Kiều Dĩ Hạm bị âm thanh kia làm cho giật mình, ngẩng đầu nhìn về hướng cửa nhưng không có thấy ai ở nơi đó, chỉ thấy một con mèo lười ngồi ngay ngắn ở cửa liếʍ móng vuốt của mình rồi nhìn cô bằng ánh mắt trong trẻo. Đột nhiên, cô cảm thấy có lẽ hôm nay quyết định đến giải mộng là không đúng, bởi vì cửa hàng quỷ dị này làm cho cô không tự chủ được muốn tránh xa
Chỉ là, mặc dù nghĩ như vậy nhưng cô giống như không tự chủ được ý thức, cứ như vậy hướng cửa đi đến……Trong nháy mắt cô đi đến cửa, cửa mở ra, một con mèo đen nhẹ nhàng dừng bước, vẫy đuôi đi đến trước mặt cô. “Đi theo trăng tàn đi thôi” – Giọng nói thanh thúy đó lại vang lên. Cau mày, Kiều Dĩ Hạm mới phát hiện cho dù cô không muốn làm như vậy nhưng căn phòng quỷ dị đó lại làm cho cô không thể không làm như vậy. Cô đi theo con mèo đen đó vào một căn phòng, căn phòng không giống như trong tưởng tượng của cô đều là một màu đen, cũng không có một vũ nữ cùng quả cầu thủy tinh ra vẻ thần bí, chỉ có một cô gái trẻ ước chừng hai mươi tuổi. Căn phòng sáng ngời bởi phong cách trang trí truyền thống, trên bàn không có quả cầu thủy tinh mà chỉ có một giá đồ cổ bằng sứ tinh xảo, còn có một tách hồng trà nóng
“Ngồi đi” – Cô gái trẻ cười nói.
Lần này Kiều Dĩ Hạm rốt cuộc có thể khống chế hành động của bản thân, cô nghiêm túc đứng nhìn cô gái trẻ tuổi trước mặt.
“Không cần, tôi nghĩ tôi đứng là được rồi” Ngồi tại căn phòng quỷ dị này sao, trừ phi cô điên rồi.
Cô gái cũng không có phản ứng gì quá lớn, chỉ tao nhã dùng hồng trà : “Tùy cô!! Nếu chân cô không sợ mỏi, đúng rồi tên của tôi là Toa Lena”
Bổ sung xong câu nói giống như tự giới thiệu, Toa Lena mỉm cười “ Được rồi tôi đã giới thiệu xong, cô cũng có thể nói về vấn đề phức tạp trong giấc mơ của cô rồi đó”
“Thực ra hiện tại tôi không muốn nói” Chính xác là căn phòng cùng cô gái trẻ tuổi này đều làm cho cô có cảm giác quỷ dị, cô hiện tại rất muốn bỏ chạy ra ngoài, hoàn toàn không nghĩ đến sẽ đem những cảnh trong giấc mơ nói cho bất kì một ai.
Che miệng cười khanh khách vài tiếng,Toa Lena xem xét Kiều Dĩ Hạm: “Tôi đoán, giấc mộng của cô rất xấu hổ khiến cho cô không dám nói đúng không? Tôi lại đoán đó không phải là giấc mộng nóng bỏng triền miên chứ?”
Suy đoán chính xác khiến cho Kiều Dĩ Hạm mặt trắng xanh, càng chứng minh cho suy đoán của Toa Lena là không hề lầm.
“Thật ra không có gì phải xấu hổ đâu, đàn ông và phụ nữ đều giống nhau, cho dù là mộng xuân cũng rất bình thường”Toa Lena không biết sống chết tiếp tục nói.
Sắc mặt Kiều Dĩ Hạm chuyển từ trắng sang hồng, sau đó từ đáy lòng dâng lên một cơn tức giận. Chết tiệt!! Vì sao cô lại đứng ở chỗ này nghe những lời nói không chừng ngay cả bạn trai cũng không nói với bạn gái những lời nói ẩu như vậy, nói cho cô phụ nữ cũng sẽ có du͙© vọиɠ?
“Như vậy đã tức giận sao? Xem ra cô còn phải tập luyện tu dưỡng” Toa Lena không tiếp tục kí©h thí©ɧ Kiều Dĩ Hạm, cô phất phất tay, Kiều Dĩ Hạm liền tự động ngồi xuống, thậm chí còn chủ động dùng hồng trà.
“Đến đây đi, đầu tiên nói cho tôi biết giấc mộng này của cô đã bao lâu rồi?” Toa Lena khẽ cười đứng đắn hỏi.
“Một tuần rồi” Cho dù là tâm không cam tình không nguyện nhưng cô vẫn ngoan ngoãn trả lời.
Tuy rằng rất không muốn thừa nhận, nhưng mà ở trong căn phòng cùng cô gái rất cổ quái này, cô hiện tại tốt nhất nên phối hợp một chút, cô cũng không nghĩ ngay cả năng lực nói chuyện cũng bị khống chế.
“Một tuần…” Trầm ngâm một lúc, Toa Lena tiếp tục hỏi : “Vậy cô có thấy rõ khuôn mặt người đàn ông kia không?”
“Nếu thấy…Tôi sẽ không tìm đến cô”
Nếu không cô ít nhất cũng có thể biết là chính mình phát xuân với ai, cố tình để một tuần trôi qua nhưng vẫn đều không thấy gì.
“Đối với vần đề này, cô có cảm thấy hình như mỗi lần nằm mộng, bề ngoài cùng dáng người của người kia ngày càng chân thật hay không?”
Hồi tưởng lại những cảnh trong giấc mơ đó, Kiều Dĩ Hạm cảm thấy hoảng sợ, bởi vì thật sự đều giống như lời mà Toa Lena nói, gần đây hình dáng của người đàn ông đó cô đều có thể cảm giác được, ngoài gương mặt anh ta.
Xem sắc mặt của cô, Toa Lena biết mình đã nói đúng, cô lộ ra một nụ cười khẽ: “Người đàn ông kia có quan hệ rất sâu sắc với cô, hơn nữa anh ta rất nhanh sẽ xuất hiện”
“Quan hệ rất sâu sắc” Kiều Dĩ Hạm khó hiểu nhíu mày hỏi.
“Đúng vậy, chỉ là cô phải cẩn thận, người đàn ông này không đơn giản, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra diện mạo thật của mình, đại biểu cho anh ta có một bộ mặt không muốn người ta biết, cô phải cẩn thận, nếu như không muốn bị cuốn vào chuyện tình cảm phiền toái” Giống như một lời tiên đoán, Toa Lena nghiêm túc dặn dò.
“Phiền toái?” Tại sao người trong giấc mộng đó lại mang lại phiền toái cho cô? Sao càng nói lại càng li kỳ vậy?
“Đúng vậy, chính là phiền toái” Loại đàn ông đó, gặp phải đều rước lấy phiền toái.
Những lời nói hoang đường này chỉ làm cho Kiều Dĩ Hạm cảm thấy nhất định là do cô bởi vì giấc ngủ không đủ nên mới có thể rước lấy phiền toái, mà hiện tại cô cũng không kiên nhẫn nữa.
“Thật xin lỗi, những lời nói liên quan đến những việc không có thật đó tôi cũng không muốn biết, tôi chỉ muốn biết cô có biện pháp gì có thể làm cho tôi không mơ lại giấc mơ quái quỷ đó nữa được không?” Tuy lời nói là như vậy nhưng trong lòng cô cũng không có nhiều hy vọng.
“A!!Tất nhiên là có biện pháp” Nếu không Hoa Mộng Quán này chẳng phải là giả sao?
“Chẳng qua, cô xác định muốn vậy sao? Mỗi ngày buổi tối đều có một người đàn ông mạnh mẽ làm bạn, loại giấc mơ này không phải là ai cũng có….”
Cắn răng, Kiều Dĩ Hạm kiên định trả lời: “Tôi xác định!! Lập tức làm cho tôi không thấy giấc mộng đó nữa mà là một giấc ngủ thật tốt, hiện tại tôi rất cần”
“Được rồi, tôi sẽ giúp cô” Toa Lena nhợt nhạt tươi cười gợi lên một chút thần bí: “Nhưng đừng quên những lời tôi đã nói, hãy cẩn thận người đàn ông đó, hắn cũng không phải đối tượng dễ chọc đến, hơn nữa sắp tới hắn sẽ xuất hiện trong cuộc sống của cô”
Sau đó, Toa Lena còn nói thêm một chút gì đó, Kiều Dĩ Hạm cũng không có nghe rõ ràng, chỉ cảm thấy nhiều ngày chưa được ngủ nên rất mệt mỏi, làm cho mí mắt của cô tựa như không thể chống đỡ.
Rèm cửa sổ màu trắng nhẹ nhàng lung lay bởi gió đêm, Toa Lena chậm rãi đứng dậy, trìu mến nhìn Kiều Dĩ Hạm ngủ say trên ghế, gọi con mèo đen lớn mang một chiếc chăn mỏng lại đắp lên trên cho cô.
Dưới ánh trăng, Toa Lena dùng những âm thanh mềm nhẹ thôi miên quanh quẩn bên tai Kiều dĩ Hạm đang ngủ say
“Đừng bao giờ không tin những lời tiên đoán về cảnh trong mơ đó, bởi vì khi người kia xuất hiện trong cuộc sống của cô, cô sẽ nhận ra hắn ngay lập tức, hơn nữa…” Hai người sẽ yêu nhau.
Sáng sớm tỉnh lại, đã lâu không được ngủ say làm cho tinh thần Kiều Dĩ Hạm thoải mái. Hiệu suất công việc rất cao, chẳng những xử lí xong thông báo trong một tuần lễ rồi đưa cho các ngành khác, thậm chí còn thoải mái nhìn chằm chằm cấp dưới vài nhóm OFFICE LADY muốn đánh nhau để tìm ra những sai lầm nhỏ. Tiến độ công việc hoàn thành đúng hạn, làm cho cô có được tâm tình tốt hiếm có, trên khuôn mặt bình thường không dễ dàng biểu lộ cảm xúc thậm chí còn xuất hiện nụ cười nhẹ, tuy rằng tươi cười kia nhàn nhạt dường như không có
Bước chân nhẹ nhàng, Kiều Dĩ Hạm đi vào phòng rửa mặt hóa trang lại, Kiều Dĩ Hạm tính sửa sang lại trang phục trước giờ trưa họp hội nghị định kì, thuận tiện sáng sớm chuẩn bị công tác nghỉ ngơi một chút.
Nhưng vừa mới bước vào phòng hóa trang nữ, cô lùi lại nhìn thấy một người đàn ông cao to một cẳng chân cao giẫm lên cái thang đang ở trước bóng đèn.
Lúc này, Kiều Dĩ Hạm nhất thời sững sờ, không biết là nên đi ra ngoài trước hay vẫn là ở lại chất vấn người đàn ông này vì sao lại xuất hiện ở đây?