Giấc Mộng Xuân

4.33/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Mùa xuân đên thường đem lại cho ta cảm giác nôn nao, bồi hồi không yên, truyện Giấc Mộng Xuân sẽ mang đến cho bạn một giấc mộng thật đẹp về mùa xuân... Cô tìm thấy giấc mộng của …
Xem Thêm

“Vậy nói nhanh đi.”

“A! Ừ!…Tư liệu lần trước anh lấy được đã đem đi phân tích, ước chừng đã tìm ra được mấy người quan trọng, chờ một chút em sẽ đem danh sách và tư liệu gửi cho anh , mặt khác, người ẩn danh phía trên cũng muốn gặp anh, muốn trực tiếp biết tình huống hiện tại là ra sao?”

“Thời gian kí hợp đồng không phải đã nói không lộ diện sao?” Uông Đông Nam nhíu chặt mi.

Những người này kí hợp đồng không nhìn rõ điều khoản sao? Lúc bấy giờ rất kiêng kị ra mặt, nếu như mỗi ông chủ nói muốn gặp để chỉ biết mặt, vậy bọn họ còn có thể tiếp tục lăn lộn sao?

“Ai biết? Đại khái là ngay cả vài nét bút cũng sợ thua thiệt, rất cấp bách muốn biết tình huống bây giờ rốt cuộc là phát triển tới đâu rồi?”

Uông Đông Nam hừ lạnh một tiếng: “Không biết dùng người còn sợ công ty sẽ không đổ sao?”

“Lão đại, cho tới bây giờ anh nói chuyện luôn rất tàn nhẫn, xem ra lần này Mã Tứ muốn cho anh tổn thất rất nặng nề? Lam Kỉ không sợ chết tiếp tục nói.

“Cậu muốn tìm cái chết thì cứ tiếp tục nói, đừng ngại.” Uông Đông Nam nghiến răng nghiến lợi uy hϊếp.

Cô gái này gây ra thất bại cho hắn đúng là sinh ra một vết nhơ lớn, cho tới bây giờ hắn không có cô gái nào ăn rồi đánh đỏng , lần này không thể không thừa nhận mình đá phải cửa sắt.

Bất quá Lam Kỉ rất tự tin vào tài tán gái của mình, nhịn không được nói: “Lão đại, kì thực cô gái này, đúng là phải dỗ dành một chút! Nếu anh muốn vào vấn đề chính, thì chỉ cần dùng 1,2 thủ đoạn là có thể dụ được lên giường, mấy chiêu này thì cô nào cũng dính! Em không tin cô gái này thoát được!”

Kỳ thực, Lam Kỉ chỉ là hơi có chút nhỏ nhen muốn trả đũa, ai bảo mỗi lần bọn họ đi hộp đêm, những cô em xinh đẹp vừa nhìn thấy lão đại là lại như ong thấy mật bu lại, lão đại thậm chí ngay cả một ngón tay cũng không dùng, một đám đàn bà liền tự nguyện như hậu cung, xếp hàng chờ đợi lão đại cưng chiều, làm sao không làm cho đàn ông như hắn đấm ngực giậm chân chứ?

Lần này khó có được lão đại vì phụ nữ mà ‘đá phải cửa sắt’, sao không nhân cơ hội này mà chế giễu một chút chứ?

Không nghĩ tới Uông Đông Nam nghe được những lời này lại rơi vào trầm tư, con ngươi nhìn chằm chằm một chỗ khác, chậm rãi mở miệng.

“…Cậu nói, đối phó với loại phụ nữ cứng nhắc nghiêm túc không biết tình thú này cần phải dùng phương pháp gì đây?”

Cái này…hỏi hắn hắn cũng không biết ah! Lam Kỉ đổ mồ hôi lạnh, cũng không dám đem những điều trong lòng nói ra, nếu như để lão đại biết hắn vừa nói bậy, hắn có thể sẽ không thấy ngày mai.

“Em nghĩ… dùng khổ nhục kế là tốt nhất.” Ấp a ấp úng nói ra một câu, Lam Kỉ không khẳng định nói ra đáp án.

Căn cứ vào miêu tả của lão đại, cô gái khiến hắn ‘đá phải cửa sắt’ là một cô gái cứng nhắc, nghiêm túc và không biết tình thú, loại phụ nữ như vậy thông thường tương đối truyền thống, cũng tương đối có bản năng chói lọi của người mẹ, cho nên dùng khổ nhục kế sẽ không có vấn đề gì?

“Khổ nhục kế?” Uông Đông Nam suy nghĩ sâu xa mà chậm rãi.

Không sai! Cô gái kia xem ra nên sử dụng sự mềm mại, hắn có thể dùng khổ nhục kế để giành được đồng tình, bắt lấy cô gái kia? Hiện tại trong mắt cô hắn có thân phận là một “Gián điệp thương nghiệp” nhưng cũng không ai quy định là gián điệp thương nghiệp không mắc bệnh hoặc bị thương?

Nghĩ đến đây Uông Đông Nam lộ ra một nụ cười xảo quyệt, mà một chỗ khác Lam Kỉ vì vậy mà toàn thân nổi lên một tầng da gà.

Tuy rằng không biết cô gái nào khiến lão đại lộ ra nụ cười quỷ dị này, nhưng xin cho hắn vì cô mà đau đớn tưởng niệm ba phút đồng hồ.

Bởi vì dã thú săn đuổi, muốn an toàn thoát thân, là chuyện không thể nào!

Giữa trưa mùa hè, ở lối đi bộ lớn Kiều Dĩ Hạm không giải thích được mà rùng mình một cái, nắm chặt áo khoác mỏng che nắng trên người.

Khó có được ngày nghỉ, Kiều Dĩ Hạm không muốn tiếp tục ở nhà làm ‘kiền vật nữ’, thế là liền vứt bỏ trang phục đi làm bình thườn , thay đồng hào bằng bạc, trang điểm xinh đẹp, tô chút son , cầm ví tiền đi ra cửa.

Chỉ là bình thường, ngoại trừ đi làm thì cô đều ở nhà, ra cửa cũng không biết đi đâu, cuối cùng chỉ có thể ngồi ở quán cafe ven đường đờ ra, nhìn mọi người đi đi lại lại.

Hình ảnh công việc lướt qua, lại đến suy nghĩ lơ là của mình, gương mặt lơ đãng của Uông Đông Nam cứ như thế sôi nổi xuất hiện trong đầu cô.

Hẳn là cô không muốn nhớ đến quan hệ với người đàn ông này, nhưng hết lần này đến lần khác cùng hắn chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi phát sinh quan hệ dây dưa không rõ, chẳng lẽ thực sự đúng như người phân giải giấc mộng đó nói sao, nhất định là cô sẽ chọc cho hắn phiền phức sao?

“Ôi…”

“Than thở cái gì vậy?” Thanh âm của Toa Lena đột nhiên phát ra từ phía sau Kiều Dĩ Hạm, không mời mà đến, ngồi xuống ở trước mắt cô.

“Cô…”

“Tôi đã từng giúp cô giải quyết giấc mộng khó khăn, cô sẽ không quên tôi chứ?” Bồi bàn đưa tới một ly cafe đen, Toa Lena cười nhìn Kiều Dĩ Hạm, khuôn mặt trẻ tuổi càng lộ ra non nớt.

“Tôi không.” Kiều Dĩ Hạm thu hồi vẻ khϊếp sợ.

Cô sao có thể quên? Gặp gỡ Toa Lena, đi vào mộng quán kia, đúng là đời này cô đã làm một chuyện rất không lí trí.

“A! Khó có khi chúng ta gặp nhau, có muốn cùng tôi nói một chút tại sao hiếm có được ngày nghỉ mà cô lại ngồi ở đây thở dài than ngắn như vậy hay không?”

Kiều Dĩ Hạm liếc nhìn Toa Lena, tuy rằng cô cảm thấy rất phức tạp, thế nhưng cô không quá chắc chắn có nên nghe lời cô gái trẻ chỉ mới gặp có một lần này hay không.

Bất quá, đúng là cô không nói, Toa Lena cũng không có biện pháp bắt cô nói? Kiều Dĩ Hạm cau mày ngẩng đầu lên nhìn Toa Lena, Toa Lena đồng thời cũng nhìn cô cười thần bí.

Quên đi! Nói đi! Kiều Dĩ Hạm hít một hơi thật sâu: “Tôi gặp…Tôi gặp người đàn ông trong giấc mộng kia.”

“A…Nhất định mộng xuân kia khiến cô làm không xong với hắn?”

Âm thanh không lớn không nhỏ nhưng lại làm cho những người khách bên cạnh đều quay đầu ánh mắt chăm chú, khiến mặt Kiều Dĩ Hạm đỏ lên, vội vàng che miệng Toa Lena lại.

Lời như vậy mà cũng lớn tiếng nói ban ngày được sao? Kiều Dĩ Hạm bắt đầu hoài nghi cô gái trẻ này đến đây để chỉnh cô.

“Ha ha …. người trẻ tuổi da mặt hay mỏng!” Toa Lena buồn cười nhìn Kiều Dĩ Hạm, cô dâu mới thể lực tràn đầy, đây là chuyện tốt, có cái gì phải xấu hổ?

“Đúng vậy…Là cô không có sai, thế nhưng không nên dùng loại miêu tả này.” Cho dù thực sự đã từ cảnh trong mơ biến thành hiện thực, nhưng cô vẫn không thể nào đem vấn đề này để bên miệng bàn tán.”

“Được rồi, đây không phải là trọng điểm.” Bắt lất tay Kiều Dĩ Hạm , Toa Lena cười nhìn cô , “Hãy nói một chút xem nguyên nhân gì khiến cô thở dài!”

Kiều Dĩ Hạm dừng lại, khẽ thở dài: “Tôi cũng không biết, cảm giác từ khi hắn xuất hiện trong cuộc sống của tôi, mọi chuyện đều không được bình thường.”

Không đề cập đến vấn đề mấy lần cô đang làm việc đều luống cuống tay chân, mỗi ngày đều phải chờ đợi lo lắng, chỉ sợ hắn lại cầm thùng dụng cụ tiến đến, lại ở một nơi khác trốn người. Từ sau khi hai người phát sinh quan hệ, cô tuy rằng biểu hiện giả vờ bình tĩnh, những mỗi ngày trước khi đi làm đều bồi hồi, giãy dụa.

A! Đàn ông quả là phiền phức, nhất là hắn, càng là một siêu cấp phiền phức.

“Tôi cũng không biết.” Cô có chút chán nản, cúi đầu, “Tôi không nên đối với hắn ôm ấp cảm tình tốt gì, tay chân hắn vụng về, vẻ mặt lại lưu manh, không một chút đứng đắn, cùng điều kiện chọn bạn đời của tôi khác biệt nhiều lắm.”

Không có bằng cấp, ít nhất cũng nên đeo kính mắt, không có khí chất, chí ít dáng dấp nên nhã nhặn lễ độ, nhưng hắn hết lần này đến lần khác cái gì cũng không có, dáng dấp cao lớn không nói, càng hay thích trêu chọc cô, khiến cô tức giận chết khϊếp, tay chân vụng về lưu lại vết tích trên người cô, khiến cho cô mặc quần áo cũng phải che che giấu giấu.

Thêm Bình Luận