làm cái lễ cho những oan hồn vất vưởng để tránh bị chúng quấy nhiễu gây phiền phức. Tên đầu sỏ lệnh cho đàn em đi mời một thầy cúng ở địa phương về để làm lễ, hắn căn dặn đàn em làm việc phải hết sức cẩn thận. Nếu để xảy ra sai sót "tổ chức mẹ" biết được trách phạt xuống e rằng tất cả bọn chúng sẽ không giữ được mạng. Giống như kẻ bị gϊếŧ ở sau Ga Hàng Cỏ vậy.

Hai tên người Việt làm việc cho tổ chức Nam An được cử đi do thám và tìm thầy cúng về lễ. Bọn chúng đi dọc phố Hàng Mã thì gặp một ông thầy ngồi ở góc phố, thầy cúng ấy trông khá trẻ nhưng lại có nhiều người xếp hàng chờ tới lượt nghe phán. Hai tên đó cũng quyết định xếp hàng chờ đợi, trong thời gian xếp hàng chúng thấy những người phía trước thán phục ông thầy này lắm, khiến cả hai đều tin rằng đã tìm được đúng người.

Sau một hồi chờ đợi thì cũng đến lượt, hai kẻ đó vào nói với vị thầy cúng:

-- Chào thầy, chúng con có chuyện cần nói.

Vị thầy cúng trẻ tuổi dơ tay ra ký hiệu dừng lại và nói:

-- Từ từ đã, các vị cho tôi được nói vài lời.

Hai kẻ của tổ chức Nam An bất ngờ trước phản ứng ấy của người thầy cúng, chúng vâng dạ chờ đợi nghe thầy phán.

-- Dạo gần đây có phải hai vị thường nghe thấy những âm thanh kiểu như rêи ɾỉ vì đau đớn, rồi còn ngửi thấy mùi giống như mùi khoai tây nướng. Nhiều hôm ra đường về đêm còn bắt gặp những vong hồn bay trên không trung bám theo đòi nợ. Nhà của vị này thì có người đang ốm bệnh, vị kia thì gà trống nuôi con...

Hai người của tổ chức Nam An kinh ngạc, họ thấy thầy cúng này phán quá đúng, họ liền hỏi:

-- Vậy nguyên nhân vì sao chúng con lại bị như vậy, và phải làm gì mới hết hả thầy?

Vị thầy cúng bấm quẻ, rồi nói:

-- Gieo nhân nào gặp quả ấy, đây là quả báo mà các vị phải chịu, còn người thân các vị cũng bị liên lụy. Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, sau này e rằng còn gặp đại nạn sát thân. Những vong hồn ấy sẽ đeo bám mãi mãi không dứt, thậm chí từ thế hệ này đến thế hệ khác. Muốn hoá giải tai kiếp này cần làm một nghi lễ lớn để có thể khiến cho những vong hồn kia siêu thoát, chứ giờ có đuổi chúng đi thì chúng vẫn sẽ còn quay lại quấy rối các vị. Nay là tháng 7 Âm lịch, cửa Âm phủ đang mở, nên tiến hành luôn trong tháng này là tốt nhất.

Hai người đàn ông của tổ chức Nam An lo lắng, họ vì lợi ích của bản thân bán mạng cho tổ chức làm nhiều việc xấu với chính đồng bào của mình. Tuy là những kẻ độc ác, mờ mắt vì đồng tiền nhưng họ chưa phải đã mất hết nhân tính. Mặt khác con người ai cũng có lỗi sợ, nhiều khi có những điều còn gây sợ hãi hơn là cái chết với hai người này là sự lo lắng cho an nguy của người thân trong gia đình. Vì thế cả hai đều muốn giải quyết dứt điểm chuyện này, tránh để rắc rối về sau. Hai người đó nói:

-- Thầy đã giúp thì giúp cho trót, thầy bố trí thời gian để làm lễ giúp chúng con được không ạ.

Thầy cúng suy tính một hồi, rồi ông ta nói:

-- Thực ra muốn giúp các vị thì không phải tôi không làm được. Nhưng một mình tôi thì không thể làm một khóa lễ lớn như vậy, cần phải có chư vị đồng môn giúp sức cùng với tôi. Ngoài ra việc cúng lễ không những mất thời gian, còn tốn kém tiền của, các vị cứ về suy nghĩ cho kỹ. Khi nào quyết định rồi thì quay lại đây gặp tôi, giờ các vị có thể nhường chỗ cho người kế tiếp.

Nghe thầy cúng nói vậy họ cũng đành ra về để nhường chỗ cho người phía sau đang tỏ vẻ sốt ruột vì phải xếp hàng chờ lâu. Hai người đàn ông của tổ chức Nam An về đến tổ chức thì tìm mọi cách để thuyết phục được kẻ đứng đầu cho làm nghi lễ để những vong hồn chết oan được siêu thoát. Thấy hai kẻ thân tín người Việt hết lòng ca ngợi người thầy cúng, lại vô cùng chắc chắn về việc làm tế lễ, vì thế tên đầu sỏ người Hoa đồng ý. Hắn giao luôn việc ấy cho hai người Việt này làm.

Tổ chức Nam An tuy không còn hoạt động mạnh mẽ và công khai như trước đây nhưng chúng vẫn được tài trợ từ QDĐ thông qua Nhật Báo Hoa Ngữ. Ngoài ra số của cải vật chất mà chúng thu thập được từ trước vẫn còn khá nhiều, vì thế việc bỏ tiền ra làm chuyện cúng lễ đối với chúng không phải chuyện gì to tát cả.

Sau khi bàn bạc với nhau, hai kẻ người Việt của tổ chức Nam An quyết định sẽ đi mời thầy cúng kia về làm lễ giúp chúng. Khi ra ngóc phố tìm gặp người thầy cúng thì bọn chúng thấy ông ta đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về. Bọn chúng vội vàng trình bày với vị thầy cúng, thầy cúng nghe xong nói:

-- Nếu đã quyết định như vậy thì tôi sẽ viết ra giấy những thứ cần thiết để các vị về chuẩn bị. Đây là phố Hàng Mã, việc mua bán cũng rất thuận tiện. Đến tối ngày mai bắt đầu tế lễ, tôi sẽ nhờ hai người đồng môn của mình giúp đỡ. Lễ khoảng 2-3 canh giờ mới có thể xong được, các vị nhớ bố trí thời gian để việc tế lễ được thuận tiện.

Sau đó người thầy cúng ra về, hai người đàn ông liền chia nhau ra. Một người sẽ đi chuẩn bị đồ lễ, một người bám theo người thầy cúng. Đó là tác phong làm việc cẩn thận của tổ chức Nam An và những tổ chức thân QDĐ, chúng không muốn xảy ra sai sót kẻo sẽ phải trả giá bằng tính mạng.

Người thầy cúng thu dọn đồ đạc như bàn ghế biển hiệu... xong xuôi rồi gửi vào một hộ gia đình sát chỗ ngồi và ra về. Ông ta chỉ mang theo duy nhất một cái túi theo bên mình và vẫy xe xích lô đi theo hướng phố Hàng Gà. Gã người của tổ chức Nam An cũng vẫy xích lô bám theo sau.

Chiếc xích lô của vị thầy cúng đi qua một số tuyến phố rồi dừng lại trước cửa chùa Trấn Quốc, người thầy cúng bước xuống xe trả tiền và đi bộ vào chùa. Gã người của tổ chức Nam An cũng xuống xe, hắn không tiện đi vào chùa vì sợ lộ, hắn lặng lẽ rình rập bên ngoài theo dõi. Theo dõi trước cửa chùa đến gần sáng hôm sau mà không thấy bóng dáng vị thầy cúng xuất hiện, cũng như không thấy ai khả nghi ra vào chùa thì gã người của tổ chức Nam An mới yên tâm trở về. Gã không thể ngờ mọi hành động của gã đều nằm trong tính toán của vị thầy cúng cao tay kia.

---------------------------------------------------------------------

Buổi tối ngày hôm sau có ba người ăn mặc giống những người tu đạo xuất hiện ở phố Hàng Mã. Một người có vẻ ngoài cao lớn đầu cạo trọc, bộ râu dài rậm che gần hết nửa dưới khuôn mặt. Một người là vị thầy cúng cao tay hay ngồi góc phố Hàng Mã, cuối cùng là một người trẻ giống như tiểu đồng giúp việc cho hai người kia. Cả ba người đều mang theo lỉnh kỉnh đồ đạc, họ xuống xe xích lô và đứng trước cửa ngôi nhà màu trắng. Ba người họ chính là Tiểu Long, Bá Văn và Đại Hổ cải trang thành.

Lúc này hai người đàn ông hôm trước gặp vị thầy cúng ra mở cửa, họ quan sát rất kỹ khi ba người làm việc tế lễ bước vào trong ngôi nhà. Sau cánh cửa gỗ kiên cố là một khoảng sân nhỏ và đến dãy hành lang dài được xây dựng khá kỳ lạ. Hai bên dãy hành lang là những phòng không có cửa sổ chỉ có một cửa ra vào được đóng kín. Ba người "thầy cúng" được hai người đàn ông một đi phía trước, một đi đằng sau soi đèn dầu dẫn đường. Vì buổi tối gần đây khu phố thường bị mất điện nên trong nhà rất tối. Mọi người đi qua dãy hành lang là đến một căn phòng lớn, căn phòng này giống như phòng khách hoặc phòng họp với khá nhiều bàn ghế bên trong.

Bên trong căn phòng lớn một bàn tế lễ đã được chuẩn bị sẵn sàng. Xung quanh phòng có nhiều ngọn đèn và nến được thắp để soi sáng. Căn phòng lớn này có một cửa thông ra khu vườn khá rộng phía sau, khu vườn sẽ làm lễ ngoài trời vì đây là nơi duy nhất trong nhà có đất trống.

Sau khi sắp xếp đồ đạc xong xuôi, ba người thầy cúng bắt đầu vào việc luôn. Một người tụng kinh gõ mõ, một người cầm cờ và một số vật dụng khác làm phép. Còn người trẻ tuổi nhất thì đứng bên cạnh chờ nghe sai bảo. Hai người đàn ông của tổ chức Nam An ngồi khoanh chân ngay phía sau lưng của thầy cúng, họ được lệnh chắp tay khấn vái.

---------------------------------------------------------------------

Từ lúc mới bước vào căn nhà Bá Văn đã có những phát hiện quan trọng. Đó là mùi thuốc súng và mùi máu, có thể người bình thường không thể nhận ra, nhưng với người có giác quan đặc biệt như Bá Văn thì anh cảm nhận thấy rõ. Trong lúc ngồi tụng kinh Bá Văn tập trung cao độ, trong đầu anh khi ấy hiện những hình ảnh người bị bắt, bị tra tấn đánh đập rồi sát hại... những hình ảnh ấy đến và đi rất nhanh chóng.

Sau nhiều giờ làm tế lễ trong nhà thì đến giai đoạn làm lễ ngoài trời. Bá Văn cố tình nhấn mạnh rằng việc làm lễ ngoài trời mới là quan trọng nhất để có thể siêu thoát cho những vong hồn vất vưởng nơi đây. Bá Văn biết tuy chỉ có hai người đàn ông theo sát ba người các anh, nhưng phía sau những cánh cửa, những bức tường kia là cả một đội ngũ đang sẵn sàng chiến đấu nếu có tình huống nguy hiểm xảy ra. Nếu không thể tìm được bằng chứng Bá Văn và đồng đội không thể bứt dây động rừng được.

Ra đến khoảng vườn phía sau nhà, Bá Văn chợt rùng mình vì nơi đây thực sự có không ít oan hồn. Anh có thể cảm nhận được nỗi oan của họ, sự đau đớn mà họ phải chịu đựng trước khi bị sát hại. Bá Văn tin rằng dưới chỗ đất trống này chắc chắn có người được chôn, nhiệm vụ của anh là tìm ra bằng chứng và vị trí chính xác chôn giấu những người bị sát hại. Có rất ít người biết rằng, trước khi gia nhập vào Nha Công An thì Bá Văn đã có một thời gian được cao nhân giúp đỡ và chỉ giáo về khả năng đặc biệt của anh, anh không giống như những người bình thường khác. Giác quan nhạy bén của Bá Văn khi cần thiết có thể giúp anh nhìn thấy, cảm nhận thấy điều mà người bình thường không thể biết được. Ngoài ra anh còn biết những thủ thuật, nghi lễ.... thờ cúng tâm linh của nhiều giáo phái, tôn giáo khác nhau.

---------------------------------------------------------------------

Việc tế lễ ngoài trời đang diễn ra thì người thầy cúng cao tay ra hiệu cho tiểu đồng giúp việc chuẩn bị một thứ bột gì đó. Rồi hai người thầy cúng hợp sức làm phép, họ vung cờ quạt chạy khắp khu vườn, tiểu đồng trẻ tuổi chạy theo ném bột chất khắp nơi. Sau khoảng nửa giờ liên tục như vậy thì việc tế lễ cũng được hoàn thành, một lượng lớn vàng mã được đốt cháy trong khoảng vườn, xong xuôi thì trời tờ mờ sáng, bắt đầu nhìn thấy mọi thứ xung quanh rõ hơn. Sau đó ba người thầy cúng thu dọn đồ đạc nhận thù lao và ra về với lời hứa hẹn:

-- Yên tâm, từ mai sẽ không còn ma quỷ nào quấy nhiễu các vị nữa. Nếu còn thì tôi sẽ trả lại tiền thù lao mà không thiếu một đồng nào.

Trên đường ra cửa ba người thầy cúng không quên nhìn rất kỹ đường đi lối lại, cách bày biện bài trí của căn nhà vì khi ấy trời đã sáng hơn, có thể nhìn thấy nhiều thứ mà buổi tối không thấy được.

Tiễn ba vị thầy cúng ra cửa mà không hề xảy ra biến cố gì làm những người trong ngôi nhà đó rất yên tâm. Họ thở phào nhẹ nhõm vì không còn lo lắng chuyện vong hồn, oan hồn của những người bị họ sát hại đến quấy phá nữa.

Còn tiếp...